*
Nhật Ký
1 2 3 4 5 6 7 8 9 10
Nhật Ký 12

Trang đặc biệt
Talawas bị ngăn chặn
Marxism

J_11

1 2 3 4 5 6 7 8 9
10 11 12 13_b 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 3132 33 34 35
36 37 38 39 40 4142 43
44 45 46 47 48 49 50 5152











&


Dọn
Tham những với cả lịch sử.
51 tỷ đồng cho một tượng đài bằng đồng là chi phí quá lớn. Nhưng chưa hết, ba năm sau, tượng đài đã gây nên sự phẫn nộ lớn trong công chúng bởi đang bị nghi ngờ là được đúc bằng đồng phế liệu!
Nguồn
Gấu sợ rằng, cái tay nào đặt cái tít, như trên, là đã được gợi hứng từ những bài viết trên Tin Văn. Cái vụ "khổng lồ", không chỉ tham nhũng mà còn làm nhục lịch sử, là vụ làm thịt Miền Nam.
Tâm địa "ăn cướp, làm thịt", được che giấu bằng lý tưởng "giải phóng, thống nhất", thì có khác gì, sử dụng phế liệu làm cột đồng?
Nên nhớ, về ý nghĩa truyền thống, lịch sử, thì nguồn gốc tượng đài Điện Biên có từ thời Mã Viện.
Và nếu như thế, Gấu này còn sợ rằng, lời nguyền của ông tướng Tầu, "Đồng trụ triết, Giao Chỉ diệt", đã bắt đầu ứng nghiệm, cùng với chiến thắng thần kỳ, từ đỉnh cao thời đại?
*
Ôi chao, phát giác ra điều trên, Gấu đâm lo, như Pessoa đã từng lo:
Hôm nay, tôi bị đánh gục, như thể tôi biết được chân lý
Hôm nay, tôi sáng suốt, như thể tôi sắp lìa đời
Fernando Pessoa
Dấu chân của một cái bóng
*
Il faut savoir voir Lisbonne pendant le temps exact d'un sanglot. La voir tout entière, par exemple, dans la première lumière du matin. Ou la voir complètement dans le dernier reflet du soleil sur la Rua da Prata. Puis pleurer. Parce que, même si c'est la première fois qu'on la voir, on a l'impression d'y avoir déjà vécu toutes sortes d'amours tronquées, d'illusions perdues et de suicides exemplaires.
Vous marchez pour la première fois dans les rues de Lisbonne et vous avez à chaque coin le vague souvenir d'y être déjà passé. Quand ? Vous ne savez pas. Mais vous êtes déjà venu ici avant d'y aller pour la première fois.
Ôi chao giá như viết nổi như dòng như trên đây. Về Sài Gòn
Phải nhìn Sài gòn vào đúng thời gian của một tiếng nấc! Rồi cứ thế mà nức nở. Mà nước mắt ngắn, nước mắt dài.
Bởi vì, cho dù chỉ nhìn nó lần đầu, bạn vưỡn có cảm tưởng đã sống hết những cuộc tình thê lương của mình ở đó.
Ôi, ôm em trong tay mà đã nhớ em những ngày sắp tới.
Bởi vì bạn phải ở Sài Gòn rồi, sau đó mới đến Sài Gòn, lần đầu.
Giỗ đầu 5
The poet is a faker

Phê

Ác Mộng
Tại sao họ tin tưởng vào Stalin?


Cái sự kiện Gấu gặp Faulkner, rồi, như NMG gặp Dos, thờ Faulkner làm thầy, những ngày đầu mới tập viết, mỗi khi bí, là mang bí kíp của thầy ra tụng, tìm cơ hội, chôm một câu, một ý tưởng làm mồi... mãi sau này, ra hải ngoại, trong một lần trò chuyện, bên ông Tây Martell, với một ông bạn, và nhân nói chuyện trên, ông bạn lắc đầu, phán, cái chuyện mày khám phá ra và mê, và thờ Faulkner làm thầy, tao sợ nó rắc rối hơn nhiều, và chỉ Freud mới giải mã nổi: Trong mi có một tên Yankee mũi tẹt muốn ăn cướp Miền Nam, và mi sợ chuyện đó!
*
Âm thanh và Cuồng nộ khởi sự viết đầu xuân 1928, tới thu thì hoàn tất. Năm niên sau, ông viết Trong khi tôi nằm hấp hối, "trong vòng 6 tuần lễ", Sanctuary, ["Tôi phịa ra, I invented, câu chuyện khủng khiếp nhất mà tôi có thể tưởng tượng ra được và viết nó trong chừng 3 tuần lễ"]...
Như chuyên gia dịch Faulkner, trong lời tựa Âm Thanh và Cuồng nộ, bản tiếng Tây, viết:
    «Ce roman, à l'origine, ne devait être qu 'une nouvelle, me dit, un jour, William Faulkner. J'avais songé qu'il serait intéressant d'imaginer les pensées d'un groupe d'enfants, le jour de l'enterrement de leur grand-mère dont on leur a caché la mort, leur curiosité devant l'agitation de la maison, leurs efforts pour percer le mystère, les suppositions qui leur viennent à l'esprit. Ensuite, pour corser cette étude, j'ai conçu l'idée d'un être qui serait plus qu'un enfant, un être qui, pour résoudre le problème, n 'aurait même pas à son service un cerveau normalement constitué, autrement dit un idiot.  C'est ainsi que Benjy est né. Puis, il m'est arrivé ce qui arrive à bien des romanciers, je me suis épris d'un de mes personnages, Caddy. Je l'ai tant aimée que je n'ai pu me décider à ne la faire vivre que l'espace d'un conte. Elle méritait plus que cela. Et mon roman s'est achevé, je ne dirais pas malgré moi, mais presque. Il n'avait pas de titre jusqu'au jour où, de mon subconscient, surgirent les mots connus The Sound and the Fury. Et je les adoptai sans réfléchir alors que le reste de la citation shakespearienne s'appliquait aussi bien, sinon mieux, à ma sombre histoire de folie et de haine.
    On lit en effet dans Macbeth, à la scène V de l'acte V, cette définition de la vie: «It is a tale told by an idiot,  full of sound and fury, signifying nothing», «C'est une histoire, contée par un idiot, pleine de bruit et de fureur, qui ne signifie rien.» La première partie du roman de William Faulkner est elle aussi, contée par un idiot, le livre entier vibre de bruit et de fureur et semblera dénué de signification à ceux qui estiment que l'homme de lettres, chaque fois qu'il prend la plume, doit apporter un message ou servir quelque noble cause. M. Faulkner se contente d'ouvrir les portes de l'Enfer. Il ne force personne à l'accompagner, mais ceux qui lui font confiance n'ont pas lieu de le regretter....
Maurice Edgar Coindreau. Princeton University, 1937
Cuốn tiểu thuyết này, thoạt đầu chỉ là một truyện ngắn, có lần W. Faulkner nói với tôi. Ông ta nghĩ, cũng thú vị, khi tưởng tượng những ý nghĩ của một đám trẻ con, trong ngày chôn cất người bà của chúng, mà người lớn giấu không cho chúng biết về cái chết của bà, sự tò mò trước xáo trộn, những toan tính muốn chọc màn bí ẩn... Sau đó, ông thêm vô, ý nghĩ về một nhân vật, muốn chọc màn bí ẩn, mà lại không nhờ cậy gì được, ở nơi một cái đầu bình thường, một thằng ngu, đần, độn. Và Benjy ra đời. Thế rồi, cũng như nhiều tiểu thuyết gia khác, ông đâm mê một nhân vật của mình, Caddy, mê đến nỗi, một truyện ngắn không đủ cho cô bé. Cô bé xứng đáng hơn thế nhiều. Cuốn tiểu thuyết hoàn tất, mặc dù thế nào, nhưng không làm sao kiếm cho nó một cái tên, cho đến một ngày, từ tiềm thức của ông bật ra những từ Âm thanh và Cuồng nộ. Ông bèn chôm liền, chẳng cần biết, những gì còn lại liên quan tới cụm từ quen biết này, từ Shakespeare, có hợp với câu chuyện u tối về sự khùng điên và hận thù của ông hay không.
Cụm từ trên, là từ Macbeth, một định nghĩa về cuộc đời: "Đây là một câu chuyện được kể bởi một tên đần độn, đầy âm thanh và cuồng nộ, và chẳng có nghĩa gì". Phần đầu của cuốn truyện của Faulkner hợp y chang, cũng được kể bởi một tên đần độn, và cả cuốn sách run bần bật, trong âm thanh và cuồng nộ, và có vẻ như cũng chẳng có một ý nghĩa, đối với những con người, vốn mong đợi những con người có học, mỗi khi cầm ngòi bút, phải đem lại một thông điệp, hay phục vụ một nghĩa cả. Ngài Faulkner lại khoái cái chuyện mở cửa Địa Ngục. Ông đâu có ép ai đi cùng ông, nhưng giả như có, thì người đó chắc chẳng phải ân hận vì đã tin ở nơi ông.

Ba thằng lăng nhăng

Gấu, nhà văn
Gấu cũng sắp xuống  lỗ rồi. Cũng có tí tác phẩm, khá bảnh, phải nói, thật bảnh. [Thí dụ, Những Ngày Ở Sài Gòn, Lần Cuối Sài Gòn ?]. Ngay cả mấy thằng thù Gấu đến điên lên, cũng phải úp mặt vô tường [chữ của ông con NĐT], lẩm bẩm, đúng, đúng, Gấu là một nghệ sĩ nhớn!

Cái tít Điệp Viên Tuyệt Hảo, Perfect Spy, của một cuốn sách mới ra lò, ở Mẽo, về PXA, là từ A Perfect Spy của John Le Carré.
Độc giả nào đã đọc qua cuốn trên, thì chắc là hiểu ra cái ý nghĩa xỏ lá của nó. Tay điệp viên tuyệt hảo của Le Carré, suốt đời thù ông bố của mình, [là Anh Quốc, chúng ta có thể hiểu ngầm], vì ông này đã đẩy con vô cái nghề khốn nạn đó [ngoài đời, ông bố Le Carré còn là một tên lừa đảo, có lần mượn cả tên con để lường gạt người quen. Trên tờ Người Nữu Ước, Le Carré có viết về chuyện này, nếu Gấu nhớ không lầm].
Gấu sợ rằng, tay tác giả cuốn sách mới ra lò về PXA, cũng muốn nói thay cho nhân vật của mình, cái ý nghĩ thầm kín đó chăng?
Chắc chắn, ông này phải đọc Le Carré, và phải biết đến cái tít Một Điệp Viên Tuyệt Hảo.
*
Trang đầu cuốn A Perfect Spy của Le Carré, là câu đề từ:
Một người đàn ông có hai người đàn bà thì mất linh hồn.
Nhưng một người đàn ông có hai cái nhà thì mất mẹ cái đầu của anh ta.
A man who has two women loses his soul.
But a man who has two houses loses hid head.
Proverb
*
He has been a perfect spy, but at the cost of his soul.

Anh ta là điệp viên tuyệt hảo, nhưng phải trả giá bằng linh hồn của  mình.
Wikipedia
*
Nên nhớ PXA cũng là một thứ Bắc Kỳ di cư như Gấu, từ mấy đời, và biết đâu, ông cũng đau nỗi đau Yankee mũi tẹt thèm thuồng thiên đàng Miền Nam, như Gấu?
Nên nhớ, [lại nên nhớ], những giấy phút sắp lìa đời của bạn hiền Cao Bồì, của Gấu.
*
Bà [PXA] quay sang nói với tôi - vẫn đứng đây từ nãy giờ bất động: Ông ấy khổ suốt cả một giai đoạn dài căng thẳng. Bây giờ đã đau thể xác thế này mà tâm hồn cũng không được thanh thản.
Tin Văn và Gấu thành thực mong được chia sẻ nỗi đau buồn cùng gia đình, và cầu chúc linh hồn bạn Cao Bồi sớm siêu thoát. NQT

Oanh kích vs Pháo kích

Chuyện hai thành phố
1 2
Có một lần ngủ nhà Cẩn, đang đêm cảnh sát xét sổ gia đình. Lẽ tất nhiên không có tên Gấu.
Trong khi viên cảnh sát kiểm tra nhân số, ghi ghi, chép chép, Gấu biết thân phận, lui cui đi kiếm đôi dép xỏ vô chân... anh ta ngưng viết, ngạc nhiên hỏi:
-Đi đâu?
Gấu cũng ngạc nhiên, hỏi lại:
-Thì theo ông về bót chứ đi đâu?
Anh ta bật cười.
Lần đó, đưa về đồn cảnh sát Quận Ba, ở khu Ngã Sáu Hoà Hưng, nằm trên đường Lê Văn Duyệt.  Cẩn qua nhà Bà Trẻ, mang sổ gia đình tới, tới tận trưa Gấu mới được thả.
Hai lần đụng độ cảnh sát VNCH của Gấu, lần nào cũng thú vị. Lần kia, khi vừa mới ra trường Bưu Điện được tí ngày, tí tháng, đã có tí tiền còm, và gần như ngày nào cũng ghé xóm, thường sau khi tan sở. Lần xém bị bắt, vào lúc 10 giờ sáng, đang lui cui làm việc, bỗng nhớ xóm quá, thế là dzọt.... Gấu đã kể rồi, trong Chuyện hai thành phố 2

Vài kỷ niệm về Mai Thảo