The
Dictionary
Maybe there
is a word in it somewhere
to describe
the world this morning,
a word for
the way the early light
takes
delight in chasing the darkness
out of store
windows and doorways
Another word
for the way it lingers
over a pair
of wire-rimmed glasses
someone let
drop on the sidewalk
last night
and staggered off blindly
talking to
himself or breaking into song.
Từ điển
Có thể có một
từ, đâu đó, trong đó
diễn tả thế giới sáng nay
một từ, theo đó, tia sáng sớm sủa,
sướng điên lên, khi truy đuổi bóng tối,
ra khỏi những khung cửa sổ, những lối ra vô, nơi cửa tiệm, kho hàng.
Một từ khác,
qua đó, nó nấn ná, bịn rịn, với cặp kiếng, gọng bằng dây,
mà một người nào đó, bỏ
rơi trên lối đi, đêm qua,
lảo đảo như 1 anh mù, lèm bèm với chính mình, hay bật
thành bài ca.
Note: Trên The New Yorker số
mới nhất, July 1st, 2013.
Gấu chưa mua
tờ này, nhưng thấy trên Blog NL nên bê về đây.
Còn bài này cũng thú lắm:
June 25,
2013
Vasily
Grossman: Loser, Saint [Kẻ Thua, Vì Thánh]
Posted by
Sam Sacks
Note: Nhân
trong bài viết của NL nhắc tới Borges & Tư & Từ Điển, bèn
đi thêm
bài này.
On Acquiring
an Encyclopedia
Here's the
huge Brockhaus encyclopedia,
with those
many crammed volumes and an atlas,
here is
Germanic dedication,
here are
neo-Platonists and Gnostics,
the first
Adam is here and the Adam of Bremen,
the tiger
and the Tartar,
painstaking
typography and the blue of oceans,
here are
time's memory and time's labyrinths,
here are
error and truth,
here the
protracted miscellany more learned than any man,
here the sum
total of all late hours kept.
Here, too,
are eyes of no use, hands that lose their way,
pages
unreadable,
the dim
semishade of blindness, walls that recede.
But also
here is a habit new
to that
long-standing habit, the house,
a
drawing-card and a presence,
the
mysterious love of things-
things
unaware of themselves and of us.
-A.S.T.
Jorge Luis
Borges: Selected Poems, [Penguin
Classics]
PRODIGY
I grew up bent over
a chessboard.
I loved the word endgame.
All my cousins looked
worried.
It was a small house
near a Roman graveyard.
Planes and tanks
shook its windowpanes.
A retired professor of astronomy
taught me how to play.
That must have been in
1944.
In the set we were using,
the paint had almost chipped off
the black pieces.
The white King was missing
and had to be substituted for.
I'm told but do not believe
that that summer I witnessed men
hung from telephone poles.
I remember my mother
blindfolding me a lot.
She had a way of tucking my head
suddenly under her overcoat.
In chess, too, the professor
told me,
the masters play blindfolded,
the great ones on several boards
at the same time.
Người Phi Thường
Tôi lớn lên, trên
một cái bàn cờ
Tôi mê cái từ tàn cuộc
Tất cả bà con họ hàng đều tỏ ra
buồn lòng.
Ðó là 1 căn nhà nhỏ
ở gần một nghĩa địa Ba Lan
Máy bay và xe tăng
lắc lắc mấy khung cửa sổ của nó
Một vị giáo sư thiên văn về hưu
dạy tôi chơi cờ
Hẳn là năm 1944
Bộ cờ của chúng tôi
Quân đen tróc sơn gần hết
Tướng Trắng, mất
Phải thay bằng một mẩu gỗ
Tôi nghe kể nhưng không tin
rằng mùa hè năm đó, tôi chứng kiến những người đàn ông
treo trên những cột điện thoại
Tôi nhớ mẹ tôi đã
bịt mắt tôi khá nhiều lần
Bà luôn luôn có cái cách của bà
bất thình lình cuốn đầu tôi
trong chiếc áo khoác của bà
Trong cờ tướng, thì cũng vậy,
vị giáo sư biểu tôi
những bậc thầy chơi cờ mắt bịt kín,
những bậc đại sư phụ thường chơi,
cùng một lúc vài cuộc cờ. (1)
Charles Simic
Còn
điều này nữa trong quá khứ mà chỉ mới đây thôi tôi mới
nhận ra, nó đóng góp vào cái sự “dai như đỉa”, kiên trì mần thơ, đó
là tình yêu của tôi dành cho môn chơi cờ. Tôi học chơi cờ vào thời gian
chiến
tranh ở Belgrade, sư phụ là 1 vị giáo sư thiên văn về hưu, tôi khi đó 6
tuổi, và
chỉ vài năm tiếp theo, tôi trở thành một cao thủ, nghĩa là, chơi đủ
bảnh để hạ
không chỉ tất cả đám con nít cùng tuổi, mà
còn rất nhiều đấng trưởng thành lối xóm. Những
đêm mất ngủ đầu tiên
trong đời, tôi nhớ lại, thì đều là do những ván cờ bị thua hành, khi
tôi chơi lại
chúng ở trong đầu. Cờ ám tôi và biến tôi trở thành ngoan cố, kiên
cường. Ngay từ
lúc còn bé tí như thế đó, mà tôi đã không thể nào quên nổi một nước cờ
đi lầm,
một trận cờ thất bại nhục nhã. Tôi cực mê những trận cờ mà đôi bên cùng
lâm vào
cái thế gọi là “tàn cờ”, mỗi bên chỉ còn vài quân, và mỗi nước đi, vào
lúc đó, mới cực
kỳ ý nghĩa làm sao. Ngay cả bây giờ, khi đối thủ của tôi là một chương
trình máy
tính (tôi gọi nó là “Thượng Đế”), đánh bại tôi 9 trong 10 trận, tôi
không chỉ kinh
sợ cái thông minh trên cơ của nó, nhưng còn nhận ra, những lần thua
của tôi
mới thú vị làm sao so với những lần thắng hiếm hoi. Những thứ thơ mà
tôi viết,
phần lớn là ngắn, và đòi hỏi sửa đi sửa lại, chắp chắp, vá vá hoài
hoài, bất tận –
thường gợi lên ở nơi tôi những trận cờ. Sự thành công của chúng tùy
thuộc từ ngữ
và hình ảnh được đặt đúng thứ tự, và những kết thúc của chúng thì không
tránh
được, và ngạc nhiên, như một cú chiếu bí lịch lãm.
Ui
chao, Gấu lại nhớ lần thi Tú Tài Hai, ngồi trong phòng thi, chỉ nhớ
những
con xe, con mã, và kết quả là rớt, phải đến kỳ hai mới qua được.
Cũng
như Simic, Gấu thuộc loại cao thủ, trong lớp tài tử, không phải thứ nhà
nghề.
Nhưng chỉ đến khi ở trong trại tị nạn Thái Lan, gặp 1 tay, vốn là bộ
đội Cụ Hồ,
và được tay này chỉ giáo, cờ của Gấu mới vượt hẳn lên 1 bực, và gần như
chưa gặp
được địch thủ, kể từ đó!
Một
lúc chơi vài cuộc cũng là cái thú của Gấu, khi làm trang Tin Văn, và
chính vì
thế, làm bạn đọc bực mình, bài nào cũng nham nhở, chẳng bài nào hoàn
tất!
Hà,
hà!
Old Soldier
By the time
I was five,
I had fought
in hundreds of battles,
Had killed
thousands
And suffered
many wounds
Only to rise
and fight again.
After the
bombing raid, the sky was full
Of flying
cinders and birds.
My mother
took me by the hand
And led me
into the garden
Where the
cherry trees were in flower.
There was a
cat grooming herself
Whose tail I
wanted to pull,
But I let
her be for a moment,
Since I was
busy swinging at flies
With a sword
made of cardboard.
All I needed
was a horse to ride,
Like the one
hitched to a hearse,
Outside a
pile of rubble,
Waiting with
its head lowered
For them to
finish loading the coffins.
Charles
Simic
Lính Già
Vào lúc năm
tuổi
Gấu đã trải
qua hàng trăm trận đánh
Làm thịt hàng
ngàn tên VC
Và đau đớn vì
rất nhiều vết thương, trong có cú nhà hàng nổi Mỹ Cảnh,
Một mình đợp hai trái mìn
của BVVC của Gấu là ĐH
Chỉ để lại bật
dậy và chiến đấu tiếp
Sau trận
oanh tạc, bầu trời thì đầy những xỉ than bay và chim
Mẹ Gấu cầm
tay Gấu
Dẫn ra ngoài
vườn
Nơi những cây
anh đào đang nở rộ
Có một con mèo
tự liếm mình,
Mà cái đuôi
thì Gấu muốn kéo
Nhưng thôi
tha cho nó
Bởi là Gấu đang
bận rộn chém lũ ruồi
Bằng cây gươm
làm bằng giấy bìa
Tất cả những
gì Gấu cần, thì là 1 chú ngựa để cưỡi
Như chú ngựa
nhà đòn,
Ở ngoài đống
gạch vụn,
Đợi, với cái
đầu thấp xuống
Để chất quan tài