HÒA
ÂM BÊN KHỔ TU VIỆN XITÔ
trầm cỏ xanh
Chiều
khép mắt xanh
Trầm
thuý nhớ
Trầm
cỏ xanh
Rũ
bóng mực sơ xưa
Hận
Mùa Sau lòng mưa cũ mịt mờ
Trăng
ấp ủ vùng mơ đáy mộ
Chiều
đi mãi
Thương nắng vàng nuối lại
Chút
hồng rơi bi thiết cuối chân ngày
Chiều
khép mắt xanh
Trầm
thuý nhớ
Trầm
ngàn mây
Khép
tím một Dòng Thơ
Lòng
phương cảo ngậm ngùi chôn Bóng Đạo
Hồn
gọi hồn
Máu
gọi ngực khuya sau
Chùm
hoa đỏ nghẹn ngào trong cổ nguyệt
Vì
đêm mai….
Thổ
huyết đọc Lời Sầu
trầm
như đạo
Trầm
như Đạo
Nghiêng
nghiêng
Chiều
tím mộ
Bướm
chập chờn khép cánh mặt hồ sương
Chiều
tím đạo dâng hương
Hồn
dương thế trên đường về
Xanh
cỏ
Ôi
trầm chân như mây
Thưở
Sầu Cúc một đảo
Trầm
vang
Thu
Vàng giữa chiều Vàng
Vĩnh
quyết
Hương
đàn xưa
Lặng
lẽ phai tàn
Nghiêng
Nghiêng Ai chết
Xanh
Ngắt Mộng
Nghiêng
Nghiêng Ai chết nồng nàn
Hoa…
Ai
chết ngập ngừng như lệ ứa
Nghiêng
Nghiêng tượng đá
Sầu
Không Rơi
Mi
xanh trầm ẩn Sầu Muôn Đời
Ôi
hoàng hoa lạc loài Nơi Cổ Đạo
Sao
vỡ đầy rừng dương
Chiều
thánh nhạc tan mơ màng hồ sương
Cúc
Vàng giữa Chiều Vàng
Hương
vĩnh quyết
Trầm
như đạo, Nghiêng Nghiêng
vũ
khúc trầm ngữ
Vũ khúc của lời thơ
(Thây người thi sĩ đặt trên nền đá xanh. Các đồng nữ y phục trắng,
lẵng hoa trước ngực,
cử hành vũ điệu) .
Trắng
màu chiều
Ly
biệt hoàng hôn
Vũ
Khúc Gọi Hồn lên đá lạnh
Rũ
môi cười
Sầu
đợi
Nét
phân vân
Vũ
điệu dâng hoa
Cung
thánh trầm ngân
Đâu
dáng người
Bơ
vơ huyền
Chiều
Cẩm Thạch không xanh
Sầu
dâng đóa hồng lên lặng lẽ
Thoáng
ngà tay
Trắng
suốt chiều không
Vũ
điệu tung hoa
Ôi
hồng nhung
Thắm
hồng mai mãi
Đến
một mai kia ngực đẫm hồng
Tung
mộng quanh chân tà áo mộng
Hương
trầm phủ gót
Nhẹ
về Xanh
Vũ
điệu bái tạ
Chết
thanh bên vành khăn Trinh nữ
Trắng
đắp ngàn thu lấy mộ phần
Trắng
ơi, chiều ly biệt
Trắng
ngàn đời
Vĩnh
khúc đưa người về. Âm lạnh
Phảng
phất cười
Sầu
gợn đá. Trầm ngân…
Joseph
Huỳnh Văn