Giáng
Sinh 2013
You who were
born this night
To
tear us
from the Devil’s might
-
TRADITIONAL POLISH CAROL
Đấng sinh ra
đêm nay
Để kéo chúng
ta ra khỏi quyền năng của Quỉ
Đồng dao Ba
Lan
[Czeslaw
Milosz trích dẫn]
24.12.2013.7AM,
by ipod
Merry
Christmas & Happy New Year To All Of U
Richie & Snow Man & TV Family
Toronto bị tuyết, bão,
băng, khu Gấu mất điện mất 3 ngày.
Mới có lại, 11.27. AM 23.12.2013
Y chang Mậu
Thân, Xề Gòn mất điện, ngồi chờ hỏa tiễn VC bay ngang qua đầu, viết Kiếp Khác:
Những ngày Mậu Thân căng thẳng,
Đại Học
đóng cửa, cô bạn về quê, nỗi nhớ bám riết vào da thịt thay cho cơn bàng
hoàng
khi cận kề cái chết theo từng cơn hấp hối của thành phố cùng với tiếng
hỏa tiễn
réo ngang đầu. Trong những giờ phút lặng câm nhìn bóng mình run rẩy
cùng với
những thảm bom B52 rải chung quanh thành phố, trong lúc cảm thấy còn
sống sót,
vẫn thường tự hỏi, phải yêu thương cô bạn một cách bình thường, giản dị
như thế
nào cho cân xứng với cuộc sống thảm thương như vậy...
The Iceberg
Năm 1918, Zelda Sayre, sau trở
thành Zelda Fitzgerald, viết truyện
ngắn này, và được giải thưởng, truyện in trong tờ báo nhà trường, khi
em 17,
hay 18 tuổi. Mới được khui ra.
@
London, FB’s CM
Christ on
the Cross
Christ on
the cross; his feet touch the earth.
The
three crosses are of the same height.
Christ is
not in the middle. He is just the third.
The black
beard grazes his chest.
His face is
not the one seen in engravings.
It is
severe, Jewish. I do not see it
And I will
keep on searching for it
until my
last step on earth.
The
fractured man suffers and says nothing.
The crown of
thorns tortures him.
He does not
hear the jeers of the crowd
that has
seen him in agony so many times,
his or
another's, it makes no difference.
Christ on
the cross. Chaotically
he thinks
about the kingdom that perhaps awaits him,
he thinks
about the woman who was not his.
He is not
able to perceive theology,
the
indecipherable Trinity, the Gnostics,
the
cathedrals, Occam's Razor,
the purple,
the miter, the liturgy,
Guthrum's
conversion by the sword,
the
Inquisition, the blood of the martyrs,
the savage
Crusades, Joan of Arc,
the Vatican
casting its blessing over armies.
He knows
that he is not a God and that he is a man
who dies
with the day. It makes no difference.
What he does
feel is the hard iron of the nails.
He is not a
Roman, not a Greek. He whimpers.
He has left
us some splendid metaphors
and a
doctrine of forgiveness that can
do away with
the past. (That phrase was
written by
an Irishman in prison.)
The soul
searches for its end, hurriedly.
Night has
fallen. He has died now.
A fly crawls
over the still flesh.
Of what use
is it to me that this man has suffered,
if I am
suffering now?
Kyoto. 1984
-A.C.
J.L. Borges: Selected Poems,
ed
Penguin.
Chúa trên Thập Tự
Chúa
trên thập tự, chân Người chạm đất
Ba cây thập
tự cùng một chiều cao
Chúa không ở giữa
Người thứ ba
Chòm râu đen
sượt qua ngực
Mặt không phải mặt, như được nhìn thấy trong
những bức tượng tạc.
Khắc khổ, Do
Thái. Tôi không nhìn.
Và tôi sẽ tiếp
tục kiếm
Tới bước chân
cuối cùng của mình trên mặt đất
Thân hình
Người vỡ vụn, đau đớn nhưng không nói gì
Cái vòng gai
tra tấn Người.
Người không
nghe những lời chế nhạo của đám đông
Chúng nhìn
thấy Người trong cơn thống khổ, hấp hối rất nhiều lần
Cơn thống khổ
của Người, hay của một người nào khác thì cũng đâu có chi khác biệt.
Chúa trên Thập
Tự. Hỗn độn
Người nghĩ về
Vương Quốc đang đợi chờ Người
Người nghĩ về
người đàn bà không phải của Người.
Người không
thể cảm nhận thần học
Trinity
không sao giải, the Gnostics,
The cathedrals,
Occam’s Razor
the purple,
the miter, the liturgy,
Cải đạo
bằng gươm của Guthrum
Toà án dị giáo,
máu của những kẻ tử đạo
Những cuộc
Thập Tự Chinh tàn bạo, Joan of Arc
Điện Vatican
chúc phúc những đạo quân của nó.
Người biết
Người không phải là Chúa, chỉ là một người đàn ông
Người đàn ông
này chết cùng với ngày này. Đâu có gì khác biệt.
Điều mà Người
cảm thấy là mũi đinh sắt nặng
Người không
phải La Mã. Không phải Hy Lạp. Người rên rỉ
Người để lại
cho chúng ta một vài ẩn dụ thần sầu
Và một học
thuyết về tha thứ
Nó có thể huỷ
bỏ, triệt tiêu, làm thịt… quá khứ
[Câu này được
viết ra bởi 1 tay Ái nhĩ lan trong tù]
Linh hồn tìm
kiếm sự tận cùng, hối hả.
Đêm xuống.
Người chết vào lúc này.
Một con ruồi
bò trên thịt tươi.
Ích chi đâu,
với tôi, chuyện người đàn ông này đã đau khổ
Khi chính tôi
đang đau khổ, vào lúc này?
Hai dòng thơ
chót làm nhớ tới nhân vật Tâm, trong Bếp Lửa, và cuộc đối đáp với 1 tay
Ky Tô.
Nhiên hỏi:
“Anh cho là có Thượng Đế hay không?”
Tôi suy nghĩ rồi trả lời:
“Câu hỏi ấy chưa bao giờ làm tôi thắc mắc cả.”
Tôi không nghĩ đến nó.
Nhiên lại hỏi:
“Anh có nhận rằng ở đời có một cái gọi là Thiện, một cái gọi là Ác, có
công bằng,
có tự do, bác ái…"
Tôi trông thẳng vào mặt Nhiên đáp:
“Có chứ tại sao không?”
“Vậy mà anh lại không tin Thượng Đế thì lạ thật.”
“Tôi tưởng những ý niệm ấy họp nhau thành một ý niệm hoàn hảo hơn tất
cả là Thượng
Đế. Thường thường người ta nghĩ một vài ý niệm khó thỏa hiệp vớ nhau
như bình đẳng
và tự do, nhưng đạt đến sự hòa hiệp chính là tìm về Thượng Đế rồi còn
gì.”
Tôi bước vài bước đắn đo:
“Tôi nhắc lại với anh tôi không suy nghĩ về vấn đề ấy. Theo tôi có
những lúc người
ta cần giải quyết giữa người với người và Thượng Đế không nên có mặt ở
lúc ấy.
Có mặt khi không cần thiết, Thượng Đế sẽ bị nhơ nhuốc lây và có thể bị
mất
ngôi. Mà ngôi Thượng Đế có lẽ cần thiết lúc khác.”
“Thượng Đế sẽ giải quyết được những vấn đề của loài người nếu loài
người biết
tìm về Người.”
“Không, tôi không tin như thế, Thượng Đế không sống cái sống xác thịt
của nhân
loại. Khi Thượng Đế nhập thể thành người như Chúa Jésus hay Phật Tổ thì
chính ở
những người ấy Thượng Đế đã bị lôi kéo vào tấn thảm kịch riêng tư của
loài người,
và chỉ có thể thoát ra với sự thất bại…”
TTT: BL
Trong bài
viết “Chống lại thơ không thể hiểu được,
Against incomprehensible poetry”, Czeslaw Milosz viết:
Văn chương
và nghệ thuật
tách ra khỏi tinh thần Ky Tô, và tiến trình này từ từ, bắt đầu sớm sủa,
vào lúc
những nhà nhân học thời kỳ Phục Hưng khám phá ra những nhà thơ, triết
gia cổ, đám
này xúi họ xúm lại bảo vệ cái gọi là Lý Trí. Tiến trình này tiến nhanh
khốc
hại, là do sự hỗ trợ của sự xuất hiện của cái nhìn thế giới có tính
khoa học của
thế kỷ thứ 19. Cũng đúng thời kỳ này, thơ đụng những câu hỏi về
ý nghĩa cuộc đời, đếch làm sao trả lời được! Trong cái móc nối này, nhà
thơ đại diện hiển hách nhất đương thời của nó, là Samuel Beckett.
Literature
and art have become separated from Christianity. This was a gradual
process which began as early
as when the Humanists of the Renaissance discovered the ancient poets
and philosophers, which induced them to defend the laws of Reason. This
process accelerated dramatically upon the appearance of the scientific
worldview in the nineteenth century. At the same time, or, to be more
precise, due to the same cause, poetry entered into territory where
questions about the meaning of life find no answer, where the mind
grapples with an absence of meaning. In this connection, the
most representative contemporary poet is Samuel Beckett.
Czeslaw
Milosz: “Against incomprehensible poetry”, trong “To Begin Where I Am”
Đây là 1 bài viết rất quan
trọng, với riêng Czeslaw Milosz. Có thể nói, cả đời ông bị mắc míu với
Ky Tô giáo, và những vấn đề mà nó gây ra đối với ông, đối với việc làm
thơ của ông.
Trên TV dịch nhiều thơ, nhưng có lẽ đã đến lúc, dịch những bài viết
quan trọng về thơ!
Gấu tính đi hai bài, của Czeslaw Milosz; một, viết về Oscar Milosz,
người bà con, và cũng là Thầy của Czeslaw Milosz.
Và bài trên, “Chống lại thơ đếch hiểu được”.
Về Oscar Milosz, đã có bài
của Kundera.
L'INTOUCHABLE
SOLITUDE D'UN
ÉTRANGER (Oscar Milosz)
Toronto bị tuyết, bão,
băng, khu Gấu mất điện mất 3 ngày.
Mới có lại, 11.27. AM 23.12.2013
Y chang Mậu
Thân, Xề Gòn mất điện, ngồi chờ hỏa tiễn VC bay ngang qua đầu, viết Kiếp Khác:
Những ngày Mậu Thân căng thẳng,
Đại Học
đóng cửa, cô bạn về quê, nỗi nhớ bám riết vào da thịt thay cho cơn bàng
hoàng
khi cận kề cái chết theo từng cơn hấp hối của thành phố cùng với tiếng
hỏa tiễn
réo ngang đầu. Trong những giờ phút lặng câm nhìn bóng mình run rẩy
cùng với
những thảm bom B52 rải chung quanh thành phố, trong lúc cảm thấy còn
sống sót,
vẫn thường tự hỏi, phải yêu thương cô bạn một cách bình thường, giản dị
như thế
nào cho cân xứng với cuộc sống thảm thương như vậy...
You who were
born this night
To
tear us
from the Devil’s might
-
TRADITIONAL POLISH CAROL
Đấng sinh ra
đêm nay
Để kéo chúng
ta ra khỏi quyền năng của Quỉ
Đồng dao Ba
Lan
[Czeslaw
Milosz trích dẫn]
Whoever
considers as normal the order of things in which the strong triumph,
and the
weak fail, and life ends with death, accepts the devil's rule.
Kẻ nào
coi
trật tự sự vật, theo đó, kẻ mạnh thì thắng, kẻ yếu thì thua, và đời thì
chấm dứt
bằng cái chết, kẻ đó chấp nhận luật của Quỉ.
Czeslaw
Milosz
Merry
Christmas & Happy New Year To All Of U
Richie & Snow Man & TV Family
*
Public
Christmas trees
Symbols of
celebration
Noel 2012
Thơ
Mỗi Ngày
nụ hôn. cũ
vào chợ. mua
lại nụ. hôn. trên môi
người con
gái. đeo. mặt nạ thời gian. đã cũ
tôi. uống rượu.
như một gã thất tình
người đàn
bà. cùng vết xâm. thời gian
xiêu. vẹo
ôm. trong tay nụ hôn. cũ
những con.
đường cao. thấp
tiếng gọi.
đi. tìm nơi ẩn. núp
chiếc xe đạp.
chạy. thụt lùi
anh hề. với
trái banh đỏ. trên chỏm mũi
tôi. giận dữ
với đêm. tối
tiếng hú. của
con sói. lạc
nụ hôn. cũ
môi. người cũ
hom hem. bên
ngọn đèn. lạc
ngày. biệt
tích
những vật. tế
thần. trong đó có tôi
họ. thiêu sống.
tất cả. trong thành phố
bên kia bờ.
đại dương
tôi. tỉnh giấc.
tay cầm chặt. nụ hôn cũ
trong giấc
mơ. mới vừa đi. qua
hương. tóc
mùa vàng
phai mấy. độ
một lần. rồi
một. lần
chạy. theo
vòng ngày. tháng
dĩ vãng.
mùi. thời gian
tôi nhớ em.
hương. Tóc
Đài Sử
Zbigniew Herbert:
REPORT FROM
A BESIEGED CITY
Báo cáo từ thành phố bị vây hãm
and if the
City falls and one man survives
he will
carry the City inside him on the paths of exile
he will the
City
we look into
hunger's face the face of fire face of death
the worst of
all-the face of betrayal
and only
our
dreams have not been humiliated
Và nếu Xề
Gòn bị VC đợp mất, và chỉ còn 1 tên Xề Gòn sống sót,
Tên đó sẽ ôm trọn Xề Gòn vào trong nó, trên con đường lưu vong,
Tên đó sẽ là Xề Gòn.
Và chỉ những giấc mộng của chúng ta là đếch bị VC làm nhục!
Hà, hà!
Giáng
Sinh 2013
You who were
born this night
To
tear us
from the Devil’s might
-
TRADITIONAL POLISH CAROL
Đấng sinh ra
đêm nay
Để kéo chúng
ta ra khỏi quyền năng của Quỉ
Đồng dao Ba
Lan
[Czeslaw
Milosz trích dẫn]
Whoever
considers as normal the order of things in which the strong triumph,
and the
weak fail, and life ends with death, accepts the devil's rule.
Kẻ nào
coi
trật tự sự vật, theo đó, kẻ mạnh thì thắng, kẻ yếu thì thua, và đời thì
chấm dứt
bằng cái chết, kẻ đó chấp nhận luật của Quỉ.
Czeslaw
Milosz
Merry
Christmas & Happy New Year To All Of U
Richie & Snow Man & TV Family
*
Public
Christmas trees
Symbols of
celebration
Noel 2012
ANNA
KAMIENSKA
[dates
unknown]
Anna
Kamienska was a Christian deeply living both the Old Testament and the
New
Testament. In her old age she achieved much serenity and acceptance of
the world
created by God. I find this a very good poem.
Anna Kamienska là 1 tín
hữu Ky Tô thấm đẫm tinh thần Cựu và Tân Ước. Về
già, bà đạt tới cõi thanh thản, chấp nhận thế giới được Chúa tạo ra.
Đây là 1
bài thơ quá bảnh, theo tôi.
Czeslaw Milosz
A
PRAYER
THAT WILL BE ANSWERED
Lord let me
suffer much
and then die
Let me walk
through silence
and leave
nothing
behind not even fear
Make the
world continue
let the
ocean kiss the sand just as before
Let the
grass stay green
so that the
frogs can hide in it
so that
someone can bury his face in it
and sob out
his love
Make the day
rise brightly
as if there
were no more pain
And let my
poem stand clear as a windowpane
bumped by a
bumblebee's head
Translated
from the Polish by Stanislaw Baraniczak and Clare Cavanagh
*
Lời cầu nguyện sẽ được Ông Giời lắng
nghe
Ông Giời bắt Gấu cực kỳ
đau khổ
Trải qua những mấy địa ngục, đen, đỏ, bạn
quí....
Và rồi, ngỏm.
Bước trong câm lặng
Và chẳng để lại gì, kể cả sự sợ hãi
Cho phép thế giới cứ thế tiếp tục, đếch thèm
để ý gì đến Gấu đi xa
[Đừng thèm để ý đến câu của tụi Tẩy, 1 kẻ vắng mặt là thế gian kể như
tiêu!]
Biển tiếp tục hôn cát như trước
Cỏ vưỡn xanh và mấy chú
cóc nhái,
ễnh
ương vưỡn ẩn náu ở đó
Và một thằng cha Gấu khác,
sẽ vùi mặt
vô
Khóc một BHD khác, bỏ nó
Mặt trời vưỡn mọc, sáng ngời
mỗi ngày
Như thể làm đếch gì có khổ đau ở trên cõi đời này
Và hãy để cho bài thơ này trong
sáng như kính cửa sổ
khiến 1 con
ong nghệ đụng đầu vô đánh
bốp 1 cái!
*
Brodsky
& Milosz. Hai nhà thơ, cùng từ xứ CS, một, bị đuổi đi lưu vong,
một, đào tị,
khi đang là 1 cán bộ ngoại giao đỏ, và đều dân Ky Tô, và đều được
Nobel.
Thơ của cả
hai đều đẫm chất Ky Tô.
Elegy
About a year
has passed. I've returned to the place of battle,
to its birds
that have learned their unfolding of wings from a subtle
lift of a
surprised eyebrow, or perhaps from a razor blade
-wings, now
the shade of early twilight, now of stale bad blood.
Now the
place is abuzz with trading in your ankles' remnants, bronzes
of sunburnt
breastplates, dying laughter, bruises,
rumors of
fresh reserves, memories of high treason,
laundered
banners with imprints of the many who since have risen.
All's
overgrown with people. A ruin's a rather stubborn
architectural
style. And the heart's distinction
from a
pitch-black cavern
isn't that
great; not great enough to fear
that we may
collide again like blind eggs somewhere.
At sunrise,
when nobody stares at one's face, I often
set out on
foot to a monument cast in molten
lengthy bad
dreams. And it says on the plinth "Commander
in
chief." But it reads "in grief," or "in brief," or
"in going under."
[1985/
Translated by the author]
Joseph
Brodsky: To Urania
This is
philosophical poetry, bearing the mark of what Goethe considered the
highest
stage in the spiritual development of the individual, which he called
"Respect." It is a poetry at two poles of human existence: love as it
is lived and suffered through, and death almost tasted and feared
...
As a
defense against despair, we have the oeuvre of a man wholly
concentrated on his
poetry.
-CZESLAW
MILOSZ, The New York Review of Books
Lời giới thiệu [bìa sau]: Đây là thơ triết, mang dấu
ấn, về điều mà Goethe coi là
giai đoạn cao nhất của sự phát triển tinh thần của một cá nhân, mà ông
gọi là
"Kính Trọng". Đây là thơ ở hai đầu của hiện hữu con người: tình yêu,
như được sống và được đau khổ, và cái chết, hầu như được nếm và được
sợ.
... Như 1
cú chống trả sự chán chường, chúng ta có tác phẩm của 1 con người xoáy
trọn đời
mình vào thơ ca.
Brodsky phán:
Xuyên suốt cuộc đời 1
người, Thời gian nói [address] với Con Người trong muôn vẻ, variety,
ngôn ngữ; ngôn ngữ của sự ngây thơ, tình yêu, niềm tin, kinh nghiệm,
lịch sử, ... Trong những ngôn ngữ đó, ngôn ngữ của tình yêu rõ ràng là
một lingua franca, ngôn ngữ bắc cầu. Bộ từ điển của nó, its
vocabulary hấp thụ, nuốt, absorb, tất cả những tiếng nói khác, other
tongues, và sự phát ra của nó, its utterance, thí dụ, anh thương em,
làm hài lòng, gratify, một chủ thể, a subject, cho dù vô tri vô giác,
inanimate, cỡ nào. Bằng cách thốt ra như thế, anh thương em,
chủ thể sướng điên lên, và cái sự sướng điên lên đó, nói lên, làm vọng
lên, echoing, cả hai chiều: chúng ta cảm nhận những đối tượng của những
đam mê của chúng ta, và cảm nhận Lời Chúa [Good Book’s suggestion],
và Chúa là gì, as to what God is. Tình yêu thiết yếu
là một thái độ được gìn giữ, maintain, bởi cái vô cùng đối với cái hữu
hạn. Sự đảo ngược, the reversal, tạo nên, hoặc niềm tin, hay thi ca.
Đoạn
trên, theo GCC, là cơ
bản thiết yếu, của thơ Brodsky.
Nói rõ hơn, thơ của ông là thơ tôn giáo, thơ của một nhà thơ Ky Tô.
Chính vì thế, GCC khó nhập vô thơ ông, vì là 1 tên ngoại đạo. GCC viết
ra, để phúc đáp 1 vị độc giả, tại sao Gấu lèm bèm hoài về Brodsky mà
không dịch thơ Brodsky! (1)
Cafe Trieste: San Francisco
To: L.G.
To this
corner of Grant and
Vallejo
I've returned like an echo
to the lips that preferred
then a kiss to a word.
Nothing
has changed here.
Neither
the furniture nor the
weather.
Things, in one's absence, gain
permanence, stain by stain.
Cold,
through the large
steamed window
watch the gesturing weirdos,
the bloated breams that warm
up their aquarium.
Evolving
backward, a river
becomes a tear, the real
becomes memory which
can, like fingertips, pinch
just
the tail of a lizard
vanishing in the desert
which was eager to fix
a traveler with a sphinx
Your
golden mane!
Your riddle! The lilac skirt,
the brittle
ankles! The perfect ear
rendering “read” as “dear.”
Under
what cloud's pallor
now throbs the tricolor
of your future, your past
and present, swaying the
mast?
Upon
what linen waters
do you drift bravely toward
new shores, clutching your
beads
to meet the savage needs?
Still,
if sins are forgiven
that is, if souls break even
with flesh elsewhere, this
joint,
too, must be enjoyed
as
afterlife's sweet parlor
where, in the clouded
squalor,
saints and the ain'ts take five,
where I was first to arrive
[ 1980 ]
Joseph
Brodsky: To Urania
Bài thơ "Uống cà phê Quán Chùa"
của Brodsky mà chẳng tuyệt cú mèo sao ?
Khổ thơ đầu mới sướng làm
sao.
Nó làm nhớ lời hát,
"uống môi em ngọt", của PD:
Nơi
góc con phố có Quán Chùa,
Tôi trở về nơi này,
Như một tiếng vang.
Về với đôi môi ,
thèm một nụ hôn
hơn là câu hát,
"đừng yêu lính bằng lời"!
Czeslaw
Milosz
The Good vs The Christian
Cái Tốt vs Cái
Ky Tô!
Christianity
has been stigmatised "as a redoubt of ignorance", as has the word
"liberal…as if generosity were culpable".
Tinh thần Ky
Tô bị bêu rếu như “đồn nhỏ, ga xép của sự ngu dốt", như thể "rộng luợng
là phạm tội"!
Tây phương
hay nói “Giá trị Kitô”; các giá trị này, Liberté, Égalité, Fraternité,
Tự do,
Binh đẳng, Huynh đệ có nguồn gốc từ Lời dạy của Jésus, dù lời dạy này
đã có từ
muôn ngàn năm trước nhưng điểm mốc vẫn là từ năm zéro.
Liberté: Có
nhiều dụ ngôn đề cao tinh thần làm chủ: Làm chủ mới có tự do.
Égalité: Mọi
người đều được mời cả những thành phần indésirables, intouchables.
Fraternité:
Yêu người như mình vậy.
Nguồn gốc
này bây giờ trở thành “Ở đời muôn sự của chung” nên mới không còn căn
tính của
mình: the word 'Christian' now is
seen less as identifying an ethic and more as
identifying a demographic!
Mong bác khỏe
luôn nghe.
Tks
Merry
Christmas and Happy New Year to Both of U.
NQT
Tinh thần Ky
Tô Mẽo, công chúng, và chính trị của khổ hạnh, cả ba đều cảm thấy họ
"như được
nhắc tới", [all three got tough ride], trong đêm Thứ Năm [28.11.2013],
khi Marilynne Robinson, nữ tiểu thuyết gia
vừa đoạt
giải Pulitzer, nói chuyện với cử tọa tại London.
Là tín hữu
Ky Tô, bà cho biết, được dậy dỗ về sự rộng lượng và tinh thần lạc quan,
bởi
phong trào nhân quyền, nhưng, bà than thở, hàng chục năm nay, tinh thần
Ky Tô bị
bêu rếu, “như là đồn xép, ga nhỏ của sự ngu dốt”, như thể, “hào phóng,
rộng lượng
là phạm tội”. Bà tố thêm, "cái từ 'Ky Tô' bây giờ, thì ít được coi như
đạo
hạnh, và nhiều, như là 1 từ thuộc phạm trù nhân khẩu học”.
Hệ quả, là
cú song đấu, giữa cái tốt, cái đẹp “versus” tinh thần Ky Tô. Và, “bộ
lạc” Ky
Tô, những thành viên của họ “có thể ác liệt tha thứ cho chính họ, và,
rất độc
ác, khi tố cáo bất cứ người nào khác.”
Đúng là 1
hoàn cảnh chẳng thú vị, không hề hấp dẫn: Có những điều tệ hại hơn
nhiều, so với
“đã chắc gì như thế”, và, trong số đó, cái “bất chắc” này cũng là 1 giả
dụ.
Truyền thông,
công chúng, the media, Mẽo, cảm thấy nhột hơn nhiều, khi bà “lịch sự”
nói, họ đếch
thích thứ người biết điều, "the media do not find reasonable people
interesting". Sau đó, với 1 tay của BCC, [Mark Lawson], bà buộc tội một
số
chương trình TV, đài phát thanh Mẽo, đã làm ung thối nặng nề cuộc chát
chiếc quốc
gia, profoundly corrupting the national conversation. Nó bị giựt dây,
và có mùi
phản dân chủ, ở ngay gốc của nó, bởi là vì nó muốn đưa vô cuộc sống
công cộng
những nhận xét giả tạo”, "It's manipulative and at its root it's
anti-democratic, because it wants to intrude artificial considerations
into
public life."
Khủng nhất,
là khi bà đưa ra nhận xét, khi được 1 khán thính giả hỏi, bà nghĩ gì về
thứ chính
trị của sự khắc khổ: "Tôi nghe người ta nói, 'Bạn nhịn đói hôm nay, để
ngày mai ăn khỏi
trả tiền'! Tôi đếch tin, tất nhiên! Tôi cũng đã sống đủ, biết đủ, để mà
nói rằng thì là,
chúng ta đang đếch làm cái gì cả, ngoại trừ phá huỷ tương lai, khi cướp
đoạt, bỏ
đói… những con người dễ bị tổn thương. Thật quá tởm, đối với tôi”
Thơ
Mỗi Ngày
Zbigniew Herbert:
REPORT FROM
A BESIEGED CITY
Báo cáo từ thành phố bị vây hãm
and if the
City falls and one man survives
he will
carry the City inside him on the paths of exile
he will the
City
we look into
hunger's face the face of fire face of death
the worst of
all-the face of betrayal
and only
our
dreams have not been humiliated
Và nếu Xề
Gòn bị VC đợp mất, và chỉ còn 1 tên Xề Gòn sống sót,
Tên đó sẽ ôm trọn Xề Gòn vào trong nó, trên con đường lưu vong,
Tên đó sẽ là Xề Gòn.
Và chỉ những giấc mộng của chúng ta là đếch bị VC làm nhục!
Hà, hà! Giáng
Sinh 2013
Giáng
Sinh 2013
The Good vs The Christian
Cái Tốt vs Cái
Ky Tô!
Christianity
has been stigmatised "as a redoubt of ignorance", as has the word
"liberal…as if generosity were culpable".
Tinh thần Ky
Tô bị bêu rếu như “đồn nhỏ, ga xép của sự ngu dốt", như thể "rộng luợng
là phạm tội"!
Star of
the Nativity
In the cold
season, in a locality accustomed to heat more than
to cold, to
horizontality more than to a mountain,
a child was
born in a cave in order to save the world;
it blew as
only in deserts in winter it blows, athwart.
To Him, all
things seemed enormous: His mother's breast, the steam
out of the
ox's nostrils, Caspar, Balthazar, Melchior-the team
of Magi,
their presents heaped by the door, ajar.
He was but a
dot, and a dot was the star.
Keenly,
without blinking, through pallid, stray
clouds, upon
the child in the manger, from far away-
from the
depth of the universe, from its opposite end-
the star was
looking into the cave. And that was the Father's stare.
December 1987
Joseph
Brodsky: So Forth
Đêm Thánh Vô
Cùng
Vào một mùa
lạnh, tại một miền đất quen với nóng nhiều hơn là lạnh
quen với đồng
bằng hơn là núi non,
một đứa bé
sinh ra trong một hang cỏ, để cứu vớt thế giới ;
gió thổi như
nó chỉ thổi ở trong những sa mạc vào mùa đông, từ bên này qua tới bên
kia.
Với Cậu Bé,
mọi thứ, mọi vật có vẻ như thật lớn lao: vú mẹ, làn hơi từ
mũi con bò,
Caspar, Caspar, Balthazar, Melchior – toán Magi, những quà tặng của họ
thì chồng
ở bên cửa, hé mở.
Cậu Bé chỉ
như một điểm và một điểm là ngôi sao.
Hào hứng,
không chớp mắt, qua những
đám mây xanh
xao, lạc lõng, ở phía bên trên đứa bé ở trong máng cỏ, xa thật xa -
từ chốn sâu
thẳm của vũ trụ, từ phía tận cùng đối nghịch -
ngôi sao
chăm chú nhìn vào trong hang. Và đó là cái nhìn của Vì Cha (1)
Rough Outline
The famous torturer takes a walk
Whom does he see standing there in the snow
A pretty girl in a wedding dress
What are you doing out there all alone in the cold
You're the famous torturer much
feared
I beg you to spare my love
Who is in your darkest prison cell
I wish to marry him etc.
I will not give back your
bridegroom
He must be tortured tonight
By me personally
You can come along and help him lament his fate
She remained where she was
The night was cold and very long
Down by the slaughterhouse a, dog-like creature howled
Then the snow started to fall again
Charles Simic
Nan
Đề
Tên tra tấn nổi tiếng làm 1
cú tản bộ
Ai đứng ngoài
tuyết kia?
Một cô gái đẹp trong chiếc áo cưới
Làm sao mà đứng giữa trời tuyết một mình cô em?
Ông là tên tra tấn nổi tiếng và
ai cũng rất sợ
Tôi năn nỉ ông tha cho người yêu của tôi
Đang nằm trong phòng giam âm u
Tôi mong được kết hôn với anh ta, vân vân và vân vân
Ta sẽ không trả lại chú rể cho
cô bé đâu
Tối nay nó sẽ bị tra tấn
Cô có thể tới coi
Và giúp anh ta than thở số phận của mình
Cô gái đứng đó, nơi cô đứng đó
Đêm thì lạnh và thật là dài
Ở bên dưới phố, Phượng Trong Thành Nội,
kế bên căn nhà đồ tể
một con vật
giống như 1
con chó sói
tru lên.
Và tuyết lại bắt đầu đổ
xuống
LINDENS
So much sweetness-
the city's been anesthetized;
a skinny boy, who barely
takes up space on earth,
and a dog,
and I, a soldier in an unseen war,
and a river I love.
The lindens bloom.
Đoan
Ngọt quá –
Thành phố lịm đi
Một đứa trẻ gầy gò, vừa mới ló ra với đời
Và một con chó
Và tôi, một tên lính trong 1 cuộc chiến không nhìn thấy
Và 1 con sông mà tôi yêu
Đoan nở rộ
SEPARATION
I read almost with envy my contemporaries' verse:
divorces, partings, wrenching separations; anguish, new beginnings,
minor deaths;
letters read and burned, burning, reading, fire, culture,
anger and despair-the very stuff of potent poems;
stern verdicts, mocking laughter of the lofty moralists,
then finally the triumph of the all-enduring self.
And for us? No elegies, no sonnets about parting,
a poem's screen won't rise between us,
apt metaphors can't sever us,
the only separation that we don't escape is sleep,
sleep's deep cave, where we descend alone
-and I must keep in mind that the hand
I'm clasping then is made of dreams.
Xa cách
Tôi đọc mà phát thèm thơ những
người cùng thời:
Ly dị, bỏ đi, đau đớn mỗi người một ngả
Nhức nhối, khởi đầu mới, chết lãng xẹt;
Thư đọc, và đốt, cháy, đang đọc, lửa, văn hóa
giận dữ và chán chường - bảnh nhất thì cũng chỉ tới cỡ đó, thứ thơ ca
mãnh liệt;
những lời tuyên án nghiêm khắc, cái cười chế nhạo của mấy đấng đạo đức
kiêu căng
Và sau cùng là sự chiến thắng của cái tôi to tổ bố, vừa dai vừa dài vừa
dở như hạch.
Và cho chúng ta ư? Không bi
khúc, ai điếu, không trường đình, đoản đình tiễn biệt
Màn hình bài thơ không hiện ra giữa chúng ta
ẩn dụ oách hay không oách chẳng thể phục vụ chúng ta.
Cú chia cách độc nhất mà chúng ta không thể trốn thoát là… ngủ.
Cái hang sâu hoắm của giấc ngủ, nơi chúng ta xuống, một mình -
Và luôn tỉnh táo, ghi vô trong đầu, cái bàn tay
[Ở trong rạp xi nê, bữa trước khi đi trình diện
Trung Tâm Ba Tuyển Mộ Nhập Ngũ, Quang Trung]
Cái bàn tay mà Gấu cầm bữa đó,
thì làm bằng những giấc mộng.
Date: Sun,
12 Sep 2010 16:48:26 -0700
Dear GNV,
How have you
been? I hope you enjoy your vacation and take care.
Bac Gau oi,
dung lien luy nhieu voi cay viet khac.
Enjoy your
works, your life and family.
Your readers
and your family need you and are more important.
Soon,
H/A
Take Care.
Merry Christmas
to U and Family
Dec, 25,
2011
NQT
A Song
I wish you
were here, dear,
I wish you
were here.
I wish you
sat on the sofa
and I sat
near.
The
handkerchief could be yours,
the tear
could be mine, chin-bound.
Though it
could be, of course,
the other
way around.
I wish you
were here, dear,
I wish you
were here.
I wish we
were in my car,
and you'd
shift the gear.
We'd find
ourselves elsewhere,
on an
unknown shore.
Or else we'd
repair
to where
we've been before.
I wish you
were here, dear,
I wish you
were here.
I wish I
knew no astronomy
when stars
appear,
when the
moon skims the water
that sighs
and shifts in its slumber.
I wish it
were still a quarter
to dial your
number.
I wish you
were here, dear,
in this
hemisphere,
as I sit on
the porch
sipping a
beer.
It's
evening, the sun is setting;
boys shout
and gulls are crying.
What's the
point of forgetting
if it's
followed by dying?
1989
Brodsky: So Forth
Anh
mong có em ở đây
Trên
nửa trái cầu này
Khi
anh ngồi bên thềm
Nhấm
nháp ly bia.
Đó là một buổi
chiều, mặt trời đi ngủ rồi.
Con nít la hét
và hải âu, khóc.
Ích chi đâu, quên em
Nếu sau đó, ngỏm?
THE YOUNG
NIGHT
And now the
lustral waters of night absolve me
from the
many colors and the many forms.
In the
garden, birds and stars exalt
the
longed-for return of the ancient norms
of sleep and
shadow. Darkness is sealing
the mirrors
which copy the fiction of things.
Goethe said
it best: everything near becomes far.
Those four
words capture the entire twilight.
In the
garden, roses cease to be roses;
they wish to
be the Rose.
-C.M.
J.L Borges: Poems of the Night
Đêm Trẻ
Và bây giờ những
con nước rửa tội của đêm giải phóng Gấu
Ra khỏi rất
nhiều màu sắc, hình dạng
Ngoài vuờn,
chim và sao ca ngợi
Sự trở lại hằng mong đợi
Của những chuẩn mực xa xưa
Về Ngủ Nghê
và Bóng Tối.
Đêm Đen đang
đóng khằn những tấm gương,
Chúng sao chép
giả tưởng sự vật
Goethe chẳng
đã thật cực bảnh, khi phán:
Mọi chuyện gần trở thành
xa.
Chỉ nội
dúm
từ đó thâu đoạt trọn hoàng hôn
Trong vườn,
những bông hồng ngưng là những bông hồng;
Chúng muốn
trở thành BHD
Giáng
Sinh 2013
Tiệm Sách
Báo Tẩy
Bão
Tuyết. Đẹp & Lạnh & Nhớ Xứ Mít!
Phía sau bà
đầm là quán "Hemingway"
Passage Eden
Bão
Tuyết. Đẹp & Lạnh & Nhớ Xứ Mít!
Giáng
Sinh 2013
Dịch loạn: Kẻ
nào tính cạo đầu nên nghĩ đến thơ ca.
Début et fin
de la neige
« PREMIERE
NEIGE ... »
Première
neige tôt ce matin. L' ocre, le vert
Se refugient
sous les arbres.
Seconde,
vers midi. Ne demeure
De la
couleur
Que les
aiguilles de pins
Qui tombent
elles aussi plus dru parfois que la neige.
Puis, vers le
soir,
Le fléau de
la lumière s'immobilise.
Les ombres
et les rêves ont même poids.
Un peu de
vent
Écrit du
bout du pied un mot hors du monde.
Beginning
and End of the Snow
"FIRST
SNOWFALL .. "
First
snowfall, early this morning. Ochre and green
Take refuge
under the trees.
The second
batch, toward noon. No color's left
But the
needles shed by pines,
Falling even
thicker than the snow.
Then, toward
evening,
Light's
scale comes to rest.
Shadows and
dreams weigh the same.
With a toe,
a puff of wind
Writes a
word outside the world.
Yves
Bonnefoy. Second Simplicity: New
Poetry and Prose, 1991-2011
Tuyết đầu
Tuyết đầu, sớm,
sáng nay
Bông son, bông
xanh
Trốn dưới lá
Thứ nhì, vào
lúc trưa
Chẳng để lại
màu gì
Ngoài những
cây kim, là những chiếc lá thông
Chúng đôi
khi rớt xuống dầy hơn tuyết
Rồi tới tối
Ánh sáng sững
lại
Những cái bóng
và những giấc mộng nặng bằng nhau
Một tí gió
Lấy đầu ngón
chân
Đi một chữ
Ở bên ngoài
thế giới
Landscape
Above Zero
It was the
seagull that taught the song to swim
It was the
song that found the first wind's source
We shared
shards of happiness
Entering the
home from different directions
It was
father who recognized darkness
It was
darkness that led us to sudden lightning
The weeping
door slammed shut
And echo
pursued its cries
It was the
pen that bloomed in despair
It was the
flower that refused the necessary journey
It was rays
of love that awoke
Lighting the
landscape above zero
Bei Dao
Phong cảnh ở
bên trên con số không
Đó là hải âu
dậy bài ca bơi
Đó là bài ca
tìm thấy nguồn gió
Chúng ta
chia nhau những mảnh vụn của hạnh phúc
Về nhà từ
nhiều hướng khác nhau
Đó là người
cha nhận ra bóng tối
Đó là bóng tối
dẫn chúng ta tới ánh sáng bất thần
Cánh cửa nức
nở đóng sầm lại
Và tiếng
vang đuổi theo tiếng khóc của nó
Đó là cây viết
nở hoa trong chán chường
Đó là bông
hoa từ chối một chuyến đi cần thiết
Đó là
những
tia tình yêu thức giấc
Soi sáng
phong cảnh ở trên con số không
Phong cảnh trên độ không
Là ó
biển dạy tiếng hát bơi
Là tiếng hát lần về ngọn gió sơ ngộ
Chúng
ta đổi trao những miểng vụn hân hoan
Tiến vào nhà từ những phương trời khác biệt
Là
người cha xác nhận bóng tối
Là bóng tối nối liền ánh chớp kinh điển
Cánh
cửa nức nở đóng sầm lại
Tiếng vang đuổi theo tiếng nó khóc gào
Là bút
trổ bông trong tuyệt vọng
Là hoa từ chối cuộc lữ tất nhiên
Là tia
sáng tình yêu choàng tỉnh
Chiếu sáng phong cảnh trên độ không.
Bei Dao
Dã Viên
dịch từ nguyên tác (1)
Bài
thơ thần sầu.
Đọc, bèn kiếm thơ Bei Dao!