*

Album



Tết Quý Tỵ
Chúc Mừng Năm Mới

*

*

*

Đêm qua, bão tuyết ghé rừng sau nhà




*

*


*

*


*

Giáng Sinh 1972 @ Hà Nội

Anh tù cải tạo tới Hà-nội lần đầu, tần ngần ngơ ngẩn, giấu biệt "căn cước" của mình, nhất là những ngày tù ghê rợn….
Người tù đi qua cầu Long Biên, thò tay sờ lên thành cầu, như rụt rè hỏi thăm bao mùa nóng lạnh, bao dấu vết bom đạn. Anh đang trên đường vào Hà-nội, mang theo với anh tro than của những cuốn sách...

Bếp Lửa trong Văn Chương

*

Ta về cho kịp độ Xuân sang

Ông về thì ông cứ về, ai cấm đâu?

TTY viết “ta về”, là ta đi tù về, ông nhập nhằng, như tâm địa của ông nhập nhằng, chán thế!

Note: Có lẽ dùng từ “điếm thúi” đúng hơn từ “nhập nhằng”.  (1)
NQT

(1)

GNV từng lèm bèm, sở dĩ đám tinh anh Bắc Kít, không có lấy 1 mống, đau vì một “Miền Nam Sâu Thẳm” biến thành “Cánh Ðồng Bất Tận”, chiều chiều đĩ lượn như muỗi rừng U Minh, ấy là vì một nửa bộ óc của chúng, dù bảnh cỡ Nobel Toán, bị liệt.
Cũng thế, là ở đám tinh anh hải ngoại, thí dụ, bộ lạc Cờ Lăng. Không những không đau, chúng còn mừng: nếu không có cuộc chiến tàn khốc, làm sao chúng… sống sót, trở thành chứng nhân của lịch sử, tố cáo Cái Ác của VC, làm sao có được cơ ngơi như hiện nay ở Mẽo: Chúng ông tới đây rồi là chúng ông không đi đâu nữa như đám này đã từng tuyên bố.

Cái sự thành công của băng đảng Cờ Lăng, và cái sự làm chủ cả nước Mít của băng đảng Mafia Ðỏ, có cái gì đó làm chúng ta hoảng sợ, và, ghê tởm.
Thứ nhất, nó chứng minh, cuộc chiến Mít nuốt sạch những ai thực sự đám dương đầu với nó, thực sự mong muốn, đó là cuộc chiến sau cùng của Mít, một khi đất nước qui về một mối, thì tha hồ mà xây cái nhà Mít. 

Thứ nữa, nó chứng minh, đây là cuộc chiến của chỉ những đám Bắc Kít với nhau, nào là Bắc Kít / PXA, vô Nam từ hổi nảo hồi nào, do mảnh đất quê hương Hải Dương của cha ông của ông ta đói quá, không nuôi nổi 1 cộng đồng cứ ăn rồi lại đẻ mãi ra [điều này không phải Gấu, mà là cái tay viết về PXA, trên tờ The New Yorker phán], rồi Bắc Kít/ Tô Hoài, một kẻ đã từng tới thiên đàng Miền Nam, trở lại đất Bắc, và mỗi lần nhớ tới là thèm… , rồi tới đám Bắc Kít di cư, trong có tên “Người của chúng ta ở Paris”, có Gấu, ông số 1, và ông số 2. Và tất nhiên, đám Bắc Kít sinh Bắc tử Nam, đám Bắc Kít sống sót sau cùng theo xe tăng vô Dinh Ðộc Lập.
Cả 1 lũ Bắc Kít đánh nhau loạn xà ngầu, gây họa cho cả thế giới.

Khủng khiếp thật!
Ðó là hai mặt, phải và trái, của cuộc chiến Mít.

Đâu phải tự nhiên mà bộ lạc Cờ Lăng vồ liền "Koestler Mít" [VTH] với Darkness at Noon?
Cũng thế, là Bên Thắng Nhục của anh tà lọt Ô Sin.

Ngày đầu năm trên quê mẹ (Trần Kiêm Đoàn)

Gấu cũng… về:

Giận dữ lưu vong

Và Gấu bước xuống bến tầu Xề Gòn
Dưới cơn mưa Xề Gòn thật mịn màng
Về với thành phố quá đỗi đổi thay
30 năm nội chiến từng ngày
Gấu  không làm sao nhận ra
Những nơi chốn mà Gấu đã từng lớn lên
Những khuôn mặt cố giải thích 

Nhưng bến tầu thì vẫn bến tầu
Những ống khói tầu thì vẫn mệt lả
Nơi Gấu ném mẩu thuốc cuối cùng xuống dòng sông thì cũng vưỡn còn
Tôi ra đi nơi này vưỡn thế! 

Có lẽ nếu Gấu đừng đi, và cứ lì ở lại
Và sống với Xề Gòn từng trận hỏa tiễn VC réo ngang đầu
Từng trận B52 rải thảm quanh thành phố
Sau cùng Gấu sẽ trưởng thành
Và biết ‘nhà’ nghĩa là cái quái gì (1)


*

30 Tết @ Vientiane


*

*

2 lần. tết

mùa đông. đến. 2 lần
newyork. new year eve. chảy. mật
đêm. cắn vụn. những mẩu. ký ức
khoảng cách. giữa 2. trái tim
time square. @11:59 pm. động cỡn
iphone. đã biết nghe. chuyện
tiếng. rao hàng trên. tv
môi son. nhão nhoét. những tiếng. la
vô cớ. hãm âm. bằng một ly. rượu
tiếng hát sâu. tìm đường về
kéo. dài ngày. cùng ngọn đèn. trắng
giao thoa. với giấc mơ. và kéo
chúng. vào cuộc sống. ảo
đánh đu. sang năm. mới
bằng cọng mưa. mềm. tháng chạp
tuyết. đổ 2. mùa
sáng. tối. được định nghĩa. bằng
đôi mắt. và giọt lệ
ngày. thả lời mật ngọt. là những vì. sao vào đêm
sa. vào ma trận. thời gian
sợi dây. nối 2. nụ hôn
đêm 30. dài vô. tận
giao thừa. về trắng một. nhành mai

tuyết. cà phê. và tháng chạp

chậm. rơi nhanh. rơi
đếm. từng hạt. với hai. màu
đen trắng. khung cửa kính. giữ
lại. cái lạnh bên. ngoài
từng hạt. từng giọt. rớt
gọi nhau. trên từng ngón tay
trong không gian. mịt mù. nỗi. nhớ
ngày. tháng chạp. cùng buổi sáng. câm
lời. miệt thị mùa xuân. tuôn chảy
ngụm. cà phê. nóng. tháng chạp. cóng
hương nhạt nhòe. theo vết băng
hơi thở. khói cứng. người
hạt tuyết. giọt cà phê. tháng chạp
rạn lời. đóng băng. từng suy nghĩ
tếng rên xiết. gió âm về. than vãn
mùa. chim đi trốn. biệt
hạt tuyết. ngớ nghễn. rơi
khánh tận. giọt cà phê
xóc dằn. từng lời. nói
tuyết. vẫn rơi cà phê. cạn
để. tháng chạp qua. mau 

Đài Sử


Mưa Đầu Mùa

Truyện ngắn TTT, Vấn Đề

Quà Tết của Tin Văn

Cùng Lời Cầu Chúc An Khang Thịnh Vượng
Tới Toàn Thể Quí Độc Giả & Gia Đình




Áo dài và nón lá gắn liền với phụ nữ Việt Nam trong những hoạt động thường ngày của cuộc sống.
Tks VBT. Best “Tet” to U & Family
NQT
Little Sài Gòn đón Xuân 2013

*

Thái Tuấn by Đinh Cường

Bữa gặp DC, vừa mới rồi, Cali Nov 2012, là lần đầu.
Câu đầu anh hỏi, sao không thấy Thảo Trần viết nữa. Đợi đọc thêm hoài.
Hỏi về bài viết về TT. Xin tự nhiên.
GCC than, nhiều lỗi mo rát quá. Tính type lại nhưng lu bu, đành thôi. Trong bài viết, có những chi tiết đặc Sài Gòn của những ngày đầu di cư.



*

Trận Biển Đông

Một cái hàng không mẫu hạm Mẽo
Và một cái Nhà Thờ Gothic
Cùng lúc đánh chìm nhau
Ở giữa Thái Bình Dương
Cho đến chót
Vì cha sứ trẻ chơi đàn óc gan.
Bây giờ, máy bay & thiên thần lắc lư trên bầu trời
Đếch có chốn nào để mà hạ cánh.

Gunter Grass

Giận dữ lưu vong

Và tôi bước xuống bến tầu Xề Gòn
Dưới cơn mưa Xề Gòn thật mịn màng
Về với thành phố quá đỗi đổi thay
30 năm nội chiến từng ngày
Tôi không làm sao nhận ra
Những nơi chốn mà tôi đã từng lớn lên
Những khuôn mặt cố giải thích 

Nhưng bến tầu thì vẫn bến tầu
Những ống khói tầu thì vẫn mệt lả
Nơi tôi ném mẩu thuốc cuối cùng xuống dòng sông thì cũng vưỡn còn
Tôi ra đi nơi này vưỡn thế! 

Có lẽ nếu tôi đừng đi, và cứ lì ở lại
Và sống với Xề Gòn từng trận hỏa tiễn VC réo ngang đầu
Từng trận B52 rải thảm quanh thành phố
Sau cùng tôi sẽ trưởng thành
Và biết ‘nhà’ nghĩa là cái quái gì (1)

 

ULYSSE PASSE DEVANT ITHAQUE

Qu'est-ce que ces rochers, ce sable? C'est Ithaque,
Tu sais qu'il y a là l'abeille et l'olivier
Et l'épouse fidèle et le vieux chien,
Mais vois, l'eau brille noire sous ta proue.

Non, ne regarde plus cette rive! Ce n'est
Que ton pauvre royaume. Tu ne vas pas
Tendre ta main à l'homme que tu es,
Toi qui n'as plus chagrin ni espérance.

Passe, décois. Qu'elle fuie à ta gauche! Voici
Que se creuse pour toi cette autre mer,
La mémoire qui hante qui veut mourir.

Va! Garde désorrnais le cap sur l'autre
Rive basse, là-bas! Où, dans l'écume,
Joue encore l'enfant que tu fus ici.
 

ULYSSES PASSES ITHACA

What's this pile of rocks and sand? Ithaca ...
You know you'll find the bees, the ancient dog,
The olive tree, the faithful wife. But look:
The water glitters, black under your prow.

No, don't waste another glance: this coast
Is just your threadbare kingdom. You won't
Shake the hand of the man you are now-
You who've lost all sorrow, and all hope.

Sail on, disappoint them. Let the island slip by,
Off to port. For you, this other sea unrolls:
Memory haunts the man who wants to die

Speed ahead. From this day on, set your course
For that low, huddled shore. There, in the foam,
Plays the child that you once were, here.

Yves Bonnefoy

Ulysse đi ngang Xề Gòn

Cái đống kè đá, cát kiết kia là cái gì hử? Xề Gòn đó.
Mi biết mà, ở đó có đàn ong, có con chó già
Có cây ô liu và bà vợ trung thành
Nhưng coi kìa, dòng nước long lanh, đen thui, dưới mũi thuyền

Không, đừng nhìn bờ sông nữa
Thì đúng vưỡn chỉ là cái vương quốc khốn khổ của mi ngày nào
Mi sẽ chẳng thể bắt tay cái kẻ là mi bây giờ
Mi, kẻ đếch còn đau buồn, hy vọng

Dong buồm tếch thôi, kệ cha Xề Gòn và
những con người của nó đang từ từ trôi xa ở phía mạn trái thuyền
Một biển khác, một Xề Gòn khác đang chờ mi
Hồi ức săn đuổi kẻ nào muốn chết

Tăng tốc thuyền, kể từ ngày hôm nay
Hướng về một Xề Gòn khác, kè đá khác
Hãy nô đùa với đứa trẻ, là mi, ngày nảo ngày nào
Cái ngày mà mi còn Xề Gòn của mi

 

Il ritorno d'Ulisse

Returning from a lengthy trip
he was astonished to find
he had strayed to a country
not his place of origin

For all his encounters in scattered spots
with the black paper hearts of men
shot by the arquebuse
his bow-and-arrow story
did not happen

Then there was Penelope's
Castilian grandmother
blocking his entry at the garden gate
wordless and busy with embroidery

Sure, the grandchildren
are smiling in the background
apparently better disposed
towards foreigners

Their furtive hopes
still almost too small
for the naked eye
(But the idea is good
and the noise far away
even the building)

Sebald: Qua sông & Nước

Note: Bài thơ này làm nhớ một, hai bài thơ trong Thơ Ở Đâu Xa, tả cảnh anh tù, nhà thơ, sĩ quan VNCH, gốc Bắc Kít, về quê Bắc Kít ngày nào, và, tất nhiên, còn làm nhớ bài thơ của TTY, Ta Về.

Ta Về

Trở về sau 1 chuyến dài dong chơi địa ngục
Hắn kinh ngạc khi thấy mình lạc vô 1 xứ sở
Đếch phải nơi hắn sinh ra

Trong tất cả những cú gặp gỡ ở những điểm này điểm nọ rải rác, tản mạn
Với những trái tim giấy đen của những người bị bắn bởi cây súng mút kơ tông
Thì giai thoại, kéo cây cung thần sầu, bắn mũi tên tuyệt cú mèo, đếch xẩy ra.

Và rồi thì có bà ngoại Tây Bán Nhà của Penelope
Bà chặn đường dẫn vô vườn
Đếch nói 1 tiếng, và tỏ ra bận rộn với cái trò thêu hoa văn khăn tay
Gửi người lính trận vượt Trường Sơn kíu nước,
Này khăn tay này, này thơ này,
Đường ra trận mùa này đẹp nắm!
Hà, hà!

Tất nhiên rồi, chắc chắn có lũ con nít
– không phải nhếch nhác kéo nhau coi tù Ngụy qua thôn nghèo –
chơi ở vườn sau, chúng có vẻ rất tự nhiên, mỉm cười với khách lạ

Những hy vọng ẩn giấu của chúng
vẫn hầu như quá nhỏ nhoi,
với con mắt trần trụi

(Nhưng ý nghĩ thì tốt
Và tiếng động thì xa
mặc dù tòa nhà)
(2)