*
 

Thơ






*

by A.G. Tyshler. courtesy Moscow collection

Cái tít cuốn sách của GCC, “Nơi người chết mỉm cười” là từ “Kinh Cầu” của Akhmatova. Trong “Akhmatova, nhà thơ, nhà tiên tri”, tác giả, Roberta Reeder cho biết, chính Akhmatova cũng sợ, không dám viết ra giấy, và nhờ người học thuộc lòng, rồi đốt bỏ. Bài thơ sau đây, của Akhmatova, nhan đề “Mayakovsky vào năm 1913”. Akhmatova nói với một người quen [Anatoly Naiman], vào đầu thế kỷ, bà thực sự, genuinely, thích thơ của Mayakovsky, mặc dù thơ của Maya khác hẳn thơ của bà, và, giả như Maya ngưng làm thơ trước Cách Mạng, thì ông sẽ là nhà thơ lớn lao nhất so với bất cứ người nào ở Nga. Sau Cách Mạng, ông ta viết những dòng như “My militia cares for me” [du kích lo cho tôi], thì hết thuốc chữa [just going too far]. “Bạn có thể tưởng tượng Tyutchev - một nhà thơ lớn thế kỷ 19 - viết, “Cớm lo cho tôi” [“My police force cares for me”]? Bà tin rằng Maya thực sự hiểu chuyện gì đang xẩy ra, không như bà và bạn của bà.
Bài thơ của Akhmatova miêu tả 1 con người có tài, sáng tạo và huỷ diệt, who both created and destroyed, ám chỉ, referring, ao ước của nhóm Vị Lai, the Futurist desire, vứt hết gia tài của Mẹ, của quá khứ, để xây dựng những thành quả lớn lao của tương lai.

I didn't know you in your glory,
I only remember your stormy dawn.
But perhaps today I have the right
To recall a day from those far-off years.
How in your poems sounds hardened,
New voices swarmed ...
Your youthful hands were not lying idle,
You were constructing formidable scaffolding.
Everything you touched no longer seemed
The same as it had been before.
What you destroyed-was destroyed,
A verdict beat in every word.
Lonely and often dissatisfied,
You rushed your fate impatiently,
You knew that soon, joyful and free,
You would begin your great battle.
And the hum of the rising tide of response
Was audible as you read to us.
Rain slanted its eyes wrathfully,
You quarreled violently with the city.
And your still unheralded name
Flew like lightning around the stuffy hall,
So that today, treasured throughout the land,
It might ring out like a battle cry.
I didn't know you in your glory,
I only remember your stormy dawn.
But perhaps today I have the right
To recall a day from those far-off years.
How in your poems sounds hardened,
New voices swarmed ...
Your youthful hands were not lying idle,
You were constructing formidable scaffolding.
Everything you touched no longer seemed
The same as it had been before.
What you destroyed-was destroyed,
A verdict beat in every word.
Lonely and often dissatisfied,
You rushed your fate impatiently,
You knew that soon, joyful and free,
You would begin your great battle.
And the hum of the rising tide of response
Was audible as you read to us.
Rain slanted its eyes wrathfully,
You quarreled violently with the city.
And your still unheralded name
Flew like lightning around the stuffy hall,
So that today, treasured throughout the land,
It might ring out like a battle cry.
(II, p. 131)


Akhmatova

*

*

*

akh


*


*

*
*


*


*

Anna Akhmatova with Boris Pasternak just after he began writing Doctor Zhivago, 1946

 

Khi chẳng cần chi,

Tôi bước đi như một đứa trẻ,

Dựa vào bóng, như một người bạn,

mà tôi khao khát.

Gió thổi từ lùm cây, mỗi lúc một mạnh,

Và bàn chân tôi mấp mé mộ phần...

 

When nothing is needed, I walk like a child,

My shadow serves as a friend I crave.

The wind breezes out of a grove gone wild,

And my foot is on the edge of the grave.

1964

 

Anna Akhmatova, Poems.

[Lyn Coffin tuyển và dịch qua tiếng Anh.

Joseph Brodsky giới thiệu,

nhà xb W.W. NORTON, NY]

 
Ở đâu có bi kịch, ở đó có thi sĩ....

 
 
akh


Tin tôi đi, không phải rắn cắn,

Nhưng mà là hồn vọng này,

Đã hút máu trong tôi.

Trong cánh đồng trắng kia, tôi trở thành cô gái trầm lặng,

Với giọng của một con chim, tôi  than khóc tình tôi.

 

[Believe me, not the serpent's sharp sting,

But longing has drunk my blood.

In the white fields I became a quiet girl,

With the voice of a bird I cry out for love]

Akhmatova

... But in the world there is no power more threatening and terrible

Than the prophetic word of the poet.

[... Nhưng trên đời, tiếng thơ tiên tri của nhà thơ mới đáng sợ, mới khủng khiếp làm sao.]

Akhmatova

No! Not beneath foreign skies
Or the protection of alien wings -
I was with my people then,
Where, to their misfortune, they were then.
[Không bầu trời ngoại
Không, đôi cánh thiên thần -
Tôi, với đồng bào của tôi,
Với số phận hẩm hiu của chúng tôi]
Anna Akhmatova