|
Thằng Tia @ Vạn Tượng
How
easily our only smile smiles.
We will never agree or disagree.
The pretty girl is perfected in her passing.
Our love lives within the space of a quietly
closing door
Nụ cười độc nhất của chúng ta, sao dễ dàng quá vậy
(Thôi đừng tè
he ra mà làm gì).
Người đẹp đẹp thật khi thoáng qua.
Tình mình đọng lại giữa lần cửa khép.
Ông chăm chú nghe, mắt nhắm tít. "Được! Được! ", ông nói.
"Ồ, c... ! " Tôi bật lên. Ông mở choàng mắt, và tôi tự giải thích:
" Tớ ăn cắp của bạn!"
"Không, không. Tôi chưa hề nghe nó trong đời..."
"Không, không, của bạn! Bài 'Dieppe'..., bạn chấm dứt với 'the
space of a door that opens and shuts'
"Ô! Đúng
thế thực."
Nhưng rồi,
bỗng nhiên,
ông thêm
vô: "Ô, c...!"
" Chuyện gì nữa, hả? ", tôi hỏi.
"Tôi chôm của Dante, chính tôi! ( me-self)."
Beckett:
Một Thoáng Nhớ.
Tưởng niệm MT. NQT
Vietnamese Writer Won't Be Silenced
[Hình của] Richard Harbus
for The New
York Times
Chẳng
phải vô cớ mà hệ thống giam cầm của Xô Viết có đoạn chỉ riêng ra rằng,
trong một
số trại tù một năm phục án được tính là ba năm. Do cái mốc này, nhiều
người Nga
trong thế kỷ này hóa ra có tuổi thọ xấp xỉ với những tổ phụ trong kinh
thánh -
bà còn có thêm một điều chung với họ nữa: tận tâm với công lý.
Gì
thì gì, thì
đây cũng là một điều tốt lành. Bởi vì, một người đàn bà mảnh mai, yếu
đuối đã
làm chậm - nếu không muốn nói, về mặt đường dài - đã ngăn chặn, cơn
băng hoại
văn hóa của cả một dân tộc. Những hồi ức của bà là một cái gì còn hơn
cả một chứng
tích, về thời của bà. Chúng là một cái nhìn lịch sử dưới ánh sáng của
lương tâm
và văn hoá. Dưới ánh sáng đó, lịch sử nhăn nhó, và cá nhân thực hiện sự
chọn lựa
của mình: Hoặc, bỏ công tìm kiếm coi ánh sáng tới từ đâu, hoặc,
phạm một
tội liên quan tới gốc rễ con người.
Một
tay ly
khai nổi tiếng vừa tuyên bố vừa lắc lắc chòm râu: "Bà đã ỉa lên cả một
thế
hệ chúng ta".
Ai
Điếu Nadezhda Mandestam [1899-1980]
Joseph
Brodsky
Gửi
DTH.
Jennifer Tran
Một
nhà văn....
Chữ viết thay đổi
được điều chi?
"Khi chúng ta
tương tư một cuốn sách, nó để cái cốt
tuỷ của nó ở trong
ta, giống như hạt phóng sạ nằm lại trên cánh đồng, và chẳng làm sao
biết được, mùa tới, cây trái sẽ ra sao, nhưng chắc chắn không thể nào
vũ như cẩn...."
L'écriture
change-t-elle quelque chose?, một bài viết chưa từng được
đăng
báo, của tác giả Quỉ Thi, Salman Rushdie, lần đầu tiên xuất hiện trên
báo Lire,
Đọc, số
Tháng Sáu, 2005
Site của anh
là một trong những site
mà người viết thư này
hay vào. Tuy không quen, không biết anh, người viết cũng đánh bạo mà
xin anh
cho vài câu trả lời giùm : Làm cách nào mà anh đọc nhiều, viết thật
nhiều,
maintain cái site của anh, giữ mối liên lạc bằng hữu và người thân, mà
không
thức trắng đêm, ngày này sang ngày khác vậy?
Hỏi Thăm
Thơ Văn
Độc Giả Tin Văn
Không ngờ
bức thư đó là K. viết. Lần đầu khi đọc thư đó,
nghĩ ai mà viết giống ta thế! Ai ngờ, là bạn ta!
Ta rất ngại
khi viết
thư cho các tác giả, và chính nhờ bức thư đó của K. mà ta có can đảm
làm quen
với tay Hai Lúa này. Cách viết, cách nói của Hai Lúa có một cái gì thân
mật,
chân tình nên cũng đáng nói chuyện! (1)
Thấy mệt khi
đọc bài trả lời của Hai Lúa, cho K. Mấy thằng
cha nhiều chữ phải trả lời sao để tỏ ra nhiều chữ, đọc mệt lắm K. ơi!
Nhà Chật
(1) Câu này
phải để thay cho
cái logo "tinh thần thế giới" của eVăn ngày nào!
Tks. Hai Lúa
Đọc
để quên, chứ không phải để nhớ
Tinh
Thần Thế Giới
hay là
Viết
Ở Lúc Không Giờ?
Tôi
còn nhớ, vào năm 1990, có một đường hướng văn nghệ chủ
trương hãy trở về với "không giờ" (heure zéro), hãy lên tiếng, đây là
cáo chung của văn chương dấn thân, hãy trở lại với thẩm mỹ học thuần
tuý. Khi
đó, tôi có đưa ra nhận xét, trong một buổi nói chuyện: kẻ nào muốn
thống nhất
nước Đức, kẻ đó phải ôm riết lấy Auschwitz.
Phỏng vấn
Grass
Nhưng có lẽ
phải giải thích cái logo của eVăn ngày nào bằng bài viết
của Rushdie: Về
Thanh Tẩy, On
Catharsis, trong Nụ
Cuời Của Con Báo,
tập
tiểu luận đầu tay của ông.
Subtle
dissent
of a Balkan bard
Đọc
giữa
hai dòng chữ: Tính ly khai tinh tế của một nhà thơ vùng
Balkan.
Cuộc đời
và tác phẩm của Ismail
Kadare
Ngày
Xưa,
Xóm Gà.
|