Tahar ben
Jelloun:
Đâu phải chuyện tai nạn, khi một nhà thơ dở
như Bobin bán ào ào cả chục ngàn ấn bản mỗi lần cho ra lò một tuyển tập
mới. Một
thứ thơ tình cảm, giả-tôn giáo, dở ẹt. Nhà Luyện Kim (The Alchemist), tiểu thuyết
của Coelho,
theo tôi, thuộc loại tầm phào, vậy mà bán ra mười một triệu ấn bản.
Đó là vì người ta "cần" thơ và tìm kiếm một thứ tâm linh nào đó: họ cần
"lại cảm thấy yên ổn", và hy vọng. Nhưng đây là thứ tâm linh chợ búa,
hàng quán (bazaar). Một thứ tâm linh Đồng Giá (Monoprix).
Tahar ben
Jelloun: Nhà văn không phải là một
ông chủ tiệm (1)
*
Gấu khám phá
ra Bobin, lần vô 1 thư viện ở Toronto, những ngày mới tới Canada,
tiếng Anh dở như hạch, bèn mò vô khu sách Tây, và cầm lên đúng 1 cuốn
của ông,
và, đọc đúng 1 dòng mà Gấu đang cần:
Anh
viết kể từ khi em đọc,
Chữ sao muộn màng so với cuộc đời của chúng ta.
J'écris depuis que tu me lis.
Les mots sont en retard sur nos vies.
Christian Bobin: L’inespérée. (2)
Thú vị hơn
nữa là sau đó, 1 anh bạn, của thời Nghệ
Thuật, Quán Chùa, ở Quận Cam, dự định cho ra
1 tuyển tập truyện ngắn, nhờ Gấu đi 1 đường
giới thiệu, sẽ dùng làm bài Tựa.
Gấu tìm thấy, cũng trong cuốn của Bobin nói trên:
Đó là một
điều cô dậy em, tâm hồn của em. Cô dậy em
rất nhiều điều. Trước tiên, cô đã nhốt em trong nụ cười của cô, như
người học
trò trong lớp học tháng tám. Rồi cô trả em về thế gian, với bổn phận
viết về
nó, như nó là: đen rợn người ở bên trên, trong trắng nhiệm mầu ở bên
dưới .
"C'est une chose que tu m'as apprise, mon
âme.
Tu m' as appris beaucoup de choses. Tu m'as d'abord enfermé dans ton
rire comme
un écolier dans la classe au mois d'aout, puis tu m'as rendu au monde
avec pour
devoir de l'écrire comme il est: affreusement noir en dessus,
miraculeusement
pur en dessous."
(Christian
Bobin, L'inespérée). (3)
Vớ được câu
này, mới cực khoái:
Đã từ lâu, anh đi đâu cũng có em. Anh gói em, ở
nơi nương náu giản dị nhất: anh giấu em trong nỗi vui của anh như một
tờ thư ngập
ánh mặt trời.
(Cela fait longtemps que je ne sors plus sans toi. Je t’emporte dans la
plus simple cachette qui soit: je te cache dans ma joie comme une
lettre en
plein soleil)
Hà-nội của
Nguyễn Chí Kham đi từ văn chương ra ngoài đời. Một Hà-nội của tưởng
tượng, của
mơ tưởng, hoang tưởng, không tưởng... Chỉ là những chi tiết, mọc lên từ
hư
không, dứt ra từ tưởng tượng. Anh tù cải tạo, tới Hà-nội, tần ngần, ngơ
ngẩn,
giấu biệt "căn cước" của mình, nhất là những ngày tù ghê rợn. Bố anh
là quân nhân. Mẹ anh làm nghề nấu hàng cơm. Anh giúp mẹ đưa cơm tháng
cho cô
giáo. Rồi nhờ cô kèm thêm. Anh học trò ngày xưa, thành sĩ quan như bố,
đi cải tạo,
mang theo cùng với anh vầng trăng thơ ấu, chiếu vào hai mái đầu. Cô
giáo trong Trăng
Ơi Thơ Ấu Mãi (tập tuyện, nhà xb Tân Thư, Cali, 1997), mơ mộng về
một cái
chết của người chồng phi công. Anh mất tích, như một lần thất bại không
thể
mang trả bầu trời, những cơn mưa, những cánh rừng... cho người vợ ở
nhà. (4)
Văn của
Bobin, quả như thơ. Tahar ben Jelloun
không đọc
được.
Trong cuốn Gấu mới tậu, những câu như vầy chẳng thú sao:
Viết,
là vẽ 1 cái cửa lên bức tường không thể vượt qua và rồi mở nó ra.
Écrire,
c’est
dessiner une porte sur un mur infranchissable, et puis l’ouvrir.
Sự im lặng,
món quà của những thiên thần mà chúng ta chẳng muốn nữa, và cũng chẳng
tìm cách
mở.
Le silence,
ce cadeau des anges dont nous ne voulons plus, que nous ne cherchons
pas à
ouvrir
*
Cái
"tâm linh Đồng Giá" chắc không phải Đồng Giá đâu, mà Monoprix là tên
một chuỗi siêu thị khá phổ biến ở Pháp, nhất là Paris.
Cheers,
NL
Tks.
Ở Canada cũng
có chuỗi cửa tiệm có tên là "One Dollar".
Nhưng, có thể Tahar ben Jelloun muốn
sử
dụng từ này theo nghĩa
bóng, bởi vì câu trên, ông viết:
Nhưng đây là thứ tâm linh chợ búa, hàng quán
(bazaar).
Và
nhất là cái tít bài phỏng vấn, nhà văn đâu phải thứ chủ tiệm, [và văn
chương đâu
bán ở…. Chợ Cá]!
Best
Tết to
all there.
NQT
Monoprix
không phải giống kiểu One Dollar (cửa hàng đồng giá/cửa hàng một giá)
đâu, nó
tên vậy thôi nhưng là kiểu siêu thị bình thường, trong bán tất mọi thứ.
Khi
Tahar ben Jelloun viết hoa Monoprix thì hẳn muốn nói đến nó. Monoprix
cũng rất
hay xuất hiện trong tiểu thuyết của... Michel Houellebecq :))
Tks
NQT
Sát thủ trắng
như tuyết
Je vois
parfois des choses si belles que je me réjouis de ne pas les posséder.
Đôi khi tôi
nhìn thấy những điều đẹp quá, và mừng đến phát điên lên được, vì đã
không
"làm thịt" chúng!
Hà, hà!
Câu này tặng
GCC quá tuyệt: Quen "cô bạn" trên 5 năm trời, không một lần dám sàm sỡ.
Gấu Cái bực
lắm, mày coi nó như thánh nữ, đâu dám... đụng dzô!
Về già thì lại
mừng!