|
June 20 2012
From: Blog
CM
Đơn Dương Ngây Ngô Quận
“Đạt được
giải Nobel khiến cho tôi tồn tại trở lại. Nó đã đưa tôi trở
lại với
cõi nhân sinh rộng lớn." (1)
Aung San Suu
Kyi
Trên tờ
London Review số 26 Tháng Tử 2012, Richard Lloyd Parry, trong bài viết Miến Điện
Mới, The Lady and the Peacok - điểm cuốn tiểu sử của bà, Cuộc đời của Aung San
Suu Ky, của Peter Popham - đặt câu hỏi, thú vị, về quyền năng
đạo
đức, và lòng
tự tin của bà:
How confident should she be? :
Bà không hề
chơi với đám nhà binh [her intercourse with the rulers of the country
has been
almost non-existent], Popham viết, và chẳng có tí hy vọng thay đổi
[there is
little prospect of changing].
Cuốn tiểu
sử của bà, The Lady and the Peacock,
quả
đúng là một ghi nhận thiết yếu, an essential record, của cuộc chiến đấu
cho dân
chủ của Miến, trước những bí mật và hứa hẹn của thời kỳ Thein Sein era:
Một nhắc
nhở về 49 năm dài trước 8 tháng nghẹt thở của đổi mới.
Khác hẳn
Nelson Mandela, bà luôn luôn bác bỏ chiến đấu vũ trang. Cũng không như
Đức Phật
Sống, Dalai Lama, bà không bỏ chạy trước đàn áp, bách hại. Ở trên đỉnh
cao chói
lọi của bách hại, đàn áp, là một con người mảnh dẻ, xinh đẹp, tế nhị,
có văn hóa,
cultured, và nói tiếng Anh!
Chưa từng
có
1 vị lãnh đạo nào trên thế giới có được sức mạnh đạo đức, moral power,
như bà.
Bà trấn ngự [dominate] lực lượng chống đối Miến Điện trong 24 năm, và
vào lúc này,
vui mừng, enjoy, trước thành quả của nó, đảo ngược chính sách đối với
Miến, của
Mẽo và Anh, và họ chọn quan điểm của bà là của họ, không 1 chút vị kỷ
[unselfconsciously
adopt her view as their own].
Vào tháng
11, [2011], Tông Tông Mẽo, trước khi thông báo
chuyến viếng thăm Miến của bà Hilary Clinton, đã phải điện thoại xin sự
chấp
thuận của “the Lady”. [Barack Obama telephoned her to secure her
approval].
David
Cameron cũng làm như vậy, trước chuyến đi của William Hague, và
khi tôi
[tác giả bài điểm sách], hỏi một viên chức Miến, làm sao mà Hague lại
chắc chắn
[sure], rằng Thein Sein “thành thật”, ông ta trả lời: Bởi là vì “the
Lady” nghĩ như vậy!
Hình ảnh của
Bà, trong bộ áo truyền thống của Miến, với bông hoa nhiệt đới trên tóc,
đã được
hãng xe Chrysler sử dụng: "Tự Do luôn tìm ra con đường" ["Freedom
always
finds a path"], và đèn Artemite: "Có ánh sáng trên mặt đất" ["There is
light on earth"].
Thơ Mỗi Ngày
CAMEO
APPEARANCE
I had a
small, nonspeaking part
In a bloody
epic. I was one of the
Bombed and
fleeing humanity.
In the
distance our great leader
Crowed like
a rooster from a balcony,
Or was it a
great actor
Impersonating
our great leader?
That's me
there, I said to the kiddies.
I'm squeezed
between the man
With two
bandaged hands raised
And the old
woman with her mouth open
As if she
were showing us a tooth
That hurts
badly. The hundred times
I rewound
the tape, not once
Could they
catch sight of me
In that huge
gray crowd,
That was
like any other gray crowd.
Trot off to
bed, I said finally.
I know I was
there. One take
Is all they
had time for.
We ran, and
the planes grazed our hair,
And then
they were no more
As we stood
dazed in the burning city.
But, of
course, they didn't film that.
Charles
Simic
Cameo Apperance:
Sự xuất hiện của 1 nhân vật nổi tiếng, trong 1 phim….
CAMEO
APPEARANCE
Tớ có cái phần
nhỏ mọn, không nói
Trong cuốn sử
thi đầy máu của dân tộc tớ.
Tớ là một
trong cái nhân loại
Bị bom, oanh tạc, pháo kích, và bỏ chạy té đái!
Từ xa, vị lãnh
đạo của chúng tớ lúc đó, hình như là Sáu Dân thì phải
Gáy như 1
con gà trống, từ ban công dinh Độc Lập
Hay là thằng
khốn nào đóng vai Sáu Dân vĩ đại?
“Tớ đó”, tớ
nói với lũ con nít
Tớ bẹp dí,
giữa một người đàn ông
Hai tay băng
bó, cùng giơ lên
[Sao giống
TCS quá, khi chào mừng Sáu Dân,
sau khi ca Nối Vòng Tay Lớn?]
Và một bà già
miệng há hốc
Như thể bà
muốn chỉ cho coi một cái răng của bả.
Đau thật. Nhức
nhối thật.
Hàng trăm lần,
tớ coi đi coi lại You tube,
Không chỉ 1
lần
Liệu họ nhận
ra tớ không nhỉ,
Trong cái đám
đông ở Dinh Độc Lập bữa đó?
Thì cũng như
mọi đám đông xám xịt,
Bè lũ Cách Mạng 30 Tháng Tư,
Đứa nào cũng có 1 cái băng đỏ
ở cánh tay!
Thôi đi ngủ,
tớ sau cùng phán
Tớ biết, có
tớ ở đó.
Một cú [cameo appearance]
Họ đâu có thì giờ, 1 cú là đủ rồi.
Chúng tớ chạy,
và những chiếc trực thăng thổi tóc chúng
tớ,
Như muốn giật chúng ra khỏi đầu.
Và rồi chẳng
còn gì hết
Chẳng còn máy
bay trực thăng
Khi chúng tớ
đứng bàng hoàng trong Sài Gòn bốc cháy.
Nhưng, tất
nhiên, lũ khốn VC có bao giờ cho nhân loại coi cảnh này!
Hà, hà!
WHAT THE
GYPSIES TOLD MY GRANDMOTHER WHILE SHE WAS STILL A YOUNG GIRL
War, illness
and famine will make you their favorite grandchild.
You'll be like a blind
person watching a silent movie.
You'll chop
onions and pieces of your heart
into the
same hot skillet.
Your
children will sleep in a suitcase tied with a rope.
Your husband will kiss your
breasts every night
as if they were two gravestones.
Already the
crows are grooming themselves
for you and your people.
Your oldest
son will lie with flies on his lips
without smiling or lifting his
hand.
You'll envy
every ant you meet in your life
and every roadside weed.
Your body
and soul will sit on separate stoops
chewing the same piece of gum.
Little
cutie, are you for sale? the devil will say.
The undertaker will buy a toy for
your grandson.
Your mind will be a hornet's nest even on your
deathbed.
You will
pray to God but God will hang a sign
that He's not to be disturbed.
Question no
further, that's all I know.
Charles
Simic
Fri,
January 21, 2011 2:25:39 PM
From:
To:
Note:
Hồi hôm ngồi buồn dịch chơi.
K
Những
người gypsies* đã nói gì với Bà tôi khi bà còn nhỏ
Chiến tranh, bệnh tật và nghèo khó
khoái dùng mi làm cháu ruột
Mi sẽ giống như con mù ngồi xem một phim câm
Mi sẽ băm hành và luôn cả tim mi
trên cùng một chảo nóng
Con cái mi sẽ ngủ trong cái hòm rương cột thắt bằng dây
Chồng mi sẽ hôn ngực mi hằng đêm
như thể đó là hai bia mộ
Chưa chi mà mấy con quạ đã rỉa lông
rỉa cánh
chờ mi và dân mi
Con trai cả của mi sẽ nằm với đám ruồi bu trên miệng,
không cười, không nhấc nổi bàn tay
Mi sẽ ganh tị với mỗi con kiến mi gặp trong đời,
và với ngay cả ngọn cỏ dại bên
đường
Thân mi, và linh hồn mi sẽ ngồi trên hai thềm nhà cách xa nhau
mà nhai cùng một
miếng kẹo cao su
Này bé xinh, mi có bán thân không ?
Quỷ sứ sẽ hỏi mi.
Gã chủ nhà hòm sẽ mua một món đồ chơi cho thằng cháu nội ngoại của mi.
Tâm trí mi sẽ như đang nằm trong tổ ong vò vẻ ngay cả lúc mi
sắp chết
Mi sẽ lạy xin Thượng Đế, nhưng Thượng Đế sẽ treo bảng
'cấm không được quấy rầy'
Đừng hỏi chi thêm nữa . Ta
chỉ biết vậy
thôi . (1)
* Dân du mục, thường hay làm nghề
bói
toán
Tks.
Many Tks. Chúc Tết luôn, cả hai. NQT
Stalin &
Hitler:
Mass Murder by Starvation
Sát nhân tập
thể bằng bỏ đói
Popovic được
coi như là một trong những tác giả [kiến trúc sư, architect] của Mùa
Xuân Ả Rập.
Một trong những chìa khoá của Cẩm nang của Canvas [Centre for Applied
Non
Violent Action and Strategies], “Cuộc chiến đấu bất bạo động,
Nonviolent
Struggle”, [bằng 6 ngôn ngữ, đã được “download” 20 ngàn lần, ở Trung
Đông, đa số
là từ Iran], là, phải loại bỏ kẻ xấu. [Getting rid of the bad guy is
only the
first of three parts of a democratic revolution].
Trên
tờ Intel Life May/June 2012 có bài viết
về ông rất thú vị. TV sẽ post, như 1 hưởng ứng
"Phong trào Con đường Việt Nam":
Coi chừng “bad guy”!
Hà, hà!
The disadvantage of smarts :
[Dịch... đểu: Sự bất lợi của những tên khôn như...
Bắc Kít]
Khôn
quá bất
lợi. Thánh nhân đãi kẻ khù khờ.
Saint
Exupery writes; “Voici mon
secret.
Il est très simple: on ne voit bien qu’avec le cœur. L’essential
est
invisible pour les yeux.”
Đây là bí
mật
của tôi: Người ta chỉ nhìn tốt với trái tim. Cái gọi là yếu tính, mắt
không nhìn
được
Saint Exupéry
Note: Bài viết
này tuyệt quá. TV sẽ dịch liền tù tì.
SATOSHI
KANAZAWA là Độc giả về Quản lý của Trường Luân Đôn về Kinh Tế và Khoa
Học Chính
Trị, và “Honorary Research Fellow” Bộ môn Tâm Lý Học của Birkbeck
College,
University of London. Ông đã viết trên 80 bài viết, xuyên qua địa hạt
tâm lý, xã
hội, khoa học chính trị, kinh tế, nhân chủng và sinh học. Bài
viết thật bảnh của ông, "Tại sao mấy tên tự do và vô thần thì thông
minh nhiều hơn"
(2010). Cuốn sách mới nhất của ông, "Nghịch lý thông minh: Tại sao lựa
chọn thông
minh thì ít khi khôn khéo"
Về thuận lợi
tiến hoá, thông minh cho chúng ta cái gì, nếu có?
Sự thể là, những
người ít thông minh thì lại bảnh hơn trong xoay sở mọi chuyện. Trong
môi trường
cổ đại, thông minh tổng quát chỉ giúp trong việc giải ra một vài vấn đề
có tính
mới mẻ về mặt tiến hóa.
Ông muốn nói
tổ tiên của chúng ta thực sự đếch cần phải… lý giải?
Tiến hóa
trang bị con người những giải pháp dành cho trọn một gói những vấn đề
về sống sót
và tái sản xuất. Tất cả những gì con người phải làm là [“Đảng bảo sao
thì làm vậy”,
hà hà ], ứng xử theo những đường hướng qua đó tiến hóa đã “chỉ định,
tạo khuôn,
ra mẫu….” cho họ để mà làm – ăn thức ăn nào thấy ngon, làm
tình với em nào sướng nhất, hấp dẫn nhất. Tuy nhiên, đối với một số vấn
đề mới mẻ, tiến hóa cũng trang bị cho con người 1 thứ thông minh tổng
quát, nhờ nó, tổ tiên của chúng ta có thể giải được chúng.
Những vấn đề mới mẻ thì không nhiều, và cách xa nhau nhiều, giữa chúng.
Cơ bản
mà nói, khi phải đối đầu với đại thảm họa, họa hoằn lắm mới xẩy ra, tổ
tiên của
chúng ta bèn lôi cái thông minh tổng quát ra xài.
Bi Khúc Bốn
Tháng Sáu
Phiên
Khúc 17
For 17
Beijing,
deep in the night, 6/1/1991
Second
anniversary offering for 6/4
Dedication:
At home, you didn't listen to the protests of mother or father and
escaped
through the small bathroom window, then the flag you raised collapsed,
age 17.
I'm still alive, already 36. Now, facing your departed spirit, being
alive is a
crime, writing you a poem a further disgrace. The living should really
shut their
mouths and listen to the graves speak. Writing you a poem I'm not
worthy of.
Your 17th year transcends all speech and man-made structures.
I'm still
alive
with a name
of some disrepute
I possess
neither courage nor qualifications
holding a
bouquet of flowers or a poem
walking
toward the smile of 17
I know
17 bears no
bitterness
17 tells me
life's
simple without extravagance
as if gazing
across a boundless desert
no need for
trees no need for water
no need for
the adornments of flowers
simply
endure the tyranny of the sun
17 collapses
on the path
the path
disappears
17's long
sleep underground
is as serene
as a book
17 comes
into the world
and is
attached to nothing
save the
pure white innocence of the age
17 stops to
breathe
and
miraculously doesn't despair
A bullet's
fired, crosses a mountain pass
churns the
sea into madness
among the
many flowers, there's only
a kind of
colorful transience
17 doesn't
despair
will not
despair
17 takes
love unfulfilled
and gives it
to the white-haired mother
The mother
who kept your 17th year
locked in
the safety of home
The mother
who beneath the red
five-starred
flag, cut off from the dignity
of family
blood-ties, awakened
the dying
spirit in your eyes
She carries
the will and testament of your 17th year
wanders
among the graves
Whenever
she's about to collapse
17 uses the
breath of its departed spirit
to brace her
and show her
the path
Age
transcended
Death
transcended
17th year as
ever-
lasting
Võ
Phiến - Thơ dịch
Võ Phiến
— Bạn
nghĩ thế nào về thơ dịch?
— Tôi
nghĩ:
Thơ dịch không phải là thơ, dịch thơ không phải là dịch.
Note:
Bài viết này
là bài đầu tiên GCC đọc VP, khi ra được hải ngoại, đăng trên 1 tờ báo
địa phương,
tờ LV, ở
Toronto. Một cuộc đối đáp giữa VP và bạn thơ của ông là nhà thơ NHN, và
GCC nhớ,
có 1 độc giả góp ý, theo người này, ông nói sao chứ, thơ dịch đầy ra,
làm sao nói
không có thơ dịch. Và GCC còn nhớ, là VP không thèm trả lời, ra ý, mi
ngu lắm,
lặng yên mà nghe người lớn bàn về thơ!
Cái ý của
VP, trong bài viết, thơ không thể dịch được, thì cũng đã nhiều người
nói rồi. Và
còn nói, dịch cái chó gì cũng không được, đâu riêng gì thơ. Dịch là
phản mà.
Nhưng trong
bài của VP có 1 ý, ngay từ hồi đó, GGC đã nhận ra, quá hay, mà ý này
mới đúng:
thơ dịch thì thành 1 bài thơ khác rồi.
Đúng!
Đẩy quá ý này,
thì ra cái ý, của rất nhiều người, trong có Borges, mà GCC phát biểu ở
đây,
theo cách của GCC:
Một bài thơ làm ra là để
chờ... được dịch.
Tất cả những bản
dịch, thì đều là... nguyên bản.
Kể cả những bản dịch sai!
Đây là diễn cái
ý, mọi vật hiện hữu để trở thành 1 cuốn sách.
Của chỉ 1 tác giả.
Thế giới hiện
hữu để tiến tới một cuốn sách đẹp
Le monde
existe pour
aboutir à un beau livre.
Mallarmé.
Giả như
không có thơ dịch, làm sao chúng ta biết có bài… Hoàng
Hạc Lâu?
Biết có bài Hoàng Hạc Lâu,
biết có bản dịch của Tản Đà, làm sao "thiếu"
bản dịch
của Trần Trọng San, thí dụ?
Ý của VP, truy đến
tận cùng, còn là do đầu óc thiển cận, và
qua cái
đầu óc thiển cận, lòi ra cái tinh thần địa phương, quá nữa,
quốc
gia, chủng tộc.
Thua xa đám
đệ tử của Bolano, khi hỏi Thầy, tại sao chúng ta phải đọc "những vị
Thần
của
chúng ta", [tức đám mũi lõ], qua bản dịch? Chẳng
lẽ không có sự bình đẳng trong ngôn ngữ?
Cái sự bình đẳng
trong ngôn ngữ Google đang làm!
Hà, hà!
GCC có 1 anh
bạn, lần đầu nghe, hình như bản Hotel
California thì phải, lắc đầu phán, mũi tẹt
không thể nào làm nổi bản này.
Phải là mũi lõ!
Đúng!
Mũi tẹt làm
gì có nhạc cổ điển?
Stravinski,
khi phải lưu vong, đã ở luôn nước ngoài, thấy nhà của mình ở trong nhạc
thế giới,
trong khi PD phải bò về, là cũng lý do đó: Mít chưa có được cái gì có
tính nhân
loại, bậc “đỉnh cao”, nằm ở trong nhạc cổ điển, thí dụ.
Kinh nghiệm
bản thân: Lần đầu GCC nghe Yanni, cảm nhận, “sống lại cả cuộc chiến”,
là nhờ vậy.
Tính nhân bản của mũi lõ cao hơn Mít nhiều.
Nhất là
so với lũ Bắc Kít,
Nếu không,
chúng không tới đâu là biến nơi đó thành bãi đánh hàng!
Hà, hà!
30.4.2012
The Widow’s
Peak
by David
Remnick
Aleksandr
Solzhenitsyn, tiểu thuyết gia chính trị quan trọng nhất của thế kỷ 20,
mất ngày
3 Tháng Tám 2008, thọ 89 tuổi.
Vài tuần sau
khi chôn ông, nhà nước Nga của Putin làm 1 cú thật đểu cáng, [a sly,
even
cynical gesture] là đổi tên 1 cái phố lớn nhất của VC Nga, ở Moscow,
thành tên
của Solz. Và còn làm 1 tấm plaque vinh danh những thành tựu văn học của
ông, kế
ngay bảng tiệm McDomald, trên cùng con phố!
Bà vợ góa của
nhà văn, Natalia Solzhenitsyn kiên nhẫn ôm những trớ trêu của lịch sử.
Tuần lễ
vừa rồi, bà tới Triển Lãm Sách Mẽo, ở trung tâm Javits Center, vì một
dự án tưởng
niệm quan trọng hơn nhiều: Thành lập một kho dự trữ hồ sơ văn học gồm
tất cả những
gì, từ tuổi thơ bị đóng đinh thập tự của Solz, tới hàng ngàn trang bản
thảo viết
tay của ông, trong có bản thảo Quần
Đảo Gulag mà bạn bè đã chôn giấu từ 20 năm ở
vùng quê Estonia, bên ngoài tầm tay của KGB.
ZEPPELIN
TTT 2012
Bếp Lửa trong văn chương
Ghi
chú
trong ngày
Ghi từ từ ở
Sài Gòn, hay ở đâu cũng được
Đọc mẩu Ghi
vội ở Hà Nội của Phan Việt, tự nhiên tôi cũng muốn ghi lại một tí.
Tôi chẳng vội
vàng gì, thế nên tôi ghi từ từ. Chuyện có thể xảy ra ở Sài Gòn, mà cũng
có thể
xảy ra ở bất cứ đâu.
Đọc entry của
Gỗ Mun, rồi mò ra của Phan Việt, thấy những dòng này:
Dường
như đang có rất nhiều lục bục chuyển
động trong xã hội. Chỉ trong vòng một năm, dường như có thêm nhiều
người cùng
quẫn; hàng chục nghìn doanh nghiệp vừa và nhỏ phá sản; mọi thứ nháo
nhào, bất ổn
hơn. Từ hôm về, tôi cứ nói với mọi người là HN hình như thưa đi nhiều
so với
năm ngoái, mọi người bảo không phải, vẫn đông, vẫn tắc như thế, nhưng
tôi cảm
giác rõ ràng HN thưa đi, có thể là do sinh viên về nghỉ hè, có thể là
do nhiều
người không còn sinh kế phải bỏ thành phố về quê.
Note:
GCC sợ rằng, xứ Mít đang đứng trước
đại thảm họa.
Khi cả thế giới rơi vào kinh tế khủng hoảng,
thì Việt Nam lại thoát.
Bây giờ, mới đáng sợ.
Kafka của tôi
Vialatte là người đầu tiên giới
thiệu Kafka tới độc giả Pháp, và
nước Pháp cũng là nước đầu tiên biết tới Kafka.
Thành thử Pierre Assouline mới phán: Kafka vĩ đại, OK, nhưng nếu thiếu
nhà tiên
tri về ông, là Vialatte, thì sao?
Source
Khi trong nước
dịch Ô Nhục, Disgrace, của
Coetzee, GCC
mừng quá, bèn dịch ngay bài viết của Rushdie về cuốn này, gửi liền cho
eVăn,
khi đó còn do Trần Tiễn Cao Đăng và 1 số bạn bè chủ trương.
Sở dĩ GCC mặt
dầy xin viết không công cho Chợ Cá
hay cho băng đảng Hậu Vệ, ngay
những ngày đầu
tiên khi xuất hiện, là cũng theo nghĩa đó:
Mít quá cần
dịch thuật, và những dịch giả sẽ là những tên biệt kích văn hóa, cướp
văn hóa về
cho xứ Mít, để đổi giống máu độc của nó đi!
Hà, hà!
Lolita
vs BHD
|
|