gau
Gấu @ Đỉnh Cồn
Thời gian viết
Những Ngày Ở Sài Gòn





*

Matute ?
“Một chút Matute (Tây Ban Nha”) thì tôi mù tịt hai chăm phần chăm; không những tôi chỉ không biết Matute là ai, là ông hay bà, tôi còn chưa bao giờ nghe nói đến cái tên Matute. Chuyện nhân vật Matute là ông hay bà chắc tôi phải kính hỏi ông Nhà Văn kiêm Nhà Biên Khảo Nguyễn Quốc Trụ, hỏi cho chắc ăn, bất sỉ thượng vấn, lỡ ra Matute là bà mà tôi không biết tôi gọi là ông, để rồi bị ông Nguyễn Quốc Trụ lâu lâu ông ý buồn, ông ý móc ra, bị ổng ghét thì ổng chửi là ngu, được ổng thương thì bị ổng riễu, ổng chọc quê! Dại gì!
CTHĐ: VỢ…, TUYẾT và TRƯƠNG PHI….
[Đặc Trưng online]

Kính ông anh CTHĐ,
NQT này cũng chẳng biết Matute là ai, nhưng vào thời đại net, cứ vô Google, hay Britannica, là có ngay:
Ana María Matute
born July 26, 1926, Barcelona, Spain
Spanish novelist known for her sympathetic treatment of the lives of children and adolescents, their feelings of betrayal and isolation, and their rites of passage.
Như thế, Matute là nữ văn sĩ TBN
Chú thích: CTHĐ là bạn với ông anh của NQT, là ký giả Hiếu Chân, hay nhà văn Nguyễn Hoạt.

Tiếng Huế, một ngoại ngữ
Note: Gửi bạn, Huế. NQT

Gấu, SOS!
[Nguồn: Thư Viện Hoa Sen]

Simone Weil
Cách đây vài năm, tôi trải qua rất nhiều buổi chiều tại căn phòng của gia đình bà, nhìn ra những khu vườn Luxembourg Gardens, tại cái bàn đầy vết mực từ cây viết của bà, nói chuyện với bà mẹ, một người đàn bà tuyệt vời, ở vào tuổi tám mươi.
Albert Camus, ngày được Nobel văn chương, đã trốn đám phóng viên, bằng cách trú ẩn trong căn phòng này.
Milosz: Sự quan trọng của Simone Weil

Camus, Albert
Tôi theo dõi chuyện xẩy ra cho ông ở Paris, sau khi ông cho xb cuốn Con Người Nổi Loạn [L’homme Révolté] hay Kẻ Nổi Loạn [The Rebel]. Ông viết như một con người tự do, nhưng sự thực hóa ra là, đếch được phép, bởi vì vào lúc đó con người tự do là con người chống Mẽo, phò Xô Viết,  nói theo kiểu nhà nước ta, yêu nước là yêu xã hội chủ nghĩa, thì cũng rứa.
Cái chiến dịch xấu xa, bỉ ổi nhắm vào ông, do Sartre chủ xướng trên tờ Thời Mới, cùng với sự tiếp tay của Francis Jeanson, và sau đó, có thêm Simone de Beauvoir, xẩy ra đúng vào lúc tôi đoạn tình với Warsaw vào năm 1951. Đó là khi Sartre dậy dỗ Camus: “Nếu bạn không thích cả hai món, cộng sản lẫn tư bản, thì chỉ còn có một chỗ cho bạn an trí, đó là quần đảo Galapagos Islands”.
Camus ban cho tôi món quà hậu hĩ, là tình bạn của ông, và thật là quan trọng, khi có một đồng minh như thế trong nhà xb Gallimard, nơi ông làm việc. Ông khoái bản tiếng Tây, do Jeanne Hersch dịch, tác phẩm Thung Lũng Issa của tôi. Cuốn tiểu thuyết của tôi làm cho ông nhớ tới những gì Tolstoi viết, về thời thơ ấu của ông ta, ông nói với tôi như vậy.
Milosz

Hội nghị vì Tự do Văn hóa
Đó cũng là nhận định của một số người về chuyện MT lấy tiền Mẽo làm tờ Sáng Tạo. Có trách ông, là ông làm báo thì ít, mà đi vũ trường, bao gái, thì nhiều!

Thơ Nguyễn Lương Vỵ
Một mình
Tĩnh tịch

Thơ Trần Hữu Hoàng
Hai bài mới nhận được.
Chút sương phai trên thềm cũ
Chiều tĩnh vật
Mấy bài bị thất lạc, mới tìm lại được.
Vạt nắng
Tìm bóng
Những linh hồn

Trang ĐLK
Thị phi
Nói nhỏ


Sách Nhiễu Thị Giác
Tản văn không cần Thứ Sáu
"Chủ nghĩa trọng binh, những tà ma ác quỉ gây họa dịch ở Mỹ Châu chúng ta”, nữ tác giả Uva de Aragón Clavijo khẳng định, “có những nguồn gốc của chúng ở trong sự thờ phụng của quí”.

Hiện tượng Trâm Thạc
Hai Lúa tự hỏi, những Trâm những Thạc đã mất, không nói, nhưng những Trâm, những Thạc, còn sống, có khi nào nằm mơ, như Sebald nằm mơ, thấy mình bị lột mặt nạ, và trơ ra, là những tên phản quốc, và lừa đảo?
Nhưng ví mấy ông bà Trâm Thạc may mắn sống sót cuộc chiến, với một Sebald, suốt đời băn khoăn về những nỗi nhục trong gia đình, chẳng là quá vinh danh họ sao!





Chuyện Tử Tế
1 2 3 4
"Tôi vẫn còn nhớ cái nhìn của anh sinh viên Luật, người Thái Lan, được Bộ Nội Vụ và Cao Uỷ Tị Nạn mướn làm thẩm tra viên trong buổi thanh lọc. Cái nhìn dừng lại rất lâu trên khuôn mặt tiều tuỵ ở ngoài đời so với trong hình. Có vẻ anh tin. Có vẻ anh thông cảm. Có vẻ anh sợ hãi, không ngờ sự khủng khiếp của một chế độ so với sức chịu đựng của con người. "
"Tôi nói với anh, có những cuốn sách tạo nghiệp. Cuốn trước, trong lời tựa, anh coi đây là vốn liếng một đời cho quê hương, cho bạn bè. Chưa đầy một năm, Cộng Sản thôn tính Miền Nam."