|
Rushdie's Midnight's
Children
crowned best of the Bookers
"I
think there's
something rather wonderful about my real children
accepting
a prize for my
imaginary children,"
said
Rushdie.
Những
đứa con giờ Tý: Bảnh nhất trong những Bookers
"Tuyệt
vời thật: Mấy đứa con thật lãnh giải thưởng dành cho mấy đứa tưởng
tượng"
Everybody
needs to get
thicker skins'
Readers
have voted Salman
Rushdie's 1981 novel Midnight's Children their favourite Booker
prize-winner of
all time - and it's not even his best-known work. He talks to Stuart
Jeffries
about The Satanic Verses, surviving a fatwa, and why free speech is as
important as ever
“I
have always thought,"
he says, "the secret purpose of the book tour is to make the writer
hate
the book he's written. And, as a result, drive him to write another
book."
"I
wasn't confident at
all when I wrote Midnight's Children," counters Rushdie. "It was all
just a trick. My first novel [Grimus, from 1975] had done less than
zero and
had been trashed. I had four or five other unpublishable novels too, so
I felt
like a failed writer. At the time, Ian [McEwan], Martin [Amis] and
Julian
[Barnes] had had great successes. All my contemporaries were like
Ferraris,
leaving me at the starting grid."
Minh Huy Tran đoạt giải thưởng Gironde
“Vivre
d'autres réalités”
“Sống
những thực tại khác”
Minh
Huy Tran trả lời phỏng vấn
Trại viết Suối Hoa
Blog
NQL trên Tin Văn
Lèo
nhèo NQL
Tay NQL này, có
kể chuyện về tay TNV, làm một em mang bầu, bắt em phá, cô gái sau gửi
cho TNV
một chùm lông làm kỷ niệm.
Chỉ mấy bà mấy cô mới hiểu ý nghĩa của quà chia tay này!
Lúc phá thai, bệnh viện phải clean sạch… Cô gái gửi chùm lông,
thay vì
đứa con không được ra chào đời.
Chuyện hay, cảm động như vậy, nhưng tôi nghi NQL không nhận ra!
*
Bài đó đăng lên,
lấy xuống ngay mà sao bác biết hay vậy. Đúng là “ma xo” (ma Soeur)!
*
Một độc giả gửi mail, trách Gấu, dùng chữ không đúng. Và đề nghị dùng
"quốc ca Hồng Mao", “God Shave The Queen” (1) thay cho từ clean!
Từ clean bây giờ, trong cái
trào lưu "chính trị phải đạo", làm nhớ đến ethnic
cleaning! [diệt chủng]
(1) Cũng lại một chuyện cù: Thay vì Thượng Đế cứu vớt, thì là, cạo râu... nữ hoàng!
*
... Children are a gift from
above. It appears that I did not merit the
gift.
I'm sorry to hear that, she says.
Trẻ con là quà tặng
của Thượng Đế. VC như tôi, không xứng đáng được hưởng.
Hơi bị buồn, khi nghe vậy, nàng nói.
Coetzee:
Diary of a Bad Year
Tứ Tấu Khúc
Tiananmen's wake
Gấu
có nhớ nhà không?
Thời
gian với lời xin lỗi lạ kỳ của nó
Đã tha thứ cho Kipling và
những quan điểm của ông ta
Và sẽ tha thứ cho Paul
Claudel
Tha thứ cho ông ta, vì
viết bảnh quá.
Auden: In
Memory of W. B. Yeats
Timothy
Garton Ash trích dẫn trong bài viết về Grass: The Road from Danzig
NYRB số đề ngày 16 Tháng Tám 2007
*
Đúng sinh nhật Gấu: 16 Tháng Tám.
*
Thời gian sẽ tha thứ cho
mi,
Vì mi viết bảnh quá!
*
Ui chao, lại "nghe
ra" nụ cười, và chiếc răng khểnh của BHD:
Ta thương mi, vì mi muốn
điều bất khả!
Je t'aime parce que tu
veux l'impossible!
*
Ui chao, cứ mỗi lần còn được hưởng sinh nhật, là một
lần nhớ BHD!
*
Sau đó, nàng lại để
một năm, sau bao nhiêu lần hò hẹn, sau nụ hôn đầu ướt đẫm những giọt lệ
hạnh phúc, sau bao nhiêu lần đi chơi lén lút, sợ hãi tất cả mọi người,
vì nhìn ai cũng trở thành người thân, hoặc quen biết gia đình nàng, sau
đúng một năm trời, vào đúng lúc chàng gặp tai nạn, bị thương nặng, xuýt
chết, sau khi thoát chết, ra khỏi nhà thương lần đầu tiên, vị bác sĩ
hẹn hai tháng sau trở lại để tháo plâtre và giải phẫu thêm một lần nữa,
vào đúng dịp sinh nhật của chàng, sinh nhật lần thứ ba mươi mà cũng là
sinh nhật lần thứ nhất, nàng nói, "Je serai ta femme."
Lan
Hương
Lèm
bèm về
dòng văn
học "Lạc Đường"
Top Ten Communist
Jokes
1) Three workers find
themselves locked up, and they ask each other what they’re in for. The
first
man says: “I was always ten minutes late to work, so I was accused of
sabotage.” The second man says: “I was always ten minutes early to
work, so I
was accused of espionage.” The third man says: “I always got to work on
time,
so I was accused of having a Western watch.”
Ba anh công nhân gặp nhau
trong tù, hỏi nhau lý do. Anh thứ nhất nói: "Tao đi làm chậm 10 phút,
bị
tội phá hoại". Anh thứ nhì, "Tao luôn đi sớm 10 phút, tội gián
điệp." Anh thứ ba nói, "Tao luôn đi đúng giờ, tội đeo đồng hồ Tây
phương."
Nguồn
*
Tình cờ, đọc Trường hợp đồng
chí Tulayev, Gấu khám phá ra, "tiền thân" của câu chuyện cù trên:
Thời kỳ Đại Thanh Trừng,
Great Purge, ba tay phản động cùng bị nhốt chung trong phòng biệt giam,
ngồi
chuyện gẫu:
Tao bị tù vì âm mưu với Bukharin.
Tao bị tù vì âm mưu chống
Bukharin.
Tao là… Bukharin đây.
Tin Văn Cù
*
Gấu chưa từng nghe đến tên
cuốn Trường hợp đồng chí Tulayev, cho đến khi đọc Sontag viết về cuốn
này.
Tác giả, Victor Serge, biết,
qua Octavio Paz, khi đọc cuốn Hành Trình của ông, trong đó, ông kể,
Serge
khuyên ông nên đọc tờ Partisan Review.
Gấu cũng nghe theo lời khuyên
này, đọc, và khám phá ra cả một lô những tác giả cần đọc, toàn những
ông bỏ
chạy "VC quốc tế" cả, thí dụ, Manea, Milosz.
Thêm ông Amos Oz, nhà văn Do
Thái.
Gặp Oz, đọc ra Kafka.
Đọc những ông bỏ chạy
"VC quốc tế", ngộ ra thân phận Gấu, hiểu ra, một phần nào, tại sao
Gấu không bắt chước những ông như Lữ Phương, Đào Hiếu, chọn Bác Hồ làm
minh
chủ, chọn Mặt Trận làm nơi nướng bầu nhiệt huyết, đại khái vậy.
Nhưng đọc Trường hợp đồng chí
Tulayev, mới vỡ ra, đây là đứa anh, hoặc em, song sinh của Đêm giữa ban
ngày
của Koestler.
*
Lộ Trình (Itinéraire) là tự
thuật trí thức và chính trị của Octavio Paz, (sinh năm 1914, nguời Mexico,
Nobel
Văn chương). Bắt đầu tại Mexico, ngay giữa cuộc Cách Mạng, chấm dứt
cùng với
cuộc chiến tranh lạnh, ở "một ngày mai" của sự sụp đổ bức tường Bá
Linh; trong hai thời điểm đó là tất cả những hy vọng, những cơn địa
chấn của
thế kỷ 20: Cách mạng Nga, cuộc chiến Tây Ban Nha, Lò Thiêu Người, những
cuộc
thanh trừng của Stalin và thời kỳ băng giá, những cuộc nổi dậy của một
số quốc
gia, và con đường khổ ải của dân chủ. "Hành Trình" có thể coi như là
một tóm tắt lịch sử thế kỷ của chúng ta, bởi một người chứng trực tiếp.
Cuốn sách mỏng, bản tiếng
Pháp 145 trang, nhà xuất bản Gallimard, 1996. Người viết xin được giới
thiệu
tóm tắt một chương, liên quan đến hai phát giác "khủng khiếp nhất"
đối với tác giả, đó là về Lò Thiêu Người, và Trại Tập Trung của Stalin.
Chương sách mang tên
"Con đường của những kẻ cô đơn", bắt đầu bằng những năm tháng tác giả
sống tại Mỹ. Theo lời khuyên của Vitor Serge, ông là độc giả thường
xuyên của
tờ Partisan Review, và theo dõi một cách thích thú, bài viết hàng tháng
của G.
Orwell, Lá Thư London - một thứ thơ xuôi nam tính (une prose virile),
được
hướng dẫn bởi một ngôn ngữ chính xác, một tư tưởng rõ ràng - nhưng
Orwell đã
không giúp ông thoát ra khỏi ám ảnh, về một câu hỏi thiết yếu: "Đâu là
bản
chất đích thực của Liên Bang Xô Viết? Người ta không thể đánh giá nó,
xã hội
không, mà tư bản cũng không. Vậy thì, con vật quái quỉ nào đây, chúng
ta phải
đương đầu?" Và ông không tìm ra câu trả lời. Bây giờ, ông nhận ra, câu
trả
lời không một chút quan trọng. "Thực vậy, tin tưởng rằng những phán
đoán
đạo đức và chính trị của chúng ta tuỳ thuộc vào bản chất lịch sử của
một xã hội
"như thế đó", thay vì tùy thuộc những hành động của chính quyền và
dân chúng, như vậy là tự biến mình thành tù nhân trong một vòng tròn
bao gồm
những người theo Stalin, và luôn cả những người theo Trotsky. Phải
nhiều năm,
tôi mới nhận ra rằng chúng ta đã bị bịp." (Đọc tới đây, tôi nghe loáng
thoáng câu của "tông tông": Đừng nghe...)
Hành Trình
*
Tulayev của Serge, nguyên mẫu
ngoài đời, là Sergei Kirov, trùm Đảng Bộ Leningrad. Cái chết của tay
này, càng
về sau càng cho thấy, đúng là do Stalin ra lệnh, đổ cho tụi phản động,
rồi nhân
đó, phát động Đại Thanh Trừng, Đại Khủng Bố.
Đọc những vụ na ná như thế,
đầy rẫy trong lịch sử, Gấu suy ra trường hợp, Diệm bị Cách Mạng chùm
cho cái
nón đầu độc tù VC ở trại tù Phú Lợi, và, vin vào đó, thành lập Mặt Trận
Giải
Phóng Miền Nam, tương tự vụ VNCH pháo kích vào trường tiểu học Cai Lậy
để tăng
thêm căm thù, biến đau thương thành hành động làm thịt Mỹ Ngụy.
Những ông VC nằm vùng như Lữ
Phương, Đào Hiếu rất tự hào khi theo Mặt Trận, nại lý do, Miền Nam bị
Mỹ Ngụy
dầy xéo. Nhưng giá như có người chỉ cho họ, Mẽo vô Miền Nam dầy xéo, là
vì
Yankee mũi tẹt nhử họ vô, để gây cuộc chiến tương tàn, nhờ vậy lấy được
Miền
Nam, “thống nhất đất nước” dưới cái đầu độc địa Hà Nội, thì tụi ngu
này, cho dù
có vỡ ngu ra, cũng chẳng đủ can đảm, dũng khí, để la toáng lên rằng,
“Ta bị
lừa, ta bị lừa!”, như viên y sĩ đồng quê của Kafka, hay cụ thể hơn, như
DTH.
Nhân đọc bút ký
chính trị của Nguyễn Khải
Dọn
Trong
làng báo mạng cũng đã
hình thành tập quán quy ước về chuyện này: với những bài vở trên các
mạng khác
mà bạn có quan tâm đặc biệt, bạn có thể đặt những đường link để lưu ý
mình và
mách bảo các bạn vào đọc trang của mình. Mức độ những đường link ấy là
giới hạn
quyền xử lý của bạn trước những tư liệu bạn thấy thú vị ở những trang
mạng
khác.
Nhưng nếu bạn dấn thêm bước
nữa, copy đem về bày bán tại trang nhà của mình, ấy là bạn đã vi phạm
bản quyền
của người khác rồi!
Lại Nguyên Ân
Gấu này
sợ rằng, đồng nghiệp
phê bình của Gấu ở trong nước, tự ban cho mình cái quyền phán, hành
động cóp trên
là vi phạm bản quyền!
Bài
trên Tin Văn, Gấu biết, được
chôm chĩa, in báo giấy, kiếm tiền bỏ túi, là chuyện thường ngày ở hải
ngoại, và
ở trong nước luôn. Gấu chẳng thèm để ý đến, vì khi đưa lên mạng, là
chấp nhận
thương đau.
Mà có để ý, thì càng đau thương thêm lên!
Bạn LNA đã đưa bài lên mạng,
người khác cóp về trang của họ, nếu họ có ghi nguồn, là OK rồi!
Bởi vì chính bạn cho phép như
thế, khi đưa bài lên mạng, tại những trang, diễn đàn “free” như của
THD, hay
talawas.
Cái thao tác "cóp" thường có
hai công đoạn, là "copy & paste". Như vậy, nếu bản bạn đưa lên
mạng, có lỗi nào,
sai sót nào, thì bản cóp cũng có.
Đừng hục hặc với bọn trẻ kiểu
trẻ con đó, bạn ơi!
Cóp, để xuất xứ, là minh bạch
quá rồi.
Nó cóp, rồi nó vờ, là của nó,
cũng đành chịu nữa là!
Gấu đã từng bị rồi!
*
Làm gì nhau?
Cả một nền văn hoá văn minh miệt vườn, miệt Nam, bị cóp, cướp, bề hội
đồng...
Rồi sao?
Giỏi, về đây mà đòi!
*
Cũng tiện thể, nói thêm, trang Tin Văn, "cóp", chẳng có tí
minh bạch nào, từ blog NQL, hiện đang hot
nhất, trong số những trang của
Tin Văn.
Đâm ra
hơi bị ghen, mới quái làm sao!
Thành
ra cũng hơi bị thông cảm cho mấy đấng bạn quí thuở mới viết của Gấu.
Bạn quí của Gấu ghen với Gấu, là đúng rồi!
Bạn không quí, không phải bạn, mà ghen, cũng đúng luôn!
Ta tha
thứ cho mi, vì mi có nhiều kẻ thù quá!
BHD phán, từ phiá bên kia vọng qua!
*
Đúng ra, chỉ cần làm cái link, là xong. Sở dĩ cóp về, đâu không biết,
riêng với Tin Văn, là để đi thêm vài đường Mao Tôn Cương, cho tiện.
Những bài cóp từ blog NQL, sở dĩ đông khách, có thể còn là do những râu
ria, lông lá, mà Gấu đưa thêm vô, cho chùm lông, tặng phẩm của Nàng của
TNV thêm nồng nàn:
Xếp chùm lông lại để dành hương!
Gấu cũng được ngửi ké một tí!
Bếp Lửa
trong văn chương.
1 2 3 4
Chuyện
dài
anh Sáu Dân
|