|
Bịnh
Nhân Anh
Michael
Ondaatje: The divided man
And this
is
how I see the East .... I see it always from a small boat-not a light,
not a
stir, not a sound. We conversed in low whispers, as if afraid to wake
up the
land .... It is all in that moment when I opened my young eyes on it.
I came upon
it from a tussle with the sea.
-JOSEPH
CONRAD, "YOUTH"
Khủng thật:
1919!
Cuốn này, vớ
được ở tiệm sách cũ đường College, Toronto.
Năm xb: 1903. Gồm 3 truyện:
Youth: A Narrative
Heart Of Darkness
The End Of the Tether
Nhà xb Grosset & Dunlap
New York
Cuốn sau
đây, Gấu mua ở 1 tiệm sách cũ khác. Ðến lúc trả tiền, mới giựt mình.
Thấy mặt Gấu
ngớ ra, chủ cắt nghĩa, ở đây bán sách cũ nhưng thứ sách xb lần đầu.
Tiệm sách ở mãi tít trên đỉnh 1 tòa nhà downtown Toronto, khu Phố Cổ.
Ðường Lippincott,
Toronto. Căn nhà bên kia đường, phía trước mặt, kế bên sân chơi của 1
ngôi
trường, là nơi tạm trú đầu tiên của vợ chồng Gấu.
Gặp lại cô
bạn ở đó. Cô tháo bao tay, bắt tay Gấu tự nhiên như người Hà Lội, nhưng
Gấu lại
nhớ đến cái lần cầm tay đầu tiên, trong 1 rạp chớp bóng Xề Gòn, khi
“sắp
sửa” đi lính,
[trình diện Trung Tâm Ba tuyển mộ nhập ngũ Quang Trung], được cô thương
tình nhận
lời đi ciné…
Thế là run lên như… con thằn
lằn đứt đuôi [hình ảnh này chôm của Kiệt, trong Một Chủ Nhật Khác, của TTT, khi
chàng
lên cơn sốt, chạy dưới mưa, vô Bưu Ðiện Ðà Lạt, đánh cái điện cầu cứu
cô học trò
Oanh, SOS, SOS!...].
Gấu Cái giận run lên…
Hà, hà!
Căn nhà thuộc 1 cơ sở từ
thiện, chuyên lo tiếp nhận người tị nạn. Có
lần, cũng
đã lâu lắm, Gấu có ghé, đứng bên ngoài nhìn vô, thấy thấp thoáng mấy
người tị nạn
vùng Ðông Âu có thể, tính vô gạ chuyện tào lao, hoặc nếu có thể đi lên
lầu, vô căn phòng ngày nào chứa vợ chồng Gấu, đúng vào 1 đêm cực lạnh,
sờ vô cái ống sưởi rất xưa, nhưng ngại sao đó, bèn bỏ đi.
Con phố nhỏ, ăn
ra, phía trước mặt người đàn bà trong hình, con phố College, một phố
chính của downtown Toronto. Có tiệm sách cũ mà Gấu vẫn thường ghé, từ
những ngày đầu tới thành phố, 1994.
Lần này, ghé,
chủ yếu là để kiếm cuốn này. Sách mới xb, chỉ ở đây mới có, của những
người cần
tiền, mua xong, đọc xong, là phát mại liền, để lấy lại vốn.
Cuốn này tác
giả của nó, cũng là 1 cư dân của Toronto.
Cuốn trước Bịnh
Nhân Anh, quá hay, không biết ở trong nước có dịch?
Cuốn này cũng thật tuyệt, theo giới điểm sách.
Và chắc là tuyệt thật.
Thực sự mà nói, Gấu không
khoái Murakami. Không hiểu sao trong nước, và luôn cả
thế giới mê ông này quá.
Một phần
không ưa, là do không khoái những màn tả sex. NTV có lần nhận xét,
không hề có
tí hôn hít gì trong truyện của ông. Gấu bèn "phản biện", có cái xen cô
học trò đang
ăn, môi bóng nhẫy, Gấu thèm quá, hỏi xin, cô láu lỉnh trả lời:
Trời đánh còn tránh
bữa ăn!
Bụi
Gấu tò mò đọc ông, chỉ vì
cái câu, mà sau này biết, em Minh Tran Huy
cũng rất
mê, và viết cuốn tiểu thuyết đầu tay để vinh danh:
Nói rộng
hơn, quyển tiểu thuyết là để vinh danh Murakami,
và nhất
là, những gì người Nhật gọi là "mono no aware", “nỗi buồn cháy da,
cháy thịt của những sự vật”; (1) đó là cảm nhận xâm chiếm tâm hồn khi
nhìn lá
thu rơi, hay khi người thân đi tới một chỗ quẹo rồi biến mất. Tôi muốn
câu chuyện
«Cô Công Chúa và chàng chèo thuyền» gợi lên một cảm nhận buồn man mác
của những
gì đã có và bây giờ không còn.
Phỏng vấn MHT
Tôi cho rằng, chúng ta sống
trong một thế giới, cái thế giới “này”
(“ce” monde), trong khi còn có những thế giới khác cận kề ngay bên cái
thế giới
“này” đó. Nếu bạn thực tình mong muốn, bạn có thể chui qua tường, nhập
vào một
vũ trụ khác. Một cách nào đó, có thể vượt cái thực, cõi thực này. Đó là
điều
tôi cố gắng làm, ở trong những cuốn sách của tôi. Đây là một quan niệm
rất Đông
phương, rất Á châu, theo như tôi hiểu được. Ở Nhật Bản, ở Trung Quốc,
người ta coi
như có hai thế giới song song, và có những chiếc cầu nhỏ cho phép,
không khó
khăn là mấy, qua lại giữa hai bên. Ở Tây Phương, làm gì có một quan
niệm như
vậy, thế giới-này là thế giới-này, thế giới-kia là thế giới-kia. Sự
cách biệt
thật là quyết liệt, thật là khắt khe, tôi muốn nói giữa “này” với “kia”
đó. Bức
tường quá cao, làm sao vượt, làm sao trèo qua? Nhưng trong văn hóa Á
Châu, khác
hẳn. Và “mono no aware” diễn tả, theo như tôi cảm nhận được, tình huống
này.
Trong Bài ca của sự bất khả,
có sáu nhân vật. Ba sống sót, ba biến mất
và qua
thế giới bên kia - họ tự tử. (1)
Ba kẻ còn lại trong thế giới này, sau cùng biết, hiểu ra là, cũng nhấp
nha nhấp
nhổm (instable), vô thường, tạm bợ mà thôi. Đó là một hình thức của
“mono no
aware”. Điều lạ, là, khi tôi bắt đầu viết Bài ca của sự bất khả, tôi có
ý tưởng
theo đó, ba trong sáu nhân vật sẽ biến mất, nhưng không biết là ai.
Trong khi
viết tôi tự hỏi chính mình, ai sống, ai chết.
Murakami trả lời Le Magazine Littéraire
Minh Trần Huy phỏng
vấn Murakami
*
(1) Thanh Tâm Tuyền, chắc chắn
chẳng hề biết, và, chưa từng đọc
Murakami, khi viết Một Chủ Nhật Khác,
nhưng đã để nhân vật Kiệt của
ông, đưa
tiễn người tình, Hiền, tới "chỗ đó", rồi lại trở về. Độc giả Một Chủ
Nhật Khác, dù tò mò cách mấy, cũng không hiểu được, và đều như
Duy, bạn
của
Kiệt, đều muốn hỏi Kiệt, Hìền đâu rồi.
*
Sau này Duy hiểu buổi tối ấy đang hồi nguy kịch của đôi tình nhân. Họ
quyết
định chia tay vĩnh viễn. Họ đã không thể bình thường từ biệt nhau. Cũng
không
ai đủ can đảm rời bỏ trước. Mọi quyết định đều gian nan. Duy giúp họ
lìa tách
làm hai. Để họ một mình với quyết định đau đớn chưa rõ những ngày cuối
của cuộc
tình ấy như thế nào. Họ có thể liều lĩnh nhắm mắt lao tới như kẻ ngu
ngốc,
nhưng họ cũng có thể tháo lui vội vã như kẻ tội lỗi. Cả hai đường đều
tồi tệ,
phủ nhận những ngày họ đã sống, phủ nhận điều mà họ đã tin là tình yêu
của họ
qua bao năm tháng. Duy nghĩ thế...
Em là đàn bà, em hãy tưởng
tượng về một người đàn bà… Nàng đã đi
rồi, không bao giờ trở lại. Không bao giờ, thật như thế… Nàng đã trả
anh về cho
em. Nàng giữ anh cho em, nếu không anh đi mất đất rồi. Nàng đẩy anh trở
về, còn
nàng ở lại, nàng ở lại một mình… Anh chỉ đưa nàng đến đó, còn anh trở
về với
em, trở về mãi mãi với em. Anh hy vọng em hiểu….
Một Chủ Nhật Khác
Lạ, là, sau
khi BHD đi rồi, thì Gấu mới biết ra được, cái nỗi buồn cháy da cháy
thịt, khi mất
em.
Vào lúc mất
em, thì chỉ tính bợp cho em vài cái, rồi bỏ đi.
Cái lần gặp sau cùng ở
cổng trường
Ðại Học Khoa Học, Sài Gòn.
Gấu phát hiện
Murakami, là do đọc 1 bài viết về ông, trên tờ Người Nữu Ước, nhân lần bản tiếng
Anh Ký Sự Chim Vặn Cót ra mắt
độc giả. Khi đó, trong nước, và thế giới
chưa mê ông
như bây giờ.
Oe lúc đầu cũng chê Murakami, mãi sau này, mới chịu nổi,
khi Murakami viết về những vấn đề xã hội Nhựt thực sự đang phải đương
đầu.
Ðề từ
And this is
how I see the East .... I see it always from a small boat-not a light,
not a
stir, not a sound. We conversed in low whispers, as if afraid to wake
up the
land .... It is all in that moment when I opened my young eyes on it.
I came upon
it from a tussle with the sea.
-JOSEPH
CONRAD, "YOUTH"
Lời giới thiệu
trang bìa
IN
THE
EARLY
19505, an eleven-year-old boy boards a ship bound for England. At
mealtimes, he
is seated at the lowly Cat's Table with an eccentric and fascinating
group of
adults and two other boys, Ramadhin and Cassius. As the ship makes its
way
across the Indian Ocean, through the Suez Canal, and into the
Mediterranean,
the boys are drawn in to the worlds and stories of those around them,
tumbling
from one adventure and delicious discovery to another. And later, in
the
darkness, they are transfixed by the night walks of a shackled prisoner
- his
crime and fate a galvanizing mystery that will haunt them forever. But
there
are other diversions as well: one man tells of his life with women and
jazz,
another opens the door to the magical realm of books. The narrator's
elusive
and beautiful cousin, Emily, becomes his confidant, allowing him to see
himself
"with a distant eye" for the first time and to feel the first
stirrings of desire. And there is the shadowy Miss Lasqueti, who will
come to
reveal unexpected mysteries of the heart.
"What
had there been before such a ship in my life?"
As the story
moves from the decks and holds of the ship to the narrator's adult
years, it
unravels a spellbinding tale about the often forbidden discoveries of
childhood
and the burdens of earned understanding, about a life-long journey that
began
unexpectedly with a spectacular sea voyage.
'The Cat's
'Table is a thrilling, deeply moving novel written by a novelist at the
height
of his powers.
Tiểu sử
MICHAEL
ONDAATJE is the author of novels, a
memoir, a non-fiction book on film, and eleven books of poetry. His
novel 'The
'English 'Patient won the Booker Prize; another of his novels, Anil's
Ghost, won the Irish Times
International Fiction Prize, The Giller Prize,
and the Prix Médicis[của Tây].
FICTION
The Cat's
Table by Michael Ondaatje (Cape, hardback, out August 21st).
Part
memoir,
complete masterpiece, this novel by the author of "The English
Patient" follows 11-year-old Michael, and his two companions, Ramadhin
and
Cassius, on a three-week sea-voyage from Ceylon to England in 1953. By
day,
they race around the decks and holds of the ship "like freed
mercury", pausing at meal times to eat with the poorer passengers at
the
"Cat's Table", and pick up their first inklings of the complexities
of adult life. After dark, they spy on the nocturnal perambulations of
a
chained prisoner, around whom the book's drama turns. Written with
tenderness,
wisdom and sharp emotional recall, this is an exuberant elegy to
innocence.
ONDAATJE
Michael
Ondaatje: The divided man
Novelist and
poet Michael Ondaatje, who won the Booker prize for The English
Patient, draws
on his own extraordinary life to conjure up evocative tales of duality
and
displacement. Robert McCrum asks how much reality there is in his
fiction…
Double
vision: a Canadian citizen, Michael Ondaatje is still “profoundly Sri
Lankan”.
Photograph: Jeff Nolte
Gấu đọc
Michael Ondaatje
một cách tình
cờ, và thú vị: qua bản tiếng Tây, và qua bài giới thiệu bản tiếng Tây
của Tahar Ben Jelloun. Mê
bài viết quá, thế là bệ về, khi đó
cũng chưa biết ông, cũng dân Canada, cũng dân Toronto, cũng “viễn ảnh
kép, vẫn
Mít thật là Mít”.
CULTURE
AUTHORS
ON MUSEUMS Rory
Stewart on the treasures of Kabul
MUSIC
The Playlist: songs of the year so
far, by Laura Barton
NEW COLUMN
at the cinema Ian Jack on Lars von
Trier’s new film
MEMOIR
Irving Wardle on the writer who inspired him
to learn German
BOOKS
Notes on a Voice: Arthur Conan Doyle,
by Bee Wilson
Found in Translation: Edmondo De Amicis
Eight Good Books: Maggie Fergusson’s pick of the season
Note: Số Intel
Life mới nhất, có
cả 1 lố bài
thật bảnh!
Bài Memoir mới
quái: Ðây là Hồi ức về 1 người mà tôi chưa từng gặp!
Ðâu có thua
"nhớ" ngày mai:
Ôi ôm em
trong tay mà đã nhớ em những ngày sắp tới.
Loạt bài viết
về “Thủ đô của thế giới” cũng thật là tuyệt cú mèo, khiến Gấu lăm le đi
1 đường
về Sài Gòn!
Một Sài Gòn
với những “hồn ma ban ngày”, theo kiểu sau đây:
MEMOIRS
Ghosts by Daylight by Janine di Giovanni
(Bloomsbury, hardback, out now). After reporting on wars in Bosnia and
Chechnya,
Rwanda, Liberia and Iraq, Janine di Giovanni has a wide circle of dead
friends.
Wherever she goes, ghosts accompany her. But she thought she had come
through
largely unscathed until the birth of her son reduced her to a shaking,
neurotic
wreck. When eventually she recovered, her husband, a war photographer,
became a
slave first to alcohol, then to Alcoholics Anonymous, and their world
collapsed. Unashamedly romantic, and combining quiet reflection with
pacy
narrative, di Giovanni looks at love with the same clear eye she brings
to war.
[8 Good
Books]
Double
vision: a Canadian citizen, Michael Ondaatje is still “profoundly Sri
Lankan”.
Gấu đọc Michael Ondaatje
một cách tình
cờ, và thú vị: qua bản tiếng Tây, và qua bài giới thiệu bản tiếng Tây
của Tahar Ben Jelloun. Mê
bài viết quá, thế là bệ về, khi đó
cũng chưa biết ông, cũng dân Canada, cũng dân Toronto, cũng “viễn ảnh
kép, vẫn
Mít thật là Mít”
FICTION
The Cat's
Table by Michael Ondaatje (Cape, hardback, out August 21st).
Part
memoir,
complete masterpiece, this novel by the author of "The English
Patient" follows 11-year-old Michael, and his two companions, Ramadhin
and
Cassius, on a three-week sea-voyage from Ceylon to England in 1953. By
day,
they race around the decks and holds of the ship "like freed
mercury", pausing at meal times to eat with the poorer passengers at
the
"Cat's Table", and pick up their first inklings of the complexities
of adult life. After dark, they spy on the nocturnal perambulations of
a
chained prisoner, around whom the book's drama turns. Written with
tenderness,
wisdom and sharp emotional recall, this is an exuberant elegy to
innocence.
|