|
Đà Lạt
4
Cũng
trong bữa sinh nhật, người bạn gái học cùng lớp, ở cùng
phòng trọ với Oanh suốt ba năm kể với Oanh những chuyện về thành phố
cao nguyên
như nhắc lại một mớ kỷ niệm đáng nhớ cho Oanh mang theo. Chi nhắc Kiệt.
Chi gặp
Kiệt trong buổi đi chơi với chúng bạn ở một rừng thông xa thành phố.
Ông ta đi
với một người đàn bà chắc chắn không phải vợ, trông mùi mẫn du dương
không tưởng.
Ngay tức thời, Oanh không có phản ứng. Nàng lặp với Chi: Một cuộc tình
tắt, tắt
một cuộc tình, bởi Chi hiểu Oanh có cảm tình đặc biệt với Kiệt – nhưng
không biết
Oanh đã gặp Kiệt.
Đêm
ấy không biết Oanh khóc mấy trận. Nàng ngỡ đích thực mình
đã trở thành đàn bà dù chưa ai đụng chạm. Nàng không còn tưởng đến
chuyện gặp lại
Kiệt nữa.
Một
Chủ Nhật Khác
... vào
đúng
dịp sinh nhật của chàng, sinh nhật lần thứ ba mươi mà cũng là sinh nhật
lần thứ
nhất, nàng nói, "Je serai ta femme."
Thời gian
Một buổi chiều mưa. Oanh và Chi ngồi trong quná kem sát bên
phố đông khu trung tâm. Trong một giây phút mơ mộng, Oanh thấy Kiệt đi
qua bên
ngoài kính. Không kịp nghĩ ngợi, nàng xô ghế đứng dậy len ra cửa. Trời
vẫn mưa,
dọc theo vỉa hè có mái che người đứng trú chen chúc.
Một
Chủ Nhật Khác
Sau
này, anh nghe cô kể lại: Bữa đó,
trời mưa lớn, H. đội
mưa chạy xe từ Đại học Y khoa, suốt quãng đường Chợ Lớn - Sài Gòn. Cũng
biết là
vô ích, vô phương. Lũ bạn nói, con này điên rồi. Tới nơi, đã trễ hẹn.
Thường,
em vẫn trễ hẹn, anh vẫn chờ (có lần anh nói anh có cả một đời để
chờ...), nhưng
lần đó, em hiểu.
Bữa
đó, mưa lớn thật. Gấu đội mưa đi
ra khỏi quán. Đi khơi
khơi, không chủ đích, mơ hồ hy vọng những đợt mưa xối xả trên thành phố
Sài Gòn
xóa sạch giùm tất cả những kỷ niệm về một cô gái
Hà Nội, độc, và đẹp...
Độc, là chuyện
sau này, do Gấu tưởng
tượng ra, khi đi tìm
một cái tên, cho một cuộc chiến.
Sự thực, những
kỷ niệm về một miền
đất, về một
thành phố, và về cô bé, chúng thật đẹp.
Hà Nội, Làn Hương, và Gấu
|