NNT
chưa từng đọc Faulkner, nhưng
có thể nói, toàn bộ tác phẩm của cô, bước ra từ khúc dạo đầu của Absalom, Absalom! của Faulkner
Absalom, Absalom! có thể sánh với Âm thanh và
Cuồng nộ, và tôi không biết, có lời vinh danh nào cao hơn thế nữa,
về nó!
Borges
Tuyệt!
Khen 1
tác phẩm của Faulkner,
bằng 1 tác phẩm khác, cũng của Faulkner!
Đây cũng là đòn của Kim Dung, cho Vô Kỵ sử dụng, để đánh bại 1 nhà sư
Thiếu
Lâm, bằng chính võ công của Thiếu Lâm, và đúng cái môn võ công mà nhà
sư nổi
danh nhờ nó, trong 1 trận đánh kinh thiên động địa trên Quang Minh
Đỉnh, để cứu
cả một lũ Ngụy, tức Ma Giáo!
Đâu có
thứ võ công nào khác, để
mà đánh bại Ngài, ngoài võ công của chính Ngài!
Ẩn tàng
trong giai thoại trên,
là bí mật của sáng tạo: Mi muốn viết văn là phải kiếm ra vị Thầy của
mi, và mi
sẽ dùng chính môn võ công của Thầy mi dậy mi đó, để làm thịt Thầy!
Tôi cầu
mong đám trẻ chôn tôi!
Trần Dần phán.
*
Kiều,
làm sao có, nếu không có
Thanh Tâm Tài Nhân, nhưng khi viết xong Kiều, thì Nguyễn Du cũng làm
thịt xong
anh Tẫu sư phụ của ông!
Thập
thành con đĩ mắc mưu
quan. Chu Mạnh Trinh hình như đã từng chửi
Kiều như vậy?
Khi còn học trung học với Thầy
Vũ Hoàng Chương, thi sĩ đã giải thích cho thằng học trò sau này thành
nhà văn
nhớn Gấu Nhà Văn, Kiều mắc bẫy HTH là do cái policy của Trung Ương
Đảng, của Bắc
Bộ Phủ.
Mấy ông vua Tầu, khi gặp đám giặc cỏ ở ngoài biên cương như Từ Hải, dẹp
không được, thì bèn chiêu hàng và thí cho một chức quan nào đó. Kiều bị
lừa là
vậy. Em cũng muốn bỏ chốn giang hồ, về đời, làm phu nhân một ông quan
phủ họ Từ.
Cả Miền Nam
bị lừa, cũng
y chang!
Nước Mít phải là một! Miền Nam phải là một
phần của nước Mít.
Miền Nam
bị Hồ Tôn Hiến Sáu Dân và đám MTGP lừa, vì cái chân lý đó.
Và đến luợt đám HTH này, cũng
bị lừa, sau 30 Tháng Tư mới ngã ngửa ra, than, cả triệu người buồn!
Trường hợp Mái Tây cũng rứa.
Nhân đây, TV post bài viết
của Nhượng Tống, khi dịch Mái Tây, qua bài viết, chúng ta thấy, nó cũng
có một
tiền thân.
Lạ, là thời gian Nhượng Tống
dịch Mái Tây, 1942.
Như thể ông ngửi ra được cuộc
cách mạng Mùa Thu sắp sửa diễn ra, và, nếu không dịch nó, là chẳng bao
giờ có cơ
hội nữa, cho cả hai, nguyên tác, và bản dịch.
Bản của GNV, là do Văn Học tái xb
vào năm 1992. Như thế, tác phẩm / dịch phẩm đã sống sót, mấy chục năm
sau đó. (1)
(1)
Đây là nói chuyện ở Miền Bắc
trước 1975, và ở cả nước, sau 1975. Trước 1975, Gấu đã đọc Mái Tây,
chẳng thấy
hay ho gì hết. Về già, đọc lại mới thấy sướng tê người. Trước 1975, ở
Miền Nam,
muốn đọc cái
gì mà chả có! GNV đọc Marx, qua Xuân Thu, thì cứ order, như bi giờ
order trên
net! Đọc Thơ Tù của Bác, qua 1 sạp báo ở đường Catinat, khi nó chưa
được đổi tên:
Đồng Khởi vùng lên, mất Tự Do!
…. Ngài Toyama có biết
Nishino Tesshin không?"
-"Ta biết chứ. Ta đã một
lần đấu kiếm và thua ông ấy rồi. Tay
kiếm tài
ba hiếm có đấy".
-"Thế ngài có nghe về
kiếm pháp bí truyền gọi là Sóng gợn mà Nishino đã sáng tạo ra chưa?"
-"Ta có nghe. Nhưng có
lẽ chưa ai thấy tận mắt cả".
-"Thưa, tôi đã được
truyền thụ kiếm pháp ấy đấy".
-"Hả?...". Toyama
sửng sốt, mặt biến
sắc. -"Thế bà tên là gì?"
-"Kunie. Nguyên là người nhà Hatanaka".
-"Ồ! Thế thì...". Khuôn mặt Toyama chợt thoảng nụ cười ngạo nghễ.
-"Hoá ra được gặp nữ kiếm sĩ của võ đường Nishino mà người ta vẫn đồn
đại
bao lâu nay. Thật vinh hạnh quá! Được lắm, sẽ xin bái kiến kiếm pháp bí
truyền
Sóng gợn ấy xem sao".
Lúc mới
chĩa lưỡi kiếm đối mặt với người đàn bà mảnh mai ấy, Toyama đã chợt
có ý thương hại. Nhưng trận đấu bắt đầu rồi thì Toyama đã bỏ ý nghĩ ấy
ngay. Bởi
thế tấn của Kunie thật kiên cố, không có chút sơ hở nào cho Toyama chém
trúng
được đối thủ. Và động tác của Kunie thì thật là nhanh nhẹn.
Giao đấu một hồi, Toyama hiểu ra là Kunie nhắm vào cổ tay phải của
mình. Vậy
mà anh ta vẫn không tránh khỏi bị chém trúng vào đấy. Hễ anh chém tới
là bị
chém ngược lại ngay, mà anh rút lui thì nữ đối thủ nhanh nhẹn dậm chân
phóng
tới chém vào cổ tay anh. Kiểu tấn công thật lì lợm kiên trì. Cứ như là
những
đợt sóng nhỏ lăn tăn lì lợm táp vào bờ đá, năm này qua năm khác, xoi lỗ
vào đá.
Những nhát kiếm chém cạn và nhẹ dần dần ăn sâu vào tận xương.
Toyama cảm thấy cánh tay phải của mình hầu như mất hết cảm giác, nên
nghĩ
phải tấn công một lần dứt điểm mới xong. Đầu anh nóng rực lên vì nôn
nao.
Toyama giương vút kiếm lên tấn ở tầm cao.
Nhưng cùng lúc, anh đã phải hực lên một tiếng trầm thống. Toyama cảm
thấy
cánh tay phải của mình đã rời khỏi cán kiếm, buông thõng xuống. Dáng
người đàn
bà như bóng đen áp đến trước mặt, rồi lướt ngang qua hông anh trong
chớp mắt. Toyama
gắng gượng chịu đựng cảm xúc như mình vừa bị đâm sâu vào ngực, chỉ còn
một cánh
tay trái cố chém kiếm vói theo hướng bóng đen ấy.
[Truyện ngắn "Nyoninken
Sazanami" của Fujisawa Shuhei, đăng lần đầu trên tạp chí văn học O-ru
Yomimono tháng 12 năm 1977, được dịch từ nguyên tác là truyện thứ 6
trong tập
truyện "Kakushiken Koeisho" (Kiếm ẩn trong bóng người lẻ loi), bản bỏ
túi, do nhà Bunshun Bunko tái bản lần thứ 9 tháng 10 năm 2006.]
Phạm Vũ Thịnh dịch
Source
Gấu rất
mê truyện kiếm hiệp,
nhưng phải đến khi đọc Phạm Vũ Thịnh dịch, thì Gấu mới hiểu ra rằng,
cái chuyện
mình mê kiếm hiệp không thể nào so với PVT được. Bạn đọc, chỉ một đoạn
trên đây,
là hiểu lý do. Đọc, mà cứ như là đang thưởng thức cuộc tử đấu long trời
lở đất.
Ui chao, nào “kiếm ẩn trong
bóng người lẻ loi”, nào “cứ như là những
đợt sóng nhỏ
lăn tăn lì lợm táp vào bờ đá, năm này qua năm khác, xoi lỗ vào đá.
Những nhát
kiếm chém cạn và nhẹ dần dần ăn sâu vào tận xương”…
Gấu
cũng đã từng mon men làm cái chuyện PVT làm,
khi “viết lại” 1 xen trong Kim Dung, khi ông sử dụng tiếng đàn làm tăng
thêm sức
đi của kiếm:
Ang Lee,
nhà đạo diễn phim Ngọa Hổ Tàng
Long, làm sao không đọc Kim Dung, và làm sao quên được cái cảnh tượng
Phí Bân
truy đuổi tận sát hai cao thủ chính tà là Lưu Chính Phong và Khúc Dương
trưởng
lão, đồng tác giả bản Tiếu Ngạo Giang Hồ, và rồi chết dưới lưỡi kiếm
của Tiêu
Tương Dạ Vũ. Kiếm từ hồ cầm theo tiếng đàn bật ra, kiếm tới đâu, tiếng
đàn theo
tới đó, khi kiếm trở lại với đàn, cũng là lúc Phí Bân biết mình trúng
tử thương,
nhẩy lên cao, dồn hết nội lực theo tia máu vọt ra theo vết kiếm, trông
thật ghê
rợn, kỳ bí! Joan Acocella đã cảm nhận được điều này, qua tiếng trống ở
trong phim
Ngọa Hổ Tàng Long (Drums sound, adding to the mystery).
Ngọa Hổ Tàng Long
10
Questions for Ray Kurzweil
Liệu có lầm khi sử dụng những biến cố mới
xẩy ra gần đây như là một phương pháp dự đoán tương lai?
Dự cảm, trực giác của chúng ta
về tương
lai thì đi theo lối đường thẳng, tuyến tính. Nhưng thực tại về kỹ thuật
thông
tin thì lại đi theo lối nhẩy vọt, luỹ thừa, số mũ, và điều này đưa đến
1 sự cực
khác biệt. Nếu tôi đi 30 bước đường thẳng, thì chỉ tới 30. Nếu tôi đi
30 bước
số mũ, tôi tới con số 1 tỉ.
Có 1 cái còm thật
tuyệt: Nếu ông này đi 30 bước số mũ, tới 1 tỉ, và vào thời điểm đó, hỏi
ông ta
10 câu, như trên, thì ông ta cũng vẫn trả lời y chang!
[I think that
Kurzweil may be giving this same interview for next 10,000 years]
Trong
nước, có 1 tay VC [Thái
Dúi, GNV mới check lại], qua blog của anh ta, sử dụng mấy phim ảnh gần
đây của
Hồ Ly Út, để tiên đoán về nước Mẽo, sắp ngỏm rồi, theo anh ta. Nhưng
trong
những phim anh ta đưa ra để minh chứng, có SALT. Phim này nói về Cái Ác
Đỏ, bắt
cóc bào thai từ khi còn trong bụng mẹ, huấn luyện làm điệp viên, rồi
tung vào
Tây Phương, đặc biệt là vào Mẽo. Nó có gì tương tự với Nazi, khi thành
lập
những xưởng đẻ và nuôi con nít, mà Gấu có lần đọc trên một số
L'Express, với "Bắt
Trẻ Đồng Xanh", tên 1 bài viết của Võ Phiến, về chiến dịch lùa con nít
Miền Nam vượt Trường Sơn ra Bắc, nuôi cuộc chiến dù kéo dài 100 năm
cũng OK,
chết bao nhiêu thì cũng kệ, của Bắc Bộ Phủ.
Nếu như
vậy, thì có mắc mớ gì
đến Mẽo và tương lai của nó?
Thái
Dúi là nick của một bạn tù VC của Gấu, những ngày
cải tạo tại nông trường Phạm Văn Cội, Củ Chi.
Khi
Gấu sử dụng cái nick
này cho
ông VC này, là cũng để chứng tỏ, ngầm với mình, biết đâu đấy, đây có
thể là BVVC của
GNV!
Hà, hà!
Anh
ta không làm sao hiểu được, và có lần mail cho Gấu, phán, mi đúng
là 1 tên
vô học!
Những
cái nick như trên, mỗi cái nick là 1 kỷ niệm,
những ngày tù VC của GNV. Nào là Sơn Mê Ô, tức Sơn Méo, đọc theo kiểu
Phá Lang
Xa, nào là Hùng Võ Sĩ, Hùng Ghe, [Hùng Ghẻ], Thành Phăng Tô Ma… ui chao
sao mà
GNV có quá nhiều bạn tù đến như thế, và với mỗi ông bạn là 1 kỷ niệm
thần sầu!
Kỷ
niệm về Thái Dúi, hình như GNV cũng đã có lần lèm bèm
rồi, liên quan tới lần đầu tiên Gấu Cái lên nông trường cải tạo thăm
nuôi Gấu.
Bả
mặc đồ bà ba, và gần như cả đám đàn ông con trai tù đổ xô ra ngắm!
Thái Dúi đi
1 đường bình loạn, lần sau chị đi thăm anh, chị nhớ mặc áo dài, tụi này
thèm nhìn
cái áo dài Sài Gòn ngày nào, để đỡ nhớ nó!
Gấu Cái đỏ mặt, chắc là ngượng, phán, áo dài đâu ra, bán
nuôi tụi nhỏ và nuôi tù hết rồi!
Kỷ niệm, kỷ
niệm
Gấu, nhà văn
The past beats inside me like a second heart
All works of art are scar tissue.
Tác phẩm 'nghệ thuật' nào [của Gấu] thì cũng như vết sẹo [ở trên
tay cô
bạn],
và quá khứ những ngày ở Sài Gòn là trái tim thứ nhì [ở trong Gấu].
Nó đập còn dữ dằn hơn trái tim thứ nhất.
Càng đập càng nhớ... vết sẹo!
John
Banville
Về vết sẹo này, của cô bạn, tuy có thật, nhưng Gấu chỉ có thể tưởng
tượng khi
nằm mơ, vì chưa từng được chính mắt nhìn thấy.
Gấu
cũng đã có kể, cái lần Gấu Cái giận điên người, vì thằng chồng nằm mơ,
cầm
tay vợ, lại tưởng cầm tay người khác, đến khi sờ không thấy, bỗng bật
lên lời,
vết sẹo đâu rồi, và tỉnh giấc, và biết trong đời mình đã gây nên một
mối đại
thương tâm.
Ôi
chao, có thằng chồng nào khốn nạn như thế chăng, mặt dầy như thế chăng?
*
Cái thằng cha học trò nghèo, tương tư người đẹp đến liệt giường liệt
chiếu,
trước khi đi tầu suốt, chỉ mong được hửi tay người đẹp một lần, kiếp
sau, được
thoả nguyện, thằng cha đó chính là... Gấu.
Cái
chuyện được cầm tay người đẹp đó, cũng không thể nào thực hiện được,
nếu
không có sự tiếp tay của con quỉ chiến tranh.
Gấu đã từng tả cái lần đầu được cầm tay người đẹp trước khi từ giã Sài
Gòn,
lừng lững khốc liệt bước vô Trung Tâm Ba Tuyển Mộ Nhập Ngũ.
Ba muơi
năm sau, gặp lại, để giải thích cái lý do chỉ được cầm tay, cố cưỡng là
mang họa, người xưa giản dị nói:
-You are not available!
[Ý của
cô bạn, anh đã
có Gấu Cái, lại còn đòi “cô bạn của Gấu Cái” nữa ư?]
*
Một
trang TV cũ
Tôi không như Steiner, cái giá
để trả cho một cuộc sống
không tổ quốc, tôi sẽ không chịu trả.
Với lũ chúng tôi, đi tới đâu, là mang theo cái bi kịch da vàng, da [Do]
Thái
tới đó.
-Oz 'bàn về' rất nhiều phụ nữ, nhưng đa số ghét cái kiểu mà ông ta
bàn về họ.
Những nhân vật nữ của ông ta thì như con nít, và khùng khùng.
Tôi không viết về đàn bà hạnh phúc, không viết về đàn bà, đàn ông hạnh
phúc. Đồng
Ki Xốt, với một tay chữa trị bệnh lý, chẳng phải là một thứ khùng khùng
và con
nít?
Có một thứ văn chương bi thảm ở một phần của thế giới. Nếu Cá Voi Trắng của
Melville, ra lò với cái tên Garcia Marquez, thì đây sẽ là một ẩn dụ về
sự độc
tài.
Thuyền Viễn Xứ
Buổi
tối, lần Gấu nghe tay
bạn tù cải tạo chơi ghi ta bảnTVX, và miệng lẩm bẩm hát theo, thật là
tuyệt
vời.
Tuyệt vời và Ngỡ ngàng.
Thứ nhất, Gấu không hề nghĩ rằng, tay này biết chơi nhạc, không hề nghĩ
rằng,
lần đầu tiên cầm vô cái đàn ghi ta của cấm đó, anh chàng lại chơi đúng
cái bản
nhạc mà Gấu để mãi tận đáy lòng mình, tưởng đã quên nó rồi, lôi ra và
tấu nó
lên, ở giữa khoảng trời đất mênh mông là trại cải tạo thuộc đặc khu
Rừng Sát
ngày nào, ngoài kia là trùng trùng lớp lớp rừng tràm rừng đước, là
trùng trùng
lớp lớp mồ hôi, sức tù đổ xuống, và trên trời kia, là trăng sáng đang
đổ
xuống....
NKTV
Lần nghe bản Thuyền Viễn Xứ,
do một
tay trại viên độc tấu Tây Ban Cầm, nó nhiêu khê lắm. Không có ông Trời
sắp xếp
là trớt qướt!
Lúc đó là thời gian Gấu đã mua được cái chức Y Tế Đội, không còn ăn ngủ
tại lán
trại viên, mà là được đưa lên… Đội. Chỉ ở trên Bộ Chỉ Huy của Đội, thì
mới có
cây Tây Ban Cầm dành cho những buổi sinh hoạt Đội. Gấu tuy không biết
đàn TBC,
nhưng có thể sử dụng nó như là một cây măng đô lin, bấm nốt tỉ tì ti,
thì dư
sức.
Thế là, buổi tối hôm đó, khi đi từng lán ghi tên trại viên khai bịnh,
ngày mai
cho nghỉ lao động đưa qua bệnh xá, xin vài viên Xuyên Tâm Liên, bèn
xách cây
đàn đi theo. Tới một lán, gặp tiệc trà, dựng cây đàn kế bên, nhập cuộc.
Trong
đám ngồi dự tiệc trà, có một tay, trong lúc hứng quá, bèn cầm cây đàn
lên....
NKTV
Kỷ niệm, kỷ
niệm
Sài Gòn
thời tôi 30 tuổi đang
xoan có nhiều nhân vật giang hồ có những cái tên giang hồ như Kim Vá,
Ðồng Se
Sẻ, Tống Sơn Quỷnh, Tỉnh Trố, Hùng Sùi, Phương Bi Ve, Minh Vồ, Mai Hắc
Lào,
Cung Củ Ðậu, Tuấn Ghẻ, Ngọc Ghẻ, Ngọc Toét, Nghị Hách, Quang Dzù, Tư
Cao, Tước
Cadum, Thọ Ve, Phòng Cao, Xước Méo, Thuỷ Kính Trắng, Thìn
Lười..vv..vv.. Ông
nào cũng chỉ có hai tên, tên thật và tên giang hồ. Tôi được quen một
ông có
những ba tên.
Nhân vật giang hồ ấy
người
Tầu nhưng An Nam năm chăm phần chăm, anh tên là Lương Kế Chánh, gọi
theo âm Tầu
Chợ Lớn là Lang Kai Cheng, tên thứ ba của anh là Lùng Tùng Xoèng.
HHT
Trong số những nhân vật
trên
đây, GNV biết hai, HHT, và Tư Cao.
Ông này là ông già của 1
trong những tên bạn của thằng em trai đã tử trận của GNV. Nhà của ông ở
trong 1
con hẻm ở đường TMG, ngay phía sau Đại Học của Phật Giáo, GNV tự dưng
quên tên,
và là một Quán Đen nổi tiếng của Sài Gòn.
Trẻ con nhà bán kẹo không ăn
kẹo, mấy đứa con của ông giải thích, về cái chuyện chẳng đứa nào vướng
vào bàn
đèn.
Sau khi thằng em mất, lũ bạn
của nó thành bạn của GNV, và, 1 lần, chúng đưa GNV đến trình diện Tư
Cao,
thế là GNV bèn ở lại đó luôn.
Đại Học Vạn Hạnh. Nhớ ra
rồi.
GNV vô đây, 1 lần, độc nhất, khi tòa soạn của tờ Vấn Đề tá túc ở đó. Vô
gặp MT đưa
bài. GNV còn nhớ là gặp mấy đấng, chẳng quen đấng nào, đang ngồi ở
trong 1 căn
phòng, chắc là tòa soạn dã chiến của tờ VD. Không thấy MT, Gấu bèn đưa
bài cho
1 trong những đấng đó, và xưng danh. Cả đám mặt đều tỏ ra ngạc nhiên,
như thể
muốn nói, Gấu đó hả? Có một đấng có vẻ như muốn mời GNV cùng nhập cuộc
đấu láo,
nhưng lúc đó GNV vội về, vì sắp tới cas làm cho UPI, bèn lui.
Đường TMG còn một Quán
Đen
nổi tiếng không thua gì của Tư Cao, là Quán Bà Lộc. Bà này cũng là 1
nhân
vật nổi tiếng trong giới giang hồ. Cũng đám bạn của thằng em giới
thiệu. GNV
cũng hay la cà ở đây, với ca sĩ SP, một trong những ông bạn thật thân
của GNV,
sau khi bye bye quán Tư Cao, do quán của ông có nhiều quan tới
quá, và
toàn là những nhân vật lớn tuổi hơn GNV, và đều nổi danh trong giới
giang hồ.
Lại nói
bạn thân, bạn quí. Noel
năm nay, quả là 1 bước ngoặt quan trọng, ông bạn quí của GNV gọi điện
thoại chúc
Merry Christmas vợ chồng Gấu!
Có vẻ như ông chẳng giận gì Gấu cả, sau
những quá
nhiều lầu bầu về 1 tình bạn quí hơn tình đồng chí.
Tks. NQT
Best Wishes To All
Merry Chrismas and Happy New
Year
NQT