|
The Ruler and his henchmen:
Portrait of an African kleptocracy
Trong số
những nhà văn ly
khai, phản kháng, đến phải lưu vong, chưa ông nào số phận thê lương như
tác giả cuốn trên, Wizard of the Crow. Trở về thăm quê hương, ông bị
công an mật vụ giả làm kẻ cướp phá cửa vô, hành hạ chồng và hãm hiếp
vợ. (1)
(1) On August 8, 2004, Ngũgĩ ended his exile to return
to Kenya as part of a month-long tour of East Africa. On August 11,
robbers broke into his apartment: they stole money and a computer,
brutalised the professor, and raped his wife.
Wikipedia
*
Tạp Ghi Văn
Nghệ: Hiện thực và Huyền ảo: G.G. Marquez.
Nguồn
*
Trên Người Việt, thấy có bài của ông phê bình gia Nguyễn Mạnh Trinh,
viết về nhà văn "Gabo". (1)
Khổ một nỗi, cái tên của ông ta, ông này cũng viết sai.
Tên của ông ta gồm hai chữ Garcia Marquez, nghĩa là, chữ Garcia không
thể viết tắt được, theo cái kiểu mà ông NMT này viết tắt.
(1) NMT là một trong những bạn văn, cũng khá thân, của Gấu, ít ra là về
phía Gấu, khi nghĩ như vậy.
Thành thử, dọn
cứt của bạn mình thì dù sao cũng còn thú vị hơn là dọn cứt của kẻ thù !
NQT
*
Đọc bài viết, có vẻ như ông phê bình gia, tạp ghi gia này chưa từng đọc
"G.G. Marquez", thí dụ cuốn Tình Yêu Thời Thổ Tả. NMT viết:
"Tiểu thuyết nổi danh ấy của G.G. Marquez là câu chuyện tình
mê đắm của hai người: Florentino Arisa và Fermina Daxa. Hai người yêu
nhau và
để ý đến nhau từ buổi thanh xuân. Chàng thì con nhà nghèo, con của một
bà bán
hàng lẻ trong khi gia đình nàng là một nhà buôn giàu có mới nổi nhờ
mánh mung
gian lận...."
Ai đã từng đọc cuốn này, thì đều khó mà quên được, chàng
mê nàng đến điên lên, và nàng thì cũng vậy, nhưng khi họ toan tính gặp
nhau lần đầu, và khi lần đó xẩy ra, khi nàng nhìn thấy chàng, thì bất
thình lình, đột nhiên, nàng nhận ra sự thực: Đây đếch phải là một nửa
linh hồn của mình !
Thế là nàng phán, Ê, đi chỗ khác chơi, thằng cha cù lần ! (1)
(1) Nguyên văn, qua bản dịch của Nguyễn Trung Đức, nhà xb Văn Học:
... "Trời ơi, một con người đáng thương". Flôrêntinô Arixa mỉm cười
định
nói điều gì, định tiếp tục theo sau cô, nhưng với một cử chỉ của bàn
tay cô xóa hẳn hình ảnh của cậu trong đời mình:
-"Làm ơn, xin đừng theo tôi". Cô nói với cậu. "Hãy quên chuyện ấy đi".
Đây là một trong những xen tuyệt vời nhất của truyện. Ai đọc cũng khó
mà quên. Nó là "cú đờ phút", cú sét đánh, nhưng "lật ngược", hiện tượng
Chúa Sẩy
Thai... , "làm sao mà quên được" !
Ôi chao viết đến đây, Gấu lại nhớ ra
một thằng cù lần chạy theo em BHĐ ở nơi cổng trường Đại Học Khoa Học
ngày
nào !
Tuổi
trẻ chấm dứt khi chàng nhận ra sự tầm thường, khi lòng
kiêu hãnh về chàng, về nàng, về tình yêu... tan vỡ ra như những chiếc
bong bóng
xanh xanh đỏ đỏ chàng vẫn chơi đùa hồi còn nhỏ, bằng cách nhúng đầu
chiếc ống
giạ vào đĩa xà phòng, rồi sau đó thổi lên trời, chúng chưa kịp bay cao
đã vỡ
tan; mối tình đầy những tưởng tượng, đầy những từ ngữ hoa mỹ lấy từ
sách vở, từ
những câu chuyện thần tiên cho đến những trang sách triết lý... đã đến
lúc phải
dời chỗ ẩn náu để đụng đầu với thực tế. Lúc đó, nàng nói: "Bây giờ H.
hết
lãng mạn rồi."
Thời Gian
Tôi bắt kịp
nàng, và
hỏi, nàng còn yêu tôi hay là không. Nàng lắc đầu. Tôi bảo nàng nói.
Nàng nói.
Nàng nói thêm, nàng chưa hiểu tình yêu là gì. Tôi mệt và giận, muốn
đánh nàng,
bất chợt, tôi nhìn thấy tôi, trong tấm kiếng chiếc xe hơi đậu kế bên
đường: đầu
tóc rũ rượi, thở hổn hển, cánh tay trái lòng khòng, nước mưa rỏ trên
khuôn mặt
hốc hác, tôi đột nhiên nhận ra khuôn mặt thảm hại của tình yêu, tôi đột
nhiên
có cảm tưởng đã sống hết đời tôi, đã sống hết mối tình. Tôi bảo nàng đi
về, tôi
bảo tôi đi về. Tôi hiểu rằng tình yêu của tôi đối với nàng đã hết.
Khu
Rừng Trong Đêm
*
Trước khi bỏ chạy quê hương, Gấu đã được đọc Trăm Năm Cô Đơn, bản dịch
của Nguyễn Trung Đức, và đó là lần đầu làm sao mà quên được, khi làm
quen Gabo.
Khi
đậu thanh lọc, được chuyển qua trại chuyển tiếp Transit, ở Panat Nikhom
Thái Lan, Gấu được đọc cuốn Tình Yêu Thời Thổ Tả, bản tiếng Tây, tại
thư
viện của phái đoàn Pháp. Thư viện này, tiểu thuyết, đa số của mấy
ông Tây đi du lịch, ghé thăm Trại, bỏ lại. Gấu ngốn hết. Sau, thèm đọc
sách phê bình, sách triết, [nhưng mà này, có bằng cử nhân Triết chưa mà
đòi
đọc sách Triết ?], bèn nhờ mấy cô đầm thuộc phái đoàn, làm cô giáo
thiện nguyện, ra thư viện
Bangkok mượn giùm. Mấy ẻn cũng hay mượn sách Tây ở đó.
Nhớ, lần nhờ mượn giùm cuốn Pour Marx
của Althusser, em Đầm mang về, kèm câu, cái em Thái thủ thư nói với Ẻn,
từ lúc thư viện nhập cuốn này, chưa từng có ai mượn. Đây là thằng thứ
nhất !
Thú
nhất là, cái tay mê gái trong Tình Yêu Thời Thổ Tả, cũng hành nghề viết
mướn tại Bưu Điện, y chang Gấu !
*
Tuy nhiên, cái tít của NMT "hỏng" nhất, là ở cụm từ "Hiện thực và Huyền
ảo".
Đây là do ông muốn làm mới văn học, làm mới phê bình, thay vì nói, hiện
thực huyền ảo, như đa số nói, về văn chương của Garcia Marquez, thì ông
nói khác đi.
Nhưng giá mà ông dám phán, [nơi] huyền ảo là hiện thực, where magic is
reality, như tờ Người Kinh Tế phán, thì mới bảnh, và có thể, mới đúng,
trong trường hợp Gabo.
*
Câu văn hiển
hách nhất, trong Tình Yêu Thời Thổ Tả, có lẽ là câu anh
chàng cù lần, sau khi bị cô gái đuổi, đi chỗ khác chơi, và nàng đi lấy
chồng, còn anh chàng bèn để cả cuộc đời ra để chờ chồng nàng chết, tỏ
tình lần nữa, và khi được em hỏi, anh chàng hùng dũng phán, anh vưỡn
còn trinh, dù đã trải qua không biết là bao nhiêu cuộc tình !
Đọc câu đó,
Gấu mới hiểu được câu của nàng Kiều, chữ trinh còn một chút
này.
Ông Nguyễn Du
vốn là người khiêm tốn, ông viết truyện nàng Kiều và
khiêm tốn nói, mua vui vài trống canh.
Cô Kiều cũng
lây tính ông, khiêm tốn nói, chữ trinh còn một chút.
Đúng ra là còn
nguyên, quá cả còn nguyên, cũng được.
Đây cũng là ý
của một ông sĩ quan đi cải tạo, vợ ở nhà phải thân cận Bọ
để nuôi đàn con, và lo đi thăm nuôi chồng, trả lời ông bố, khi ông bố
cằn nhằn.
Chỉ khi nào vợ
con không lo cho mấy đứa nhỏ thì mới coi như là chẳng
còn gì.
*
Tình
Yêu Thời Thổ Tả, cái gì vậy cà?
Sau
khi ông con được người yêu cho phép gặp mặt, bà mẹ biết
liền, bởi vì ông con trai nói không ra tiếng, đêm nằm ngủ gãi sồn sột,
lăn qua
lăn lại, đập mình đập mẩy, mất tiêu luôn khẩu vị. Ghê gớm hơn nữa,
trong thời
gian chờ đợi người yêu trả lời thư, tình trạng ông con ngày càng trở
nên nguy
kịch: ỉa chẩy, ói mửa… bà mẹ đưa đi bác sĩ cấp cứu, và sau cùng đành
kết luận:
những triệu chứng của tình yêu giống “y chang” những triệu chứng của
bịnh thổ
tả!
*
Ở Mỹ Châu La Tinh,
thực tại biến dạng do chính trị nhiều hơn là do văn hóa. Sự thực bị
bưng bít
đến nỗi không còn biết đâu là sự thực. Cuối cùng chỉ còn một sự thực
độc nhất,
đó là lúc nào người ta cũng nói dối. Những tác phẩm của Garcia Marquez
không có
tương quan trực tiếp tới chính trị, nhưng chúng đề cập tới những vấn đề
đại
chúng bằng những ẩn dụ. Chủ nghĩa hiện thực huyền ảo là một khai triển
chiết ra
từ chủ nghĩa siêu thực; một chủ nghĩa siêu thực diễn tả lương tâm đích
thực của
Thế Giới Thứ Ba, tức là của những xã hội được tạo thành chỉ có “một
nửa”; trong
đó, cái cũ có vẻ như không thực chống lại cái mới làm người ta sợ,
trong đó sự
tham nhũng, thối nát công cộng của đám cầm quyền và nỗi khiếp sợ riêng
tư của
từng người dân, tất cả đều trở thành hiển nhiên. Trong thế giới tiểu
thuyết của
Garcia Marquez, những điều vô lý, những chuyện không thể xẩy ra, đều
xẩy ra
hoài hoài, ngay giữa ban ngày ban mặt. Thật hết sức lầm lẫn, nếu coi vũ
trụ văn
chương của ông là một hệ thống bịa đặt, khép kín. Nó không được viết ở
trên
mảnh đất nào khác mà chính là mảnh đất chúng ta đang sống. Macondo có
thực. Và
đó là tính nhiệm mầu của ông.
Tình Yêu Thời Thổ Tả
Huyền ảo, quái dị, thần kỳ.... là một thể loại văn học hoàn toàn riêng
rẽ, không liên quan gì đến thực tại. Nó có, nhằm thỏa mãn trí tưởng
tượng, và, còn giúp con người vượt qua những hoàn
cảnh giới hạn, như sinh lão bệnh tử...
Hiện thực
huyền ảo là một thể loại văn học, hiện thực trước đã, rồi huyền ảo, như
là tính chất của nó.
Có thể chỉ có một thứ văn học huyền ảo, nhưng có
quá nhiều thứ văn chương hiện thực: hiện thực xã hội, hiện
thực tư bản, hiện thực trưởng giả, hiện thực cách mạng, hiện thực phản
cách mạng... và hiện thực huyền ảo.
Bài viết của NMT quá tạp, thành thử
thật khó mà hiểu được tại sao ông lại đặt cho văn của Garcia Marquez là
"Hiện Thực và Huyền Ảo", nhưng, có vẻ cả bài viết tụ lại ở những câu
phán sau đây, chính chúng, lại phản lại ông, bởi vì "có vẻ" như ông
chưa đọc G.G. Marquez". [Tôi để nguyên những lỗi chính tả của đoạn
trích dẫn, dưới đây].
"Mẫu đối thoại trên là một lối nói ám chỉ một phương cách
thẩm thấu văn chương tệ. Người học trò muốn biết vẽ mà không chịu học
cách kẻ
đường thẳng, không chịu học cách pha màu, không chịu bẩn bàn tay vào
công việc
ký họa. Cũng như muốn lái xe mà không chịu học cách cầm lái, muốn nhận
thức cái
đẹp của nghệ thuật mà không chịu ngắm nhìn suy tưởng. Cũng như những
học trò
của GG Marquez, muốn đọc và tìm kiếm sự tân kỳ mà không chịu tìm hiểu
từ những
ý thức và sự kiện bắt đấu. Cũng như đọc “Trăm năm cô đơn” mà không chịu
tìm
hiểu lịch sử xứ Colombie, cũng như trải qua những biên niên sử nhiều
đời qua
sách vở mà không chịu đối chiếu với thực tế. Và mẫu đối thoại trên đã
mở cánh
cửa cho tôi, đi vào thế giới của hiện thực và huyền ảo trộn lẫn...
".
Nếu đúng như NMT phán, thì Gấu này quả cũng thuộc loại thẩm thấu văn
chương tệ, vì đọcTrăm Năm Cô Đơn của Garcia Marquez mà chẳng biết
một tí gì về lịch sử xứ Colombie.
*
Nếu "Chủ nghĩa hiện thực huyền ảo là một khai triển
chiết ra
từ chủ nghĩa siêu thực; một chủ nghĩa siêu thực diễn tả lương tâm đích
thực của
Thế Giới Thứ Ba, tức là của những xã hội được tạo thành chỉ có “một
nửa”; trong
đó, cái cũ có vẻ như không thực chống lại cái mới làm người ta sợ,
trong đó sự
tham nhũng, thối nát công cộng của đám cầm quyền và nỗi khiếp sợ riêng
tư của
từng người dân, tất cả đều trở thành hiển nhiên. Trong thế giới tiểu
thuyết của
Garcia Marquez, những điều vô lý, những chuyện không thể xẩy ra, đều
xẩy ra
hoài hoài, ngay giữa ban ngày ban mặt. Thật hết sức lầm lẫn, nếu coi vũ
trụ văn
chương của ông là một hệ thống bịa đặt, khép kín. Nó không được viết ở
trên
mảnh đất nào khác mà chính là mảnh đất chúng ta đang sống. Macondo có
thực. Và
đó là tính nhiệm mầu của ông," như Rushdie nhận định, thì, tới Ngugi wa Thiong'o, tại
Kynia, quê hương của ông, huyền ảo
chính là thực tại.
*
Hiện
tượng Lê Vân, theo Gấu, một
cách nào đó, vẫn nằm trong dòng "hiện
thực huyền ảo", ở những xã hội chỉ có một nửa,. Nó lật ngược [lại lật
ngược !] chủ nghĩa nói dối ngày nào. Thời kỳ quá độ thoát ra khỏi chủ
nghĩa toàn trị ?
Nhân đây, xin post một
đoạn, trong thư độc giả Tin Văn, một người
Miền Nam, ở trong nước.
Đọc Lê Vân Yêu
Và Sống, cháu
thương
dân miền Bắc quá, nếu
cháu sống thời đó ở miền Bắc, cháu không biết làm sao để tránh tổn
thương.
T.
Gấu trở lại
đất Bắc sau hơn nửa thế kỷ, chính là vì những đau thương
nhức
nhối, tương tự như của độc giả Tin Văn.
Nếu không bỏ
chạy đất Bắc năm 1954, liệu Gấu sống sót ?
Bà con của Gấu
ở lại, liệu sống sót ?
Sống sót cái
gì chứ?
Chủ nghĩa toàn
trị.
Thư này có một
câu khen Bác Gấu, đã tính giấu đi, nhưng lại tiếc, đành
post ra ở đây, kèm lời cám ơn nồng hậu gửi tới tác giả bức mail, và
toàn thể độc giả của Tin Văn ở trong nước.
Tin Văn bây
giờ được trong nước đọc nhiều, đứng thứ nhì trong top 25,
chỉ thua Mẽo. (1)
Trân trọng. NQT
Cháu cám ơn
bác kiên trì
với Tin Văn, cháu học hỏi nhiều ở
web của bác lắm. T.
(1)
United
States/Vietnam/Canada/Australia/Unknown/Japan/Germany/European/Union
France/Switzerland/
Hong
Kong/Great Britain/Austria/China/Mexico/South Korea/Netherlands/CzechRepublic/
Spain/Malaysia/India/Denmark/Singapore/Poland/Paraguay.
Nhưng, liệu có
thể coi hiện tượng LV tự truyện, như là một khối u tiềm
ẩn, bây giờ mới bộc phát, theo suy nghĩ của Eco.
Chúng
ta phải trả nợ "họa con Bọ", hậu quả của chiến thắng Miền Nam.
Còn thế
giới ?
Umberto
Eco: "Nous
payons toujours aujourd'hui
l'effondrement de l'empire soviétique": Bây giờ chúng
ta luôn còng lưng trả nợ, hậu quả sự sụp đổ đế quốc Đỏ.
*
|