Cá Rô Cây và Nước Mắm Lá Chuối
hay là
Cái Giả Sẽ Cứu Chuộc
Thế Giới.
8
Khi Hai Lúa qua tới tại tị nạn Thái
Lan, thì đã sau dead-line, nghĩa
là, nếu đến trước ngày đó, thì tự động được coi là tị nạn chính trị.
Đến sau, phải qua thanh lọc.
Hai Lúa ở gần bốn năm. Lúc đầu ở trại tiếp nhận, tức
trại Panat Nikhom. Sau, chuyển xuống Trại Cấm, Sikiew, chờ thanh lọc.
Nếu đậu, được ra khỏi trại cấm, trở lại trại Panat, nhưng ở khu Chuyển
Tiếp, Transit, chờ gặp phái đoàn các nước đến trại để phỏng vấn, nhận
người, theo "quota" đã thoả thuận với Cao Uỷ Tị Nạn.
Quyền uy nhất là phái đoàn Mẽo. Họ ưu tiên số một trong việc chọn
người. Khổ nhất, là
gặp Mẽo, bị Mẽo treo hồ sơ, nhận không, từ chối cũng không,
cứ để đó. Chỉ khi nào họ đá, mới có quyền xin gặp phái đoàn khác.
Có lần Hai Lúa viết về cái nghề viết muớn tại Bưu Điện chính Sàigòn.
Nghề viết muớn đó theo Hai Lúa tới trại tị nạn. Trong những ngày ở
trại cấm, Hai Lúa phịa hồ sơ thanh lọc, bằng tiếng
Anh, cho những ai cần, với những chi tiết thật lâm ly bi đát, và những
dữ kiện đúng theo
tinh thần Công Ước Genève, để được công nhận là tị nạn chính
trị!
Khi lên trại Transit, viết đơn xin được tái định cư gửi phái đoàn
liên quan.
Nên nhớ một điều, bạn giỏi tiếng Anh, điều này rất cần,
nhưng chưa đủ.
Đơn của bạn phải giống như những câu thơ tán gái của nhà thơ Du Tử Táo
thì mới ăn tiền!
Viết muớn tại Bưu Điện
Hai Lúa nhớ một lần viết giùm đơn, cho một bà mẹ có mấy người
con. Chồng ở Mẽo. Hồ sơ bị treo. Có hơn một năm. Đói quá đến gặp ông
thợ dịch. Hai Lúa viết thẳng thừng, thằng chồng, thằng bố này là một
thằng
khốn nạn. Nó đã có vợ bé, nó đếch muốn nhận của nợ, cả một đống con,
cùng bà vợ già. Không lẽ Phái Đoàn Mẽo mà lại tiếp tay với thằng khốn
nạn? Tôi viết đơn này không phải để xin các ông nhận họ. Nhận, sang gặp
lại chồng, gặp lại bố,
nhục nhã thêm chứ chẳng sung sướng gì! Tôi yêu cầu các ông đá cho họ
một
phát, nhờ vậy họ mới có cơ hội được một xứ sở khác mở lòng nhân đạo đón
nhận.
Phái Đoàn Mẽo phê OK, và nói với cô nường làm nghề thông dịch: Bảo bà
này về cám ơn thằng viết đơn. Cho tụi tao gửi lời cám ơn nó luôn!
*
Nghệ
Thuật Ai Điếu
Giả như Hai Luá được phép viết ai điếu về Hai Luá, không thể bỏ qua chi
tiết hiển hách này:
Đứng thứ 7, trong danh sách đen, gồm 12 tên văn sĩ phản động, đồi trụy
của Miền Nam, ngay sau khi Miền Nam mất.
*
Cái danh sách A Dirty Dozen - muợn tên một cuốn phim - muời hai
tên dơ dáy, hay muời hai nhà văn phản động đồi truỵ của Miền Nam, như
đã có lần Hai Lúa nhắc sơ qua, xuất hiện chỉ ít lâu sau ngày 30 Tháng
Tư, trên tờ Tia Sáng của đám Ngô Công Đức trong có cả ông bạn nhà văn
Miền Nam của HL, và ông bạn Dương Văn Ba, cựu dân biểu, đã có lần được
Tướng Râu Kẽm 'Ky est Ky' [Qui est Ky?] hỏi thăm [Ba nào, Ba Gà hả?].
Hai Lúa thực sự không đọc. Một người bạn cùng sở Bưu Điện dí vào mắt,
biểu, đọc đi, rồi cười cười bỏ đi, khi Hai Lúa ngồi trên băng ghế bên
trong
Bưu Điện Sài Gòn, chỗ dành cho khách hàng, một buổi sáng, thời gian làm
chung phòng với tay kỹ sư mới ra trường tên Hoàng, nói là làm nhưng
chẳng có việc gì, cứ vô sở ngồi chơi sơi nước, thời kỳ còn Quân Quản.
Đọc. Sợ, có. Hãnh diện, có. Thán phục, có.
Sợ, sợ thiệt. Làm sao bi giờ?
Hãnh diện. Thế là mình được nhà nước Cách Mạng công nhận!
[Liệu cái cảm giác đưa tác phẩm về trong nước, được đóng dấu kiểm
duyệt, được công nhận là Nhà Văn Không Phản Động, nó cũng xêm xêm?].
Thán phục?
Ấy là bởi vì, tại sao mà Cách Mạng, con mắt của nhân dân hay thế! Cuốn
sách mỏng dính, ra lò từ năm 1970, in hai ngàn, đã tuyệt tích giang hồ
từ đời thuở nào, sao Cách Mạng cũng hỏi thăm, Cách Mạng ghê thiệt!
Mãi sau này, ra hải ngoại cũng được khá lâu, mới hiểu ra là, cái danh
sách đó, là tác phẩm của một ông nhà văn Miền Nam thuộc loại Cách
Mạng 30 Tháng Tư.
Ông này, trước 30 Tháng Tư thuộc loại cắc cé, chẳng ai biết đến, nhưng
ra hải ngoại bắt đầu nổi, và sau này rất nổi tiếng.
Một cách nào đó, ông này là người được Hai Lúa "đỡ đầu", khi mới tập
tành viết!
Trước 1975, khi TTT chán phụ trách trang VHNT của tờ Tiền Tuyến, ông
giao cho Hai Lúa. Hai Lúa kéo theo ông bạn HPA. Sau ông bạn cũng rãn
ra, một mình Hai Lúa cân luôn.
Ông giao thêm một mớ bài vở. Mày xem xem, rồi cố giúp tụi nó. Cần thì
sửa qua...
Tụi nó, là hai tay, như Hai Lúa còn nhớ rõ.
Trong hai tay này, một tay là tác giả bản danh sách đen kể trên.
Người "order", LP, cũng một tay "nhẩy toán", sau Mậu Thân.
Nguồn: Tờ Văn Học, của NMG. Bài phỏng vấn một nhà văn hải ngoại, mà HL
vì lịch sự không nêu tên.
Tay này, sự thực, không nói thẳng, ông ta là tác giả bản danh sách đen.
Nhưng ông kể là, sau ngày 30 tháng Tư, ông có đến yết kiến ông anh
LP. Được ông anh ra lệnh, chú làm cái danh sách mấy thằng
khốn nạn đó cho anh. Và ông này bèn nhét vô trong đó, tất cả những tác
giả mà ông không ưa. Trong có Hai Lúa. Đám Sáng Tạo dính đủ.
Dám viết ra, là được rồi. Như vậy là bảnh rồi. Vậy là đáng nể rồi, còn
hơn nhiều thằng khác, anh bạn ngày xưa kia ơi! NQT
*
Cái danh sách A Dirty Dozen - muợn tên một cuốn phim - muời hai
tên dơ dáy, hay muời hai nhà văn phản động đồi truỵ của Miền Nam, như
đã có lần Hai Lúa nhắc sơ qua, xuất hiện chỉ ít lâu sau ngày 30 Tháng
Tư, trên tờ Tia Sáng của đám Ngô Công Đức.
Tay này, sự thực, không nói thẳng, ông ta là tác giả bản danh sách đen.
Nhưng ông kể là, sau ngày 30 tháng Tư, ông có đến yết kiến ông anh
LP. Được ông anh ra lệnh, chú làm cái danh sách mấy thằng
khốn nạn đó cho anh. Và ông này bèn nhét vô trong đó, tất cả những tác
giả mà ông không ưa. Trong có Hai Lúa. Đám Sáng Tạo dính đủ.
Dám viết ra, là được rồi. Như vậy là bảnh rồi. Vậy là đáng nể rồi, còn
hơn nhiều thằng khác, anh bạn ngày xưa kia ơi! NQT
*
Tổng cộng
tôi bị bắt hình như ba
lần, đi cải tạo ba lần, về lại làm nghề viết mướn tiếp, cho tới ngày
gặp Châu
Văn Nam thì mới bỏ được Nghề Tổ Đãi đó.
Viết mướn tại Bưu Điện
Sự thực, qua đến trại tị nạn, tôi vẫn hành nghề viết mướn.
Chuyến đi vượt biên đó, cũng là nhờ công việc viết đơn mướn mà ra, cũng
liên quan đến nghề viết mướn!
Thú vị nhất là, tôi gặp một người bạn làm nghề viết mướn như tôi, ở
trại tị nạn. Đó là nhân vật chính của cuốn Tình yêu Thời Thổ Tả của
Garcia Marquez. Anh chàng này làm nghề viết mướn trong khi chờ tình yêu
của anh ta.
Khen Garcia Marquez thì chắc củ rồi, không sợ bị hố, Hai Lúa lập lại
lời của Võ Phiến, viết về tùy bút Nguyễn Tuân.
Nhưng khen cũng nhiều đường khen. Cũng khen tuỳ bút Nguyễn Tuân đấy,
nhưng
với Võ Phiến chẳng hạn, ông mê nhất nét tài hoa, đào hoa, 'đẹp' như một
ả
đào, uốn cong người để tránh cái hôn thô bạo của khách tục tử, [HL nhớ
đại khái, một lần ông viết]. Nhưng như đã từng thưa, Nguyễn Tuân là
Nguyễn Tuân là Nguyễn Tuân là....Bắc Kỳ. Khi gặp tri kỷ, ông lôi ra
giữa nhà, trải cái
chiếu ra, mời món cơm nắm chấm muối vừng, uống tí cuốc lủi, với tép
rang, với cà vại ngâm tương vại.... Lê Lựu, Phù Thăng nếu có
có tí Nguyễn Tuân, là cũng ở chỗ đó. Bạn cứ thử tưởng tượng cái cảnh
Nguyễn Tuân đi Mẽo, rồi chìa cho đám Mẽo coi, và ngửi, mùi 'Bắc Kỳ', từ
đôi tất của ông!
Nguyễn Huy Thiệp nếu có đổi khinh bạc của Nguyễn Tuân thành bỗ bã
của mình, là cũng chỉ học đòi gõ ba toong, gõ trống trầu. Nào đâu Lư
đồng mắt cua, nào đâu Mê Thảo... Tàn đèn dầu lạc hả? Thì có
đèn mỡ heo đây. Heo này
nuôi bằng thai nhi, mời ngài, như ngày xưa các cụ nói, cổ nhân bỉnh
trúc, không có bạch lạp, hồng lạp, thì... heo lạp vậy!