*
Nguyễn Quốc Trụ
phụ trách

Phỏng Vấn Ngắn
Jelinek Nobel 2004


Tôi chán ghét thói ngạo mạn của đàn ông 

Phỏng vấn Elfriede Jelinek, nhà văn Nobel 2004
 

Nhân phát hành ấn bản tiếng Pháp tác phẩm mới nhất của bà, Ham Hố [Avidité, nhà xb Seuil], Elfriede Jelinek, nhà văn Nobel 2004 đã trả lời cuộc phỏng vấn ngắn [Bảng câu hỏi Proust, Questionnaire de Proust] của tờ Đọc, số tháng 11, 2004.

 

-Hạnh phúc hoàn toàn, theo bà?
Cho phép mình những lúc cô đơn và trầm lắng.
-Điều gì làm bà thức giấc mỗi buổi sáng?
Ý nghĩ đưa mình vào công việc, nhất là thứ công việc mà mình thích. Đó là điều mang đến cho tôi rất nhiều thích thú. Tôi cũng thích buông mình vào những cuốn tiểu thuyết trinh thám hay coi truyền hình, ba thứ phim nhiều kỳ loại dở, nhưng nhờ vậy, có được những phim mà tôi thích.
-Lần mới nhất, bà bật cười?
Tôi còn nhớ rất rõ, đó là lần người ta hỏi ông tân bộ trưởng tư pháp, thuộc đảng hữu phái FPO, phải chăng nước Áo đang trở thành một nhà nước công an theo kiểu Metternich, đúng như lời khẳng định từ bao lâu nay của Jorg Haider, ông ta trả lời: “Bữa nay, tôi không thể nói về điều đó.” Nghe ông ta trả lời, tôi không những cười phá lên mà còn giậm chân.
-Lần chót, khóc?
Bữa hôm qua, tôi đọc một lá thư trên nhật báo Suddeutsche Zeitung, nói, nếu sinh ra sớm hơn, bà ta đã trở thành một kapo [một trưởng kíp tù, trong trại tù Nazi].
-Tính hay nhất của bà?
Tôi là một người trung trực, trọng chữ tín [loyal].
-Tính dở nhất?
Nóng nảy, không kiên nhẫn. Tôi phán đoán, và hành động quá mau lẹ.
-Nhân vật lịch sử bà muốn được như vậy?
Pallas Athéna [nhưng đây đâu phải là một nhân vật lịch sử]
-Những người hùng hiện nay của bà?
Tất cả những người yêu thích săn sóc những người bịnh, và những người già.
-Nhân vật tiểu thuyết bà thích?
Người nữ, nhân vật kể chuyện, trong tiểu thuyết của Sylvia Plath, Chuông Tuyệt Vọng, La Cloche De Détresse.
-Chuyến du lịch thích thú?
Khổ thay, tôi ít đi du lịch. Nhưng Paris là nơi tôi thích đến.
-Tính tình nào bà thích nhất, ở người đàn ông?
Sự dịu dàng.
-Ở đàn bà?
Bản năng thực tiễn, pratique, trong mái ấm gia đình.
-Những nhà văn bà thích?
Robert Walser. Frank Kafka, Djuna Barnes, Walter Serner.
-Những nhà soạn nhạc?
Franz Schubert, Alban Berg, Luigi Nono, Olga Neuwirth.
-Những họa sĩ?
Vermeer, Pollock, và những plasticiens [những nhà tạo hình bằng chất dẻo] Mike Kelly và Paul McCarthy.
-Những ca khúc bà thích?
Trong tất cả những tác phẩm của Schubert: Winterreise.
-Cuốn sách gối đầu giường?
L’Institut [Học Viện] Benjamenta, của Robert Walser.
-Bà thích mầu gì?
Xanh [Vert]
-Bà thích đồ uống nào?
Soda à la framboise [Nước xô đa trái cây phúc bồn tử].
-Theo bà, thành công lớn lao nhất của bà, là gì?
Săn sóc bà cụ thân sinh ra tôi, cho tới khi cụ mất, thọ 97 tuổi, vì những cơn bệnh nặng nề của chứng hoang tưởng.
-Điều ân hận lớn nhất?
Đã không săn sóc tận tình ông cụ thân sinh cũng mắc bịnh tâm thần.
-Cái gì bà ghét thậm tệ?
Thói kiêu căng và ngạo mạn ở nơi những người đàn ông.
-Nỗi sợ lớn nhất?
Những kẻ cuồng tín.
-Châm ngôn của của bà?
Để cho mình hãi người hơn là người hãi mình. [Je suis plus effrayée par les autres qu'ils ne le sont par moi: Tôi sợ người ta hơn là người ta sợ tôi].
-Bà thích chết như thế nào?
Một cách bất chợt và không đợi chờ.
-Câu viết trên mộ bia?
Lưỡi hái trong nhà tha cho thợ mộc [Schiller: La hache dans la maison économise le menuisier].
-Nếu gặp Thượng Đế, bà sẽ nói gì?
Chào Thượng Đế, rất tiếc đã không quen biết Người  sớm hơn.
 

NQT dịch
tanvien.net