Nguyễn Quốc Trụ
Sinh 16 tháng
Tám, 1937
tại Kinh Môn,
Hải Dương.
Quê Sơn Tây
(Bắc Việt).
Vào Nam
1954.
Học Nguyễn
Trãi
(Hà-nội),
Chu Văn An, Văn Khoa
(Sài-gòn).
Trước 1975
công
chức
Bưu Điện
(Sài-gòn).
Tái định cư
năm
1994 tại Canada.
Tác phẩm đã
xuất bản:
Những
ngày ở Sài-gòn
Tập Truyện
[1970, Đêm
Trắng,
Huỳnh
Phan Anh chủ trương]
Lần
cuối, Sài-gòn
Thơ, Truyện,
Tạp luận
[Văn Mới,
Cali.
1998]
Nơi
Người Chết Mỉm
Cười
Tạp Ghi
[Văn Mới, 1999]
Bản quyền thuộc
Tin Văn và tác giả.
Trích đăng, vô
vụ lợi,
liên
lạc
email
Cần ghi rõ
xuất
xứ
[nguồn] khi sử dụng.
|
Far East Economic Review [Viễn Đông Kinh
Tế] chầu Trời.
Xin post lại một khúc, [có edit lại], bài của BBC, tặng ông cựu-sếp tờ
Tin Nhanh, VN-Express:
"Bốn năm trước, trên chuyến bay từ nhà tới Bắc Kinh, tôi gặp phóng
viên Murray Hiebert của tờ Viễn Đông Kinh Tế. Ông
vừa mới gỡ xong một tháng lịch, tại nhà tù Kuala
Lumpur,
vì tội dám tường thuật chuyện vợ một ông toà Malaysia kiện một trường
học quốc tế vì đã loại con bà ta ra khỏi đội tuyển một cuộc thi" [chắc
là đi du học xứ Mẽo].
Chuyện Nghĩa Địa,
Cemetery Tales.
Là tên một cuốn sách Nga mới ra lò. Bìa, là hình một mộ bia, với hai
cái tên, cho chỉ một người nằm ở bên dưới. Boris Akunin và Grigori
Chkartishvili. Một giả một thật.
Dưới tên thật, là một nhà học giả và dịch giả, đã từng dịch những nhà
văn Nhật như Yukio MIshima; dưới bút hiệu Akunin [tiếng Nhật có nghĩa
"kẻ gây ác"], ông viết truyện hình sự, với một ông thám tử thành phố
Moscow thế kỷ 19, tên là Erast Fandorin.
Chuyện Nghĩa Địa gồm sáu phần, mỗi phần là một nghĩa địa nổi tiếng trên
thế giới. Tại Nghĩa Địa Highgate ở London, là câu chuyện ma K. Marx đội
mồ sống dậy.
Trường hợp trên không hiếm. Một tay chuyên viết truyện série noire,
Evan Hunter, đã từng hợp tác với Ed McBain [bút hiệu của chính ông],
viết chung cuốn Candyland: Một cuốn
tiểu thuyết hai phần. Ông cho
biết, đây là cuốn sách tuyệt vời nhất mà chúng tôi đã từng viết ra!
Marina Tsvetayeva
1924
[Sinh
ngày 26 tháng Chín, 1892, Moscow.
Mất
ngày 31 tháng Tám, 1941, tại Yelabuga]
Đón đọc trên Tin Văn, Brodsky trò chuyện cùng Volkov, về Tsvetayeva
Volkov: Ôi chao, thơ
Tsvetaeva mới đằm thắm, mới rông bão, mới huê tình chi rứa!
Brodsky: Chỉ riêng cái dzụ huê tình, erotic, không ai ăn nổi bà:
"Tôi học yêu bằng cơn đau xé cơ thể"
[I learn love through the pain all down my body].
Volkov: Cả một trăm năm... đờn bà chỉ mon men ở mép chiếu thơ Nga. Bất
thình lình cùng lúc xuất hiện Tsvetavea và Akhmatova, hai vị khổng lồ
của thi ca thế giới.
Brodsky: Chuyện này có thể không mắc mớ chi đến thời gian. Nhưng biết
đâu đấy. Vấn đề theo tôi là, mấy bà rất mẫn cảm, ngửi ra được cái
vụ đạo đức bị xâm phạm, hiếp đáp, trước khi chúng thực sự xẩy ra. Và
cái vô đạo đức thì ê hề trong thế kỷ 20 của chúng ta....
Một ông chồng đưa ông sếp của anh ta về nhà. Họ dùng bữa tối xong, ông
boss từ giã. Bà vợ nói, "Tại làm sao mà anh đem cái thằng khốn kiếp đó
vô nhà tôi". Bà ấy nói, "nhà tôi". Thế đấy. Người ta chẳng vẫn thường
kêu bà xã là nội tướng là gì? Cho dù cái nhà đó là từ đồng tiền thằng
khốn kiếp boss đưa cho ông chồng. Nói về chuyện thế giá đạo đức,
mấy bà vẫn hơn, bởi vì mấy ông thường phải nhắm mắt lại, vì sợ mất cú
ăn chia béo bở.
Hồ Sơ
Một Bài Viết
1, 2
Tôi
đã hân hạnh đọc tác phẩm đầu tay của
Trần Hoài Thư, cuốn Nỗi Bơ Vơ Của Bầy Ngựa Hoang, nếu tôi nhớ không lầm
tên cuốn sách, và điểm, giới thiệu, thời gian tôi phụ trách trang Văn
Học Nghệ Thuật của nhật báo quân đội miền nam, tờ Tiền Tuyến.
Tôi không biết Trần Hoài Thư có đọc bài đó không, mà tôi còn nhớ đại
khái như vầy.
Lúc đó, tôi nhớ có đưa ra nhận xét, tuy tác giả đã có vài tuổi lính,
nhưng tuổi văn, như vậy là kể như chỉ mới có một.
Lúc đó, là thời gian mà tôi nhớ là Y Yuyên vừa mới tử trận, tác phẩm
của ông còn chưa kịp khô mực.
Quá xúc động vì cái chết của Y Yuyên, đọc Trần Hoài Thư, một người lính
nhà văn khác, tôi có cầu chúc tác giả của Nỗi Bơ Vơ sẽ may mắn hơn Y
Uyên, và sẽ sống sót cuộc chiến.
Tới lúc đó, ông sẽ còn phải đụng một cuộc chiến khác, khốc liệt hơn,
tàn nhẫn hơn cuộc chiến khốn kiếp kia: Văn
Chương.
Đọc ông bây giờ, nhớ lại xưa kia, tôi nhận ra một sự thực, là, ông Trần
Hoài Thư đã không vượt được, cả hai cuộc chiến.
Sorry about that.
NQT
Thất Hiền
4
Một lần tôi đọc, hoặc có thể, nghe, Mai Thảo viết hoặc kể,
về một hình ảnh, mà ông bảo là bạn ông, nhà thơ Thanh Tâm Tuyền, đã
dùng nó, để
diễn tả cái gọi là quá khứ, là hồi ức, ở trong mỗi chúng ta:
Bạn hãy cầm một cây lao, và bất thình lình, quay ngược lại
phiá sau lưng, lấy hết sức bình sinh lao cây lao, nó tới được chỗ nào,
thì đó
là quá khứ là hồi ức của mình, tới được.
|
Độc giả Tin Văn đón đọc
Phát hành
tháng 11, 2004
Chân
Dung
NQT
giới thiệu
Đỗ Long Vân
và
Joseph Huỳnh
Văn
Nhà xuất bản
Văn Mới.
Lô cốt trên đê
làng
Thanh Trì, Sơn
Tây
Phòng Tranh
Nguyễn Trọng Khôi
Phòng Ảnh
Adamdigitalstudio.com
Cát
Bụi Tuyệt Vời
Adam Studio hy
vọng tụ họp một nhóm bạn Việt cùng đi dự, và săn ảnh tại lễ hội Mardi
Gras vào tháng Hai, 2005 sắp tới tại New Orlean. Xin liên lạc: Duonganhliem@yahoo.com
Cần tổ chức
sớm để
"book" vé máy
bay, và khách sạn, với giá rẻ.
Trang Mardi Gras
Sao Mai
Quán Gió
Việt Báo
Talawas
VN Express
Vietnam_net
E_Van
Guardian
Chess
Alexa Ranking
92,832
|