Nguyễn Quốc Trụ
Sinh 16 tháng
Tám, 1937
tại Kinh Môn,
Hải Dương.
Quê Sơn Tây
(Bắc Việt).
Vào Nam
1954.
Học Nguyễn
Trãi
(Hà-nội),
Chu Văn An, Văn Khoa
(Sài-gòn).
Trước 1975
công
chức
Bưu Điện
(Sài-gòn).
Tái định cư
năm
1994 tại Canada.
Tác phẩm đã
xuất bản:
Những
ngày ở Sài-gòn
Tập Truyện
[1970, Đêm
Trắng,
Huỳnh
Phan Anh chủ trương]
Lần
cuối, Sài-gòn
Thơ, Truyện,
Tạp luận
[Văn Mới,
Cali.
1998]
Nơi
Người Chết Mỉm
Cười
Tạp Ghi
[Văn Mới, 1999]
Bản quyền thuộc
Tin Văn và tác giả.
Trích đăng, vô
vụ lợi,
liên
lạc
email
Cần ghi rõ
xuất
xứ
[nguồn] khi sử dụng.
|
It could be
described as a linguistic phantasmagoria - full
of people and things with a hallucinatory reality that rushes into the
surreal.
Nabokov, in a great, dogmatic essay on it, saw the book as a phenomenon
of a
peculiar "life-generating syntax", in which Gogol's sentences called
up a world which could be capriciously developed or abandoned. Gogol
called
Dead Souls a "poem", and in some ways the English work it is nearest
to is The Canterbury Tales, where rhyme and rhythm add to, even create,
the
satisfactory unexpectedness of the detail of people and things.
Gừng càng già
càng cay. Những linh hồn chết của Gogol lại sống lại với
bản tiếng Anh, mới, của nhà Penguin.
Đọc
cọp Bếp
Lửa trên vỉa hè Sài Gòn, thời 1950's
Vạn sự
là do cái duyên
Những Con
Dã Tràng.
Truyện ngắn
đầu tay của Gấu đã được hình thành như thế nào.
Thất
Hiền
Tôi đến với tác giả,
là vì Quảng Trị, Cổ Thành, 1972, Đông Hà...
và nhất
là, vì một người ở đó.
Nhưng đọc anh,
tôi lại cám ơn chút tiểu tâm của
mình.
Theo cái kiểu
thơ Vũ Hữu Định:
Xin cảm ơn
thành phố có
em.
Xin mời độc
giả Tin Văn:
Cục Uất
Chín Khúc
Tương Đồng
Tim
Adams
Sunday October 24, 2004
The Observer
An End to Suffering: The Buddha in the World [Picador £17.99, pp400]
by Pankaj Mishra.
Phải mất 12 năm "diện sơn" - ngồi thiền trên đỉnh ngọn đỉnh trời Hy Mã
lạp Sơn, Tim Adams trên tờ Người Quan Sát, gọi là peak pratice, thực
tập đỉnh - Pankaj Mishra mới có đủ nội lực để viết ra câu chuyện thần
kỳ, về sự diện kiến Đức Phật của ông.
Chấm Dứt Khổ Đau: Đức Phật Nhập Thế
[nhà xb Picador, 400 trang, 17.99
Anh Kim]
Vào năm 1992, Pankaj Mishra, khi đó 23
tuổi, tốt nghiệp Đại
Học Delhi, bèn làm một cuộc vô núi, để trở thành nhà văn. Núi mà ông
chọn,
là dẫy Hy Mã lạp Sơn ở Tây Tạng. Như rất nhiều người trẻ, ông không
chắc, về mình sẽ viết thứ chi, nhưng lại chắc
là, một
khi lùi như thế thì những con chữ sẽ mò tới.
Khi bước ra khỏi chiếc xe buýt, tại
Simla, một thành phố cổ
xưa còn đầy dấu vết thuộc địa, bất thình lình, ông thấy mình ở trong
một túp
lều nho nhỏ, bằng gỗ tùng, mà người chủ nhà cất nó lên bằng một thứ
thiên hướng là mong được cô đơn. Ông thấy mình như đang sống một câu
chuyện thần tiên.
Tuy
nhiên, thay vì viết, thì là leo
núi, hay nằm trên cỏ mượt, ngủ chập chờn, hay dựa lưng vào lan can bao
lơn,
nhấm nháp nỗi cô đơn tuyệt vời của mình, và dõi nhìn về phía những đỉnh
núi...
Duyên
Văn
1 2
Chính
là nỗi đau nhức trí thức thuộc
địa, chính nỗi chết không rời đó, tẩm thấm mãi vào mình, khiến cho
Naipaul có
được sự can đảm để làm một điều thật là giản dị: “Tôi gọi tên em cho đỡ
nhớ”.
Em ở đây, là đường phố Port of Spain,
thủ phủ Trinidad. Khó khăn, ngại ngùng, và bực
bội – dám
nhắc đến tên em – mãi sau này, sau sáu năm chẳng có chút kết quả ở Anh
Quốc, vẫn
đọng ở nơi ông, ngay cả khi Naipaul bắt đầu tìm cách cho mình thoát ra
khỏi truyền
thống chính quốc Âu Châu, và tìm được can đảm để viết về Port of Spain
như ông
biết về nó. Phố Miguel (1959),
cuốn sách đầu tiên của ông được xuất
bản, là từ
quãng đời trẻ con của ông ở Port of Spain, nhưng ở trong đó, ông đơn
giản và bỏ
qua rất nhiều kinh nghiệm. Hồi ức của những nhân vật tới “từ một thời
nhức nhối.
Nhưng không phải như là tôi đã nhớ. Những hoàn cảnh của gia đình tôi
quá hỗn độn;
tôi tự nhủ, tốt hơn hết, đừng ngoáy sâu vào đó."
Nobel 2004
Quel
Catastrophe!
Phóng viên của Tờ Daily Telegraph, ở Frankfurt, nghe lỏm từ một tay
agent số một trong ngành xuất bản, về việc Elfriede Jelinek được
giải năm nay: "Tớ vừa mới ăn trưa cùng bốn ông trùm ngành xb Anh, cả
bốn trự, không trự nào biết, hoặc đã từng nghe nói đến tên bà này."
Đọc
Jelinek
Có thể bà
chẳng tin rằng thế giới này có thể là một nơi chốn
tốt đẹp hơn, nhưng bà giận dữ, rằng cớ làm sao nó lại khốn kiếp như
vậy.
Nobel Sám
Hối
... Trong tinh
thần 'đổi mới' đó, nhà văn Việt Nam
nhiều hy vọng đoạt giải văn chương Nobel, trong tương lai, là
Dương Thu
Hương.
Nobel
Bodies
Biển Nhớ
5, 6
Người
Việt thường tự hào về một Điện Biên Phủ trên không. Chưa thấy ai nói
tới cái tủi nhục như là niềm bí ẩn trong gia đình, về con số thương
vong, thí dụ như trong những ngày Mậu Thân, chỉ ở Sài Gòn không thôi,
bởi những trái hoả tiễn của VC?
7: Viết Cho Ai.
Tôi
cứ thử
tưởng tượng và tự nhiên có cảm tưởng là, vào đúng
lúc mà WJC, qua một nhân viên Mẽo gốc Việt của nó, có ý định sử dụng
câu chuyện
về một em bé Việt lưu vong, học tại một trường ở Mẽo, mặc khải [khám
phá ra] lá
cờ quê hương của em, thì cũng là lúc tôi “mặc khải” một điều: internet
là cơ
may tuyệt vời để làm cho tất cả những ý nghĩ cay đắng về một thân phận
lưu
vong, ít ra là ở thiểu số những người viết, trở thành ngọt ngào hơn.
Khiến nhà văn lưu vong được điểm hơn, không phải với hải ngoại, mà là
với độc giả ở trong nước.
Cay
đắng. Như
Võ Phiến đã từng cay đắng: Nhà văn lưu vong
không mang theo được độc giả của mình.
Một cách nào
đó, cùng với internet, viết, với những người viết lưu vong, là
viết cho những độc giả còn ở lại trong nước.
Một khi bạn đã xác định được
viết cho ai, thì những vấn đề còn lại trở
nên dễ dàng. Thí dụ như viết cái gì.
Với riêng tôi,
khi cầm viết trở lại, vấn đề không phải viết, mà là
dịch, những ai, những gì.
Đó chính là mặc khải viết như một kẻ lưu vong... muộn của tôi.
Và đó
cũng là nguyên do tôi làm quen với diễn đàn VHNT trên lưới do Phạm Chi
Lan và nhóm Sao Mai chủ trương.
Một cách nào đó, internet làm cho những vấn đề liên quan đến lưu
vong / nhà văn / tiếng nước người / tiếng nước mình... cần phải đặt lại.
Như một nhà văn [PTH] đã từng tuyên bố: Cứ vặn cái computer lên,
là
thấy ở nhà rồi. |
Độc giả Tin Văn đón đọc
Phát hành
tháng 11, 2004
Chân
Dung
NQT
giới thiệu
Đỗ Long Vân
và
Joseph Huỳnh
Văn
Nhà xuất bản
Văn Mới.
Lô cốt trên đê
làng
Thanh Trì, Sơn
Tây
Phòng Tranh
Nguyễn Trọng Khôi
Phòng Ảnh
Adamdigitalstudio.com
Cát
Bụi Tuyệt Vời
Adam Studio hy
vọng tụ họp một nhóm bạn Việt cùng đi dự, và săn ảnh tại lễ hội Mardi
Gras vào tháng Hai, 2005 sắp tới tại New Orlean. Xin liên lạc: Duonganhliem@yahoo.com
Cần tổ chức
sớm để
"book" vé máy
bay, và khách sạn, với giá rẻ.
Trang Mardi Gras
Sao Mai
Quán Gió
Việt Báo
Talawas
VN Express
Vietnam_net
E_Van
Guardian
Chess
Alexa Ranking
92,832
|