Chủ
nhật
Bài toán
khó không
muốn tìm cách giải
ly cốc không lanh
canh
giấc ngủ dài nguyên
khuôn
sau một đêm nhào nặn.
Xanh da trời đi vắng
lũ chim non nhốn nháo
đến giờ ăn
Chậm chạp bắt đầu
những thói quen
êm dịu nghẹt thở
Tia nắng chói chang
bên cửa sổ
đảo lộn múi thời gian
ý nghĩ bắt đầu luyện
thanh
và nỗi nhớ tập thể
hình
một hai
nhịp nhàng trong ngực
Ngày chủ nhật
cửa tủ mở toang
lục đục tìm chỗ cất
những cảm xúc thừa
còn lâu mới được phép
gỡ ra.
Chủ Nhật
16-03-03
Rỗng
Ngực
Em thở dài
buốt mùa đông rỗng
ngực
buồn xa xa thương
cũng xa xa
Thoát xác vọt lên
trần nhà
nhìn thi thể co ro
góc giường than khóc
Ngoài đường
cái quan
xe rác chạy rầm rập
đống lửa bao nilon
đựng rác
đôi tình nhân khét
lẹt
chàng thương binh
ngực đầy huân chương
vẫn hô một hai hành
quân không chịu nghỉ
nàng thất tình
hoa mướp bồng áo bông
ru hời
Thoại Khanh - Châu
Tuấn
đun nấu sụt sùi đứt
ruột ống bơ.
Ngõ hẻm
trăng rông
mấy nàng xì ke chưa
chồng vật thuốc
khóc rưng rức
tóc em sợi vàng sợi
bạc
sợi nâu sợi tím sợi
hồng sợi xanh
ánh trăng nằm nhễ
nhại sầu đong
Mái hiên tây mấy chú
nhóc
xa tuổi thơ
gối lên sách tướng số
ôm nhau
ngủ say sưa tiếng mèo
gào
hiện thực
Lãng mạn nào!
Một hai ba
cùng bay lên cao.
Rỗng ngực.
20-1.2003
Hai nươi ba tháng
Chạp
Chép nguẩy
ngã ba sông nỗi hai
chồng
Táo bà mòn răng
còn nghiến
Âm u sương
hoang mang
gió nỗi được yêu
Em khóc úng chiều
mân mê những toan
tính bằng tóc
ngồi gần một ái ân im
lặng
hoá vàng cho năm
Bới lại ba trăm sáu
mươi xác ngày
tìm tàn tro những ham
muốn có thật
về nhau
Bay lên theo sớ
tố điêu tâm chính
chuyên
cám dỗ Táo bà
nhường chồng
sẻ lửa.
Cá chép của em
bơi theo dấu anh sông
biền biệt
vượt vũ môn không hoá
rồng
hoá lộn chồng
lộn kiếp
Hai mươi ba tháng
chạp
về giời
định tu thêm chín
kiếp
cho tròn nhân quả
Nhưng chỉ vì
gió
đã tố cáo
tội yêu.
23.1.03
Tỉnh dậy tháng Tư
Tiếng cười
nhẹ trong
tròng trành nhung nhớ
nắng lảo đảo
mái hiên say nghiêng
ngả
Thung lũng nhốt buồn
lứa sương vô cảm đi
xiên
Không cần ngoái nhìn
ánh mắt giưong cung
bắn vào mùa hạ
con sáo mỏ vàng thất
thanh
mách kẻ lạ
lưỡi chưa lột
nói dối chẳng qua
Tháng tư bi ai
khóc bằng ham muốn
dịu dàng hạt sương
cứng
nụ loa kèn ngọc thạch
bướng bỉnh đau
Tỉnh dậy
tháng Tư
ngượng ngùng lưỡi dao
pha những thớ buồn ba
chỉ
Bàn tay đuổi nhau
ngã dưới vạt đồi âu
yếm
dắt về mùa hạ trầy
sước đồng thau
Tìm thấy nhau
tiêu điều hồn nhiên
trẻ bạc đầu
Dung dăng dung dẻ
Đi bộ trên mây
1-4- 03
Bi
Ca
ở trong khô
và nhẹ
thịt da
cơ thể muốn bay lên
vàng óng
gió
da diết vòm xanh
nuốt vào những thì
thầm
ghìm nén yếu đuối
nhếch môi
Anh ở kia
ở ngay đây
khoảng cách ngàn
tiếng gọi
vô thanh
Ra phố,
mua hoa cúc vàng
đặt bên cửa sổ
héo lại mùa thu
Ngực vỡ ra tổ ong vò
vẽ
bay vụt đi trăm ngả
đốt sưng trời đêm
những ký tự buồn
14-10-02
Do dự
Hạnh phúc
vỡ ra những
bụi sao
đầm đìa câm nín
câu chữ thơm mùi vụng
trộm
ánh mắt căng dọi sợi
đau
Ngượng ngập dìm chết
em
Xác đức hạnh trôi
trên dòng sông
đam mê
tam đoạn luận.
Nụ hôn gióng căng
ngực miền trắc ẩn
Mây đi
Sương về
Hạ độc bình minh
Ngủ vùi trong anh
nhịp tim còn lảnh lót
đòi gỡ.
Đòi buộc
Đòi tỉnh dậy.
Đòi
do dự
miên man.
03-03-27
Độ
Lượng
Ngày ngày
thất hứa
anh dũa nỗi buồn em
mịn màng vô vọng
Thôi chẳng chờ
lấp lánh hạnh phúc
dưới cát nóng buổi
trưa
Con chuồn chuồn lửng
lơ
nhớ mưa trên rào thưa
mỏi cánh
Chiều nay nhiều ráng
những nàng Tô Thị bê-
tông
trong thành phố ngột
ngạt chờ chồng
dệt mộng lông ngỗng
lao đao cửa sổ
giăng mắc gì với gió
ướt đẫm nỗi hồng
nhan.
Kìa trăng mải chơi
xanh xao về gõ cửa
Em trở mình
Từng nhát búa
gò lại
ý nghĩ tử tế về nhau.
6-6-02
Nghĩ lại
Em u mê từ
thuở
theo gió đi chăn mây.
Ngồi trên đỉnh ngày
nhắm mắt gọi không
tên tuổi
thề thốt yêu không
lời nói
phụ tình đêm bằng
sương mai
Khoảng cách
chỉ là khoảng cách
thôi
đong bằng chiếc đấu
im lặng
Đừng tìm cách đổ
tình mất sóng tim
ngông
điểm chỉ một cái nhìn
đấy nhé
kẻo mai lại chối
phải lòng
Ngủ mê suốt mùa lũ
tỉnh dậy cũng sông
cột buồm đã gẫy
biển đa đoan cần lầm
lỗi
để viện cớ trở về.
Em xanh xao từ thuở
không dạy
bảo được
tim.
14-2-03
Ngoan cố
Nhắm
mắt lại
nhìn mặt trời
quả bóng tenít xanh
trên sân đất nén hồng
vũ trụ đồ chơi của bé
Nhắm mắt
lại nhìn mặt trời
cuộn len tím lăn trên
thảm nâu nhạt
mẹ ngồi đan
Nhắm mắt lại
nhìn
mặt trời âm bản
trăng sao không ngủ
ngày
Nhắm mắt nhìn đêm
mặt trời thức
trái đất nghiêng nên
loài người bất lực
Tập đứng thẳng
nhìn mặt trời
Nhắm mắt lại nhìn mặt
nhìn
mở không thấy
nhắm mắt
đi mơ
mắt mở mù loà
du mộng.
Liều
Lũ kiến bất
an bẩm
sinh
loay hoay
vùng áp thấp
Mặt trời rồi cũng về
nhà sum họp
bỏ lại góc vườn lá
mục
những bồn chồn ăn mòn
đêm.
Kinh kệ sám hối
tiết điệu âm u
Ràng buộc
bao giờ cũng vô hình
.
Đức hạnh
bao giờ chẳng đói
khát.
Ham muốn
có khi nào không bất
lực
Vùng tuyệt mù
hiển nhiên chói
chang.
Bài ca
cùn mòn
bật vỡ thành tiếng
cười
lạ
ánh mắt sáng bằng nụ
hôn
ứng xử .
Niềm kiêu
hãnh
đã ngủ vùi
bởi lời ru lâm li.
Em chỉ dám giữ anh
bằng ánh mắt van nài
bàn tay do dự.
Góc vườn ngái ngủ
Biết thế nào cũng sẽ
rụng
lá úa
liều mình
nhắm mắt chọn điểm
rơi.
17-03-03
Phan Huyền Thư