NGUYỄN LƯƠNG VỴ
HÒA ÂM SYMPHONIE SỐ 5
CỦA L.V.BEETHOVEN *
Âm nhập cốt
Âm binh phiêu hốt tiếng tru
Ta tru một kiếp cho mù mắt
Mù lệ đề thơ để nhớ đời
À ơi! Rượu đỏ hoàng hôn tắt
Ta dắt hồn ta túy lúy chơi!
Âm nhập cốt
Âm vàng mấy gót hồ ly
Vạn kỷ cung thương còn réo rắt
Còn ru ta mãi quãng đời xanh
À ơi! Ai hát ngoài phuơng Bắc
Chờ nhau, tinh đẩu sáng long lanh
Tiếng đá ngân nga chìm giếng lạnh
Sói đầu mây bạc, áng thiên tinh
Ô hô! Quan tái đà xao xuyến
Giọt máu năm xưa bỗng tượng hình
Lâng lâng tinh khí xuất luân hồi
Nguyệt thở, thơ bay rợp nắng đồi
Khuya khoắc ta nằm trong lá mới
Dìu nhau hoan lạc quỉ nương ơi…
Quỷ nương cốt đá, ta cốt mây
Ôm ấp ngàn thu sương chớp vây
Trống mái uớt dầm cung bậc chín
Reo suốt thinh không, đợt sóng gầy
Thạch cầm vỡ
Ngàn năm thơ thẩn với âm vang
Ta ôm trời đất sầu vô hạn
Thương nhớ Thanh Xuân mộng úa tàn
À ơi! Dâu bể chưa khô cạn
Chưa dứt tâm tư, vọng ngút ngàn…
(*) Bài thơ nầy đã đăng trong Tập
San Văn Chương,
1973 với tựa đề Âm Nhạc
|