O
MORNING THAT BREAKS
WITHOUT LOOKING
AT ME
O
morning that breaks without
looking at me,
O sun
that shines without
caring that I see you,
It's for me that you
Are true and real,
For
it's in the foil to my
desire
That I
feel nature and life
to be real.
In what denies me I feel
They exist and I am small.
And in
this knowledge I
become great
Even as
the wave which,
tossed by storms
High into the air, returns
With more weight to a deeper sea.
Fernando
Pessoa
Tạm
dịch:
Ôi,
buổi sáng vỡ òa ra mà
không thèm nhìn anh
Ôi mặt
trời sáng lòa kia
không thèm để ý đến chuyện anh nhìn em
Anh mà
có đây, là nhờ em có
đó.
Chính
vì anh thèm em mà thiên
nhiên kia, cuộc đời này là có thực.
Nhưng
chính vì chúng chẳng
thèm biết đến anh, chối từ anh
mà anh
biết chúng hiện hữu,
và anh
thì nhỏ bé.
Nhờ
biết vậy mà anh trở nên
lớn lao.
Chẳng
khác chi sóng biển kia,
được bão tố đẩy lên cao,
Rồi, nặng nề
hơn, rớt bịch xuống biển