On the
Anniversary of Joseph
Brodsky’s Death
(January 2001)
Archangelsk,
the briny cold,
the frigid Baltics,
Children throwing snowballs
at Soviet statues.
The
Arctic chill of the moon
at midday,
The trees wrapped, the
pedestrians bundled.
How the
sun shivered behind
the smokestacks
Like a soldier frozen in
place.
At the
dimly lit Museum of
the Far North
The subject was the poet’s
internal exile,
Metaphysics
versus History,
and the fateful
Struggle between Poetry and
Time,
A Cold
War that will never
end.
Also, his love for watery
ports
And
stubborn cats, especially
the Russian
Blue that hailed from the White Sea.
Afterwards,
a slushy walk,
salty air,
Sleep in an overcoat in a
converted barracks.
All
night I heard the muffled
boots
Of an army marching through
the streets
Under
the thick cover of
darkness.
But in the morning,
anniversary mourning,
I woke
to a magisterial
silence.
Snow occupied the city.
-Edward
Hirsch.
NYRB, Feb 11, 2010
Tưởng niệm
Brodsky nhân ngày mất của ông
January 2001
Archangelsk,
cái lạnh mặn, những con người Baltic nhạt
Trẻ con ném
những trái banh tuyết vô những bức tượng Xô Viết
Cái ớn lạnh Bắc
Cực của mặt trăng vào giữa trưa
Cây bao, bộ
hành cuộn.
Mặt trời rùng
mình sau những ống khói
Như một tên
lính cứng lạnh ngay tại chỗ
Ở Viện Bảo Tàng
Viễn Bắc lù tù mù ánh đèn
Ðề tài là về
cuộc lưu vong nội xứ của nhà thơ
Siêu hình đấu
với Lịch sử, và
Cuộc chiến đấu
thê lương giữa Thơ và Thời gian
Một Cuộc Chiến
Lạnh chẳng hề chấm dứt.
Thì cũng y
chang tình yêu của nhà thơ với những bến cảng sũng nước
Và những con
mèo bướng bỉnh, đặc biệt giống Nga
Xanh, tới từ
Bạch Hải
Sau đó, là một
cuộc tản bộ lầy lội trong tuyết, trong không khí mặn mùi muối
Ngủ trong áo
choàng ở những trại lính đã được cải tạo
Suốt đêm tôi
nghe có những tiếng giầy nhà binh bị bóp nghẹn
Của một đội
quân diễn hành qua những con phố
Dưới cái vỏ
thật là dầy của đêm đen
Nhưng vào buổi
sáng, cái buổi sáng tưởng niệm,
Tôi thức giấc,
bổ choàng vào trong 1 sự yên lặng thật là quyền uy, hách xì xằng.
Tuyết chiếm
cứ thành phố.