Nguyễn Quốc Trụ
Sinh 16 tháng
Tám, 1937
tại Kinh Môn,
Hải Dương.
Quê Sơn Tây
(Bắc Việt).
Vào Nam
1954.
Học Nguyễn
Trãi
(Hà-nội),
Chu Văn An, Văn Khoa
(Sài-gòn).
Trước 1975
công
chức
Bưu Điện
(Sài-gòn).
Tái định cư
năm
1994 tại Canada.
Tác phẩm đã
xuất bản:
Những
ngày ở Sài-gòn
Tập Truyện
[1970, Đêm
Trắng,
Huỳnh
Phan Anh chủ trương]
Lần
cuối, Sài-gòn
Thơ, Truyện,
Tạp luận
[Văn Mới,
Cali.
1998]
Nơi
Người Chết Mỉm
Cười
Tạp Ghi
[Văn Mới, 1999]
Bản quyền thuộc
Tin Văn và tác giả.
Trích đăng, vô
vụ lợi,
liên
lạc
email
Cần ghi rõ
xuất
xứ
[nguồn] khi sử dụng.
|
30. 4. (2)
Journey
from the Fall
"Nghệ Thuật,
nếu nó là đồng
minh của hồi ức và tư tưởng, liệu có được quyền năng, làm sống lại cái
đắm, chìm, tiêu, ma, huỷ, diệt? Pasternak tin như vậy, và biến
niềm tin thành hành động, dù biết rằng, có thể mất, chính cái mạng của
mình, vì nó."
Hélène Henry, người biên tập,
chỉ đạo, và viết lời giới thiệu cho cuốn mới ra lò: Pasternak: Écrits Autobiographiques. Le
Docteur Jivago, nhà xb Gallimard, tủ sách Quarto, 1316 trang, 66
tài liệu, giá 23 Euro.
"Nhưng đâu phải một cuộc đời như mọi cuộc đời nhà văn khác. Đây là cuộc
đời một con người đã trước tác, la vie d'un homme qui a oeuvré et
écrit, dòng dã 42 năm, trong lòng Liên Bang Xô Viết. Một nhà thơ, mà
tác phẩm đầu tay lớn lao, Em tôi
cuộc đời, 1922, còn có tiểu đề là "Mùa Hè 1917" ["Một Mùa Thu năm qua
cách mạng tiến ra", Phạm Duy], và bài thơ cuối cùng, "Giải thưởng Nobel", Tháng Giêng-Ba
1959, gần như một tiếng thét:
Người, Tự
Do, Ánh Sáng
Thì thật
gần, nhưng ngay kế bên chân
Ta nghe
tiếng bầy chó săn tới gần
Bị bắt giữ, ta tru lên như một con thú
cùng đường.
Giữa hai ngày tháng đó, 1917 và 1959, là cuộc đối đầu, giữa nhà nước
khốn kiếp, độc tài... và tiếng nói tự do của một nhà văn, bị ám ảnh bởi
cái vô cùng, nhưng quyết định sáng tác, nếu có thể, trong lịch sử
và trong thực tại.
[Và đúng như tên của tác phẩm], đây là một thứ "Sauf-Conduit" [Thông Hành], cho
cuộc đời.
Hélène Henry.
18 Tháng Sáu [1936]: Marxime
Gorki ngỏm. Từ lâu, nhiều người tin rằng Staline đã cho đầu độc nhà văn
nhớn, đầu tầu văn chương hiện thực xã hội chủ nghĩa này.
19 và 25 tháng Sáu: André Gide tới Moscow... "Căn hộ sáu phòng thoải
mái tại Métropole. Tắm rất ư thoải mái; ăn với vợ chồng Aragon...
Pasternak tới nhập bọn. Mặn mà lắm, nhất là cái nhìn, nụ cười..."
Tới 30 Tháng Tám 1940, Gide trở lại với đề tài này: "Pasternak, tay độc
nhất tôi "tin cậy được" ở Liên Xô, kể cho tôi, về cuộc nói chuyện của
ông với tay Lounartcharski. Tay này say sưa với những kế hoạch cứu
[sauvegarder] văn hóa, ông ta tin rằng, nó đang gặp nguy. "Tại sao lại
phải tìm cách bảo vệ nó?" P. quạt lại anh ta. "Cái đám khốn nạn Hội Nhà
Văn Nhà Véo gì đó đang làm cho nó trở thành điêu tàn, mảnh vụn hả? Thì
kệ mẹ tụi nó. Mà này, hãy phụ chúng một tay...", giọng P. trở nên run
lẩy bẩy vì xúc động, "Bởi vì, chỉ sau đó, may ra mới có được cơ may, từ
ba cái rác rưởi, mảnh vụn, điêu tàn...".
André Gide: Sổ Ghi từ Liên Xô về, Nhật Ký II, 1926-1950, nhà xb
Gallimard, tủ sách Pléiade, 1977, trang 524, trang 727.
Sartre, Aron và Chủ Nghĩa Cộng
Sản: Cục Ung Thư Của Thế Kỷ.
Trong Hồi Ký [1985, nhà xb
Gallimard],
Raymond Aron đã nói tới "vô minh dẫn tới ngu ngốc đơn thuần. Chẳng bao
giờ nhà triết học về tự do, thành công, hay nhẫn nhục mà nhìn ra được
bộ mặt thực của chủ nghĩa cộng sản. Chủ nghĩa toàn trị xô viết, căn
bệnh ung thư của thế kỷ, ông ta [Sartre] chẳng bao giờ chẩn đoán, cũng
chẳng bao giờ lên án, nó là như thế."
[Dans ses Mémoires, R. Aron
parle d'une "ignorance qui conduit à la sottise pure
et simple. Jamais le philosophe de la liberté n'a réussi, ou ne s'est
résigné, à voir le communisme tel qu'il est. Le totalitarisme
soviétique, le cancer du siècle, il ne l'a jamais diagnostiqué, il ne
l'a jamais condamné en tant que tel". Magazine Littéraire, số đặc biệt
về Sartre, Mars 2005 - Mai 2005]
Và như thế,
Hitler đã mua người
dân Đức
Ainsi Hitler
acheta les Allemands
Nhưng, hình
ảnh lá cờ đỏ của chiến thắng, của chinh phục, mà một cô nữ sinh tiên
tiến được vinh dự cắm lên một thành phố miền nam, sau trở thành một ám
ảnh, ở một nhà văn.
"Ba mươi năm
sau, lá cờ nhỏ bằng nửa bao diêm gắn trên đầu tăm mà tôi cắm vào Bà Rịa
trở nên trĩu nặng trong tay tôi hơn bao giờ. Vâng, 4 triệu dân thường,
1 triệu binh sĩ tử vong, hàng triệu trẻ em mồ côi và phụ nữ goá bụa,
hàng chục triệu người chịu thương tích thể xác và tâm hồn, 76 triệu lít
chất độc hoá học và 13 triệu tấn bom đạn... là những con số đã thuộc về
lịch sử, tôi không khai quật những con số. Nhưng các hậu quả trầm trọng
nhất của cuộc chiến tranh đạt những kỉ lục không thể vượt qua của sự
phi nhân tính ấy vẫn còn nguyên, đơn giản vì chúng chưa bao giờ được
đưa vào danh sách các hậu quả cần khắc phục."
PTH: Cái còn lại
Thế thì, "cái
còn lại", ở một kẻ bị... chinh phục? Một tên Ngụy?
Có thể, hắn
chỉ nghĩ đến ám ảnh của những không may. Những xui xẻo.
Đó là một
trong những lý do, khi điền đơn Cao Uỷ Tị Nạn, tại trại Panat Nikhom,
Thái Lan, tuy tới Bangkok vào ngày 19 tháng Năm, có một kẻ bị chinh
phục, phải
chạy trốn quê hương, nó đã chọn cho nó một ngày khác, thay vì ngày sinh
của Bác Hồ, với hy vọng một tái sinh, một đổi đời.
Bởi vì, trong những năm chiến tranh, vào những ngày trọng đại như thế
đó, những người Cộng Sản lại hô hào biến đau thương, căm thù thành hành
động. Hãy có thêm nhiều xác Mỹ Ngụy làm quà dâng tặng ngày sinh Hồ Chủ
Tịch, ngày thành lập Đảng...
... Uncle Ho,
stand discarded.
Ông
Hồ... liệng cống [discarded], thay vì... lộng kiếng!
In one of the
back streets of Ho Chi Minh, busts of the
father of the nation, Uncle Ho, stand discarded. A local magazine
polled young
people to discover that they identified Bill Gates as their personal
hero
rather than the long-dead leader Ho Chi Minh. Police quickly
confiscated copies
of the paper and burned them after firing the paper’s chief editor.
Tượng ông Hồ ở
một con phố đìu hiu, [hay, buồn thiu?], ở thành phố mang tên ông. Cha
già dân tộc thua
phiếu anh Mẽo Bill Gates, qua một cuộc thăm dò giới trẻ Sài Gòn. Tờ báo
đăng thăm dò, tịch thu, đốt bỏ, chủ bút, cho về vườn.
“Viet Nam at peace”: the
empire strikes back
[Việt Nam thời
bình: Đế quốc quật ngược]
Ông cũng nhắc
lại một câu của
Kissinger, về dân chúng miền Nam, khi nghe tin Đà Nẵng thất thủ, "Sao
chúng không chết phứt đi cho rồi?" [Why don't these people die fast?],
để mô tả tính cách nhân vật này.
[Trích BBC]
Nhân Hồi Ký
của Tiến Sĩ Nguyễn Tiến Hưng, mời độc giả Tin Văn đọc thêm, về
Ngài Henry
thân mến
Nghi
Lễ Trừ Tà Của Thế Kỷ
"Đằng sau sự bệnh hoạn của tôi, là
con quỷ CS chủ nghĩa"
"Trong
thơ miền Nam vào thời kỳ sau 1954 đã xuất hiện một nhân tố hoàn toàn
mới, nhân tố đó là lịch sử."
Tô Thuỳ Yên,
trả lời Phan Nhiên Hạo, trên talawas
Thực tình, bi giờ chẳng ai
có
thể là nhà văn, a Dichter,
nếu anh ta không tận tình hồ nghi cái quyền làm nhà văn của anh ta.
For in
reality, no man today can be a writer, a Dichter, if he does not seriously
doubt his right to be one.
Elias
Canetti [1905-1994, Nobel 1981]
Liệu có nên
thay mảnh đất có thực, có tên là Việt Nam, bằng mảnh đất
giả tưởng, có tên là Macondo?
Tiếp tục chủ đề Năm Mươi Năm Di
Cư, Lưu Vong [1954-2004], bắt đầu từ số trước, số này Khởi Hành cho
đăng một trong những truyện ngắn tiêu biểu của giai đoạn trên.
Cuối Đường,
truyện ngắn Thanh Tâm Tuyền, đăng lần đầu trên Sáng Tạo số 25, đặc biệt
về Hà Nội, phát hành tại Sài Gòn, Tháng Mười, 1958, cũng là số đặc biệt
kỷ niệm đệ nhị chu niên của ST.
[Trích Lời Tòa Soạn, báo Khởi Hành do Viên Linh chủ trương].
Trên
Tin Văn,
sẽ tiếp tục giới thiệu, một trong những truyện ngắn tiêu biểu của Thanh
Tâm Tuyền, do chính tác giả tuyển chọn để đăng trong Những Truyện Ngắn Hay Nhất Của Quê Hương
Chúng Ta [Nhà
xb Sóng, Sài Gòn, do Nguyễn Đông Ngạc chủ trương,1973] (1): Dọc Đường.
(1):Nhan đề thực sự của cuốn sách, khiêm tốn hơn nhiều: Hai mươi năm văn học miền nam 1954-1973.
Ba người đàn ông ngồi quay
xung quanh cái bàn gỗ tròn trong
quán và cùng hướng về phiá quốc lộ chạy mất hút vào trong rừng cao su ở
hai
bên. Quán bằng lá nằm cuối dãy phố mươi lăm chiếc, sát cạnh con đường
đất xe
hơi có thể vào ngăn phố với rừng cao su. Đầu trên dãy phố là đồn Dân vệ
rào ba
lần thép gai trên treo lủng lẳng những ống lon rỉ.
Thanh
Tâm Tuyền
Tên thật Dzư
Văn Tâm, sinh ngày 13.3.1936 tại Vinh [Ông quê Hà Đông.
Vinh là nơi ông cụ thân sinh của ông làm việc. NQT]. Bắt đầu dậy học
tại trường Minh Tân, Hà Đông [1952], và đăng những truyện ngắn đầu tay
trên tuần báo Thanh Niên [Hà Nội]. 1954, hoạt động trong Tổng Hội Sinh
Viên Hà Nội, cùng Trần Thanh Hiệp, Nguyễn Sỹ Tế, Doãn Quốc Sỹ chủ
trương nguyệt san Lửa Việt. 1965, cùng các bạn làm tuần báo Dân Chủ,
tuần báo Người Việt. 1956-1960, cùng một số bạn thực hiện nguyệt san
Sáng Tạo. Nhập ngũ năm 1962, giải ngũ năm 1966, tái ngũ năm 1968.
Các tác phẩm chính:
Thơ: Tôi không còn cô độc - Liên Đêm
Mặt Trời Tìm Thấy.
Kịch: Ba Chị Em.
Truyện ngắn: Khuôn Mặt - Dọc Đường.
Truyện dài: Bếp Lửa - Cát Lầy - Mù
Khơi - Tiếng Động
[Nhà xb Sóng]
Quan niệm về truyện ngắn [Trả lời nhà xb Sóng]: Truyện ngắn là truyện
không thể nào viết dài.
Thư
độc giả
Thư phúc
đáp
Arthur
Koestler
May, 2, 2005
Alexa Traffic Rank for tanvien.net
34,375 |
72,045 |
90,448 |
5,165 |
Reach for tanvien.net
: Reach per million users:
6.5 |
6 |
4.6 |
30% |
Page Views for tanvien.net: Page
Views per user:
102.0 |
26.4 |
28.7 |
5% |
|
Jen's sister
Vientiane, 2004
Độc giả Tin Văn đón đọc
Phát hành
tháng 11, 2004
Chân
Dung
NQT
giới thiệu
Đỗ Long Vân
và
Joseph Huỳnh
Văn
Nhà xuất bản
Văn Mới.
Lô cốt trên đê
làng
Thanh Trì, Sơn
Tây
Phòng Tranh
Nguyễn Trọng Khôi
Phòng Ảnh
Adamdigitalstudio.com
Cát
Bụi Tuyệt Vời
Adam Studio hy
vọng tụ họp một nhóm bạn Việt cùng đi dự, và săn ảnh tại lễ hội Mardi
Gras vào tháng Hai, 2005 sắp tới tại New Orlean. Xin liên lạc: Duonganhliem@yahoo.com
Cần tổ chức
sớm để
"book" vé máy
bay, và khách sạn, với giá rẻ.
Trang Mardi Gras
Sao Mai
Quán Gió
Việt Báo
Talawas
VN Express
Vietnam_net
E_Van
Guardian
Chess
Alexa Ranking
92,832
|