Nguyễn Quốc Trụ
Sinh 16 tháng
Tám, 1937
tại Kinh Môn,
Hải Dương.
Quê Sơn Tây
(Bắc Việt).
Vào Nam
1954.
Học Nguyễn
Trãi
(Hà-nội),
Chu Văn An, Văn Khoa
(Sài-gòn).
Trước 1975
công
chức
Bưu Điện
(Sài-gòn).
Tái định cư
năm
1994 tại Canada.
Tác phẩm đã
xuất bản:
Những
ngày ở Sài-gòn
Tập Truyện
[1970, Đêm
Trắng,
Huỳnh
Phan Anh chủ trương]
Lần
cuối, Sài-gòn
Thơ, Truyện,
Tạp luận
[Văn Mới,
Cali.
1998]
Nơi
Người Chết Mỉm
Cười
Tạp Ghi
[Văn Mới, 1999]
Bản quyền thuộc
Tin Văn và tác giả.
Trích đăng, vô
vụ lợi,
liên
lạc
email
Cần ghi rõ
xuất
xứ
[nguồn] khi sử dụng.
|
Jen & Gấu, dởm và thiệt @ Toronto_Zoo, March 27
Je
voudrais que mon amour meure
Lớp
lớp rêu xanh nhớm
rễ ngóng ta về…
Tên Của Cuộc Chiến
1
Majestic sau đổi tên là Cửu Long. Tôi có lần lẩn thẩn, tại sao không là
Văn Tiến Dũng, kỷ niệm một lần ông đã từng ở đây, và phải "bực mình" bỏ
đi.
Có lần tôi đã mất cả một ngày trời, chỉ để 'nhớ cho ra", tên một tiệm
sách: tiệm Lê Phan ở đường Phạm Ngũ Lão, Sài-gòn.
Hình như cái tên là khó nhớ nhất, đối với bộ não con người.
Bởi vì phải mất 30 năm tôi mới nhớ ta tên một cô bạn.
Tên một phóng viên người Nhật.
Và tên một cuộc chiến.
2
[new]
"Where two or three are gathered together in my name..."
[Nơi hai hay ba người tụ lại, nhân danh ta..."
St. Mathew's Gospel [Phúc Âm của thánh St. Mathew]
"Tôi nhớ rất rõ quần
chúng miền Nam,
trí thức miền Nam không
hề có cái gọi là lý tưởng chống cộng, có cuộc chiến của mình để
chống
lại người cộng sản, ngoại trừ một số đảng phái chống cộng không có quần
chúng.
Cuộc chiến mà người Mỹ tiến hành nhân danh “người Việt Nam
chống cộng” do đó hoàn toàn không có quần chúng. Chỉ có họ và những
người vì
quyền lợi riêng tư hoặc bị ép buộc theo họ. Chính vì vậy, người Mỹ ở
Việt Nam
không chỉ phải chống cộng sản mà còn phải chống lại tất cả những người
yêu nước
không cộng sản, nói một cách nào đó là chống lại gần như cả nhân dân
Việt Nam"
Lý Quí Chung
[Trích talawas, mục thư độc giả]
Ba mươi này là bao nhiêu ba mươi rồi nhỉ?
Nhìn từ nhiều phía, sao chỉ nhìn thấy một phía?
Tuổi Bụi
Chỉ cần một người, không cần quần chúng.
Một người, là Solzhenitsyn.
Chỉ cần một ngày, một ngày tù của Ivan Denisovich.
Solzhenitsyn góp công lật nhào chế độ bạo chúa lớn lao nhất trên thế
gian, ngoài ra lại còn chỉ cho Tây Phương thấy đầy đủ sự ghê rợn của
nó. Không nhà văn nào của thế kỷ 20 có được ảnh hưởng như thế, về lịch
sử.
Dấu Nước
Trong Thủy Ấn, Brodsky viết về lần ông thăm viếng Venice, thành phố ở
trên nước. Nhưng đọc nó, thì lại ra Petersburg, thành phố quê hương của
ông.
Làm sao viết về Sài Gòn, mà "soi lên" thì lại ra.. Hà Nội, hả.... Gấu?
Tuổi Bụi
Trong bài Chân Dung NHT, những viết thương át xít, trên tờ
Thế Giới, có trích câu mở ra Tuổi Bụi:
“Tôi là Khuê. Năm nay tôi 20 tuổi. Tôi muốn nói với các
người rằng chẳng ai hiểu cóc khô gì. Ví dụ như gia đình tôi. Tôi có bố
mẹ và
một thằng anh trai ngu hết chỗ nói.”
Câu này ông Tây Sean James Rose dịch sang tiếng Tây là:
"Je m'appelle Khue. J'ai vingt ans cette année. Et je vais
vous dire franchement : personne ne capte rien. Tenez, ma famille, par
exemple.
J'ai un père, une mère et un grand frère qui sont cons comme leurs
pieds."
Thoạt đầu đọc, Gấu tưởng ông Tây dịch sai, vì như câu sau,
NHT viết: "Bố mẹ tôi không ngu...", như vậy, chỉ có thằng anh của cậu
Khuê ngu, và nếu như thế, động từ
"être" phải ở số ít.
Nhưng suy nghĩ thêm một tị, Gấu mới ngộ ra là, ông Tây "hay" thiệt. Ông
biết, Thiệp định nói: Sao lớp chúng tao ngu thế!
Như cậu Khuê nói, "Bố mẹ tôi không ngu...", nhưng trong bụng, thằng bé
chửi thầm: "Nhưng mà ngu, ngu thấy mẹ! Cứ cắm cổ làm ăn, lo... thành
đạt!"
Khuê, như tất cả tuổi trẻ Việt Nam, ở miền bắc, sau 1975, họ đều nói:
Sao bố
mẹ mình ngu thế. Cứ cắm đầu cắm cổ tin vào Đảng.
Đây cũng là cái quần chúng, ở miền Nam, mà me-xừ Lý Quí Chung đã "nhớ
rất rõ
là" như thế.
Trong quần chúng đó, ở miền Bắc, ít ra có hai người không ngu. Một, là
nhà thơ Nguyễn Chí Thiện. Nhờ, ông đi tù suốt: Hai mươi bẩy năm, bằng
thời gian ở tù của Mandela. Còn Thiệp, nhờ thời gian ở đỉnh Hua
Tát, "Vào giữa tuổi hai mươi và ba mươi của cuộc
đời
của mình, tôi sống một cuộc sống ẩn dật. Tôi chẳng có một liên lạc nào
với thế giới bên ngoài.”
Nhà thơ Noel văn chương, Milosz, cho biết, ông cũng đã từng biết, hai
người không ngu như vậy.
Bản thân ông, ông tin rằng có thay đổi, nhưng chuyện đó không thể xẩy
ra, khi ông còn sống... Nhưng ông biết, có hai tay, tiên đoán, chế độ
đó sẽ sụm, liền tù tì, có thể mười năm nữa, quá lắm là mười lăm
năm: "I knew only two people who insisted that the imperium would fall,
and not just at some time in the future, but right away, in ten, or
perhaps fifteen years at the most."
Milosz's ABC's
Kỳ tới, Gấu tui sẽ xin hầu chuyện tiếp, về một trong hai tay kỳ tài
này. Tên ông ta là Amalrik, Andrei.
Thư gửi bạn
ta
4
Địa Lý Là Định Mệnh, câu này gợi nhớ câu Địa Linh Nhân Kiệt của phương
Đông.
Để
tưởng nhớ mùi hương
Tưởng niệm Greene
"Liền
sau khi G. tới VN, de Lattre nhận được báo cáo mật của bên Mật
Thám, cho biết, ông anh của G, tên Hugh, là trùm Mật Vụ ở Malaya, còn
G, một "nhà báo khả kính" [an "honourable correspondent"], một "mật
ngữ" trong giới, có nghĩa, "a spy with a cover", "một điệp viên với một
cái vỏ bọc".
Ông anh
HC
2 3
|
Jen's sister
Vientiane, 2004
Độc giả Tin Văn đón đọc
Phát hành
tháng 11, 2004
Chân
Dung
NQT
giới thiệu
Đỗ Long Vân
và
Joseph Huỳnh
Văn
Nhà xuất bản
Văn Mới.
Lô cốt trên đê
làng
Thanh Trì, Sơn
Tây
Phòng Tranh
Nguyễn Trọng Khôi
Phòng Ảnh
Adamdigitalstudio.com
Cát
Bụi Tuyệt Vời
Adam Studio hy
vọng tụ họp một nhóm bạn Việt cùng đi dự, và săn ảnh tại lễ hội Mardi
Gras vào tháng Hai, 2005 sắp tới tại New Orlean. Xin liên lạc: Duonganhliem@yahoo.com
Cần tổ chức
sớm để
"book" vé máy
bay, và khách sạn, với giá rẻ.
Trang Mardi Gras
Sao Mai
Quán Gió
Việt Báo
Talawas
VN Express
Vietnam_net
E_Van
Guardian
Chess
Alexa Ranking
92,832
|