Jen

Nguyễn Quốc Trụ
Sinh 16 tháng Tám, 1937
tại Kinh Môn, Hải Dương.
Quê Sơn Tây (Bắc Việt).
Vào Nam 1954.
Học Nguyễn Trãi (Hà-nội),
Chu Văn An, Văn Khoa
(Sài-gòn).
Trước 1975 công chức
Bưu Điện (Sài-gòn).
Tái định cư năm 1994 tại Canada.

Tác phẩm đã xuất bản:
Những ngày ở Sài-gòn
Tập Truyện
[1970, Đêm Trắng,
 Huỳnh Phan Anh chủ trương]
Lần cuối, Sài-gòn
Thơ, Truyện, Tạp luận
[Văn Mới, Cali. 1998]
Nơi Người Chết Mỉm Cười
Tạp Ghi
[Văn Mới, 1999]

Bản quyền thuộc
Tin Văn và tác giả.
Trích đăng, vô vụ lợi,
liên lạc
email
Cần ghi rõ xuất xứ
[nguồn] khi sử dụng.



... that the devil lies not so much in the detail of what constitutes totalitariarism as in what enables the very designation totalitarian: the liberal-democratic consensus itself.
Slavoj Zizek [SZ]: Did somebody say totalitarianism? Ai nói chủ nghĩa toàn trị đó?
[Quỉ không hẳn nằm trong chi tiết tạo thành chủ nghĩa toàn trị cho bằng nằm trong chi tiết tạo thành chính cái chỉ danh toàn trị: sự đồng thuận tự do dân chủ, đích thị chính nó].
SZ là một trí thức hàng đầu trong những phong trào xã hội mới ở Trung và Đông Âu. Ông là nhà nghiên cứu cấp cao trong Học Viện Nghiên Cứu Xã Hội, Đại Học Ljubljana, Slovenia, thuộc Nam Tư cũ. Ông còn chuyên về phê bình phim ảnh, chính trị, văn học.

Lost file reveals Hitler's paranoia
Krysia Diver in Stuttgart
Monday March 21, 2005
The Guardian
Adolf Hitler was so crippled with anxiety during his final days that he would scratch his neck and ears until they bled and demanded that his toilet water, as well as the water in which his eggs were boiled, be constantly analysed for traces of poison.
Before he took his own life he ordered his valet, Heinz Linge, to pour petrol over his body and burn it.
"You must never allow my corpse to fall into the hands of the Russians," he told Linge. "They would make a spectacle in Moscow out of my body and put it in waxworks."
"Nhất thiết không được để xác tao lọt vào tay tụi Nga", Hitler ra lệnh cho người hầu. "Tụi nó sẽ mang trình diễn tại Moscow và biến thành món xác ướp".
Trước khi tự huỷ mình, Hitler ra lệnh đổ dầu hôi lên thân mình ông và đốt.
Cho chắc ăn!

Nhân cuốn phim mới ra lò về 12 ngày cuối cùng của Hitler, chúng ta đọc lại "Người muôn năm cũ", tóm tắt bài viết của Tatyana Tolstaya, trên The New York Review of Books, số tháng Giêng, 1998, về hai cuốn Chính Uỷ Biến Mất: Ngụy Tạo Hình Ảnh và Nghệ Thuật ở Nga thời kỳ Stalin (David King, 192 trang, nhà xb Metropolitan Books, 1997), và Nhìn Tận Mắt Lịch sử: Những Bức Hình của Yevgeny Khaldei (96 trang, nhà xb Aperture, 1997).
Và tự hỏi, liệu có bao giờ, "nhân dân" được biết về những giờ phút "thực sự, cuối cùng" của ông Hồ?
Gấu tôi tin rằng, ông Hồ, khi viết di chúc, là rất sáng suốt trong mong ước xác thân được tiêu huỷ thành tro bụi. Ông muốn biến mất, "gạch tên khỏi lịch sử" đúng như nhà văn Faulkner đã từng mong muốn.
Nhưng đâu có được! Làm gì có chuyện dễ dàng như thế! Cái xác chết của ông vẫn còn có ích, nếu không là thần giữ của, chung, là chủ nghĩa cộng sản, thì riêng, tức của cải, địa vị, của đám lâu la, bộ hạ.

Cứ giả sử, nhân dân đều biết tỏng, Bác ôm cục gạch ấm áp mềm mại trong tay mà đã phịa ra cục gạch sần sùi gói trong tờ báo, liệu nhân dân có còn "giận thì giận nhưng thương thì vẫn thương"?
Đây cũng là câu hỏi tờ TLS nêu ra khi điểm cuốn tiểu sử Koestler, liên quan đến vấn đề đạo hạnh, đời tư của người viết.
Viên gạch của Bác
*
Indeed, the ideal for a well-functioning democratic state is like the ideal for a gentleman's well-cut suit- it is not noticed. For the common people of Britain, Gestapo and concentration camps have approximately the same degree of reality as the monster of Loch Ness. Atrocity propaganda is helpless against this healthy lack of imagination."
(from 'A Challenge to 'Knights in Rusty Armor'', The New York Times, February 14, 1943)
Một nhà nước dân chủ vận hành trơn tru, thì cũng giống như bộ đồ may thật khéo, vừa khít với người diện nó: Chẳng có ai thèm để ý đến!
 Với những con người bình thường ở Anh, Gestapo, hay trại tù thì cũng xêm xêm như là con quái vật ở ở hồ Loch Ness. Nói ra rả về sự độc ác ở những nơi chốn đó, thì cũng vô dụng, vô ích, khi đụng phải một sự thiếu hụt một cách rất ư là khỏe khoắn, trí tưởng tượng.
A. Koestler.
*
Đang lèm bèm về viên gạch của Bác Hồ, khéo làm sao, nhà nước, qua giáo sư Phan Huy Lê chính thức xổ toẹt huyền thoại Lê Văn Tám.
Ông nhắc lại câu của Trần Huy Liệu, “Lúc sáng tác ra câu chuyện Lê văn Tám, anh Liệu có nói với tôi rằng: “Bây giờ vì nhiệm vụ tuyên truyền nên tôi viết tài liệu này, sau này khi đất nước yên ổn, các anh là nhà sử học, các anh nên nói lại giùm tôi, lỡ khi đó tôi không còn nữa.”
Liệu có thể gọi, đây là "một sự thiếu hụt rất ư là không mạnh khoẻ trí tưởng tượng?

Có một lề luật cổ xưa về huyền thuật: kêu tên quỉ, quỉ tới liền! Đó là lý do tín đồ nói đến quỉ ma một cách gián tiếp, tránh gọi thẳng tên. Đó cũng là lý do tượng Chúa, nhà thờ tất cả đều bị triệt hạ, huỷ diệt. Như đã chưa từng hiện hữu. Như sẽ chẳng bao giờ hiện hữu.
Người muôn năm cũ

"Chẳng có cuộc đời nào đáng được gìn giữ, bảo tồn. Trừ khi, đó là ông vua Pha a ông, còn ngoài ra, chẳng ai muốn biến thành xác ướp. Nhất là Bác Hồ. Bác chẳng đã từng di chúc, hãy đốt xác ta, thiêu ta ra tro, rồi đem rải ra bốn phương trời mười phương đất. Bác không chỉ sợ đệ tử lợi dụng xác ướp, không chỉ sợ nhân dân xếp hàng viếng thăm, không sợ Bút Tre làm thơ chửi xỏ, mà còn sợ cái cảnh đã từng xẩy ra cho bức tượng của Stalin, hình như là ở Budapest thì phải, trong cuộc nổi dậy ở đây"

Biền ngôn ngẫu ngữ
Nguyễn Lương Vỵ

Websites nhạc TCS 1  3
Gấu download một số bài, vào MP3, cùng với tất cả những tiếng lao xao của Sài Gòn, của Quán Văn, của những ngày đó, rồi lang thang dưới bầu trời âm 20 độ của Canada, vừa nghe nhạc, vừa nhớ ra câu thơ của chính Gấu, làm những ngày vừa mới tới xứ lạnh.
Đi trong gió,
Nỗi nhớ Sài Gòn buốt trên đầu ngón tay.

Bài thơ này có một kỷ niệm đi kèm, liên quan tới phở. Nỗi nhớ Sài Gòn buốt trên đầu ngón tay còn là nỗi nhớ phở.

Tuổi Bụi
Nhờ tù VC, Gấu tôi phát giác ra được, ít nhất là hai chân lý, rất ư là tuyệt vời, một liên quan tới cơ thể con người, và một, tới miếng ăn là miếng tồi tàn.
*
Đã có lần Gấu ví von, anh chàng Thiệp ở trên núi Hu Tát hạ sơn, la ỏm tỏi, Không Có Vua, đâu có khác gì
Zarathoustra của Nietzsche truyền giao "tin mừng", Thượng Đế đã ngỏm củ tỏi.
Thượng Đế ngỏm củ tỏi, Con Người, ở đây tập trung vào một người, có tên là Đảng, thay thế.
Tới Tuổi Bụi, Con Người cà chớn này bắt buộc phải đem ra mần thịt.
Đây là thông điệp thứ nhì của NHT.
*
Đọc Cửa Tùng Đôi Cánh Gài của Nhất Hạnh, khi vừa mới ra lò, và Gấu còn trẻ măng, "chàng" cứ nghĩ, chuyện Phật Giáo. Về già, mới vỡ ra, đây là nói về một anh... VC, từ biệt thầy, là Marx, hạ sơn, đi tìm quỉ để giết, trừ hại cho dân lành, cuối cùng khám phá ra, chính mình mới là quỉ, do tu luyện chưa tới nơi, hiểu sai Marx.
Kính chiếu yêu, là lý thuyết, là tinh tuý của chủ nghĩa Marx. Cây gươm thần, đám đệ tử Marx không kiếm ra, vì bị Rùa Thần ở Hồ Gươm mang đi tuyệt tích giang hồ.
Không có gươm thần thì đành thay thế bằng tra tấn, bằng khủng bố, vậy!

Không có cuộc cách mạng nào mà không có đổ máu.
Một cuộc cách mạng không đổ máu thì rất đáng ngờ!
NQT: Lần cuối Sài Gòn
*
Torture, writes Améry, has "an indelible character". Whoever was tortured, stays tortured.
Sebald: Chống Lại Sự Không Thể Đảo Ngược: Về Jean Améry, trong Lịch sử tự nhiên về huỷ diệt [Against the Irreversible. On Jean Améry. On the natural history of destruction, nhà xb Vintage Canada].
Améry viết, tra tấn có cái tính quái dị, không thể tẩy xoá đi được, là: Ai đã từng bị tra tấn, là suốt đời bị tra tấn.
Câu này, theo Gấu tôi, đọc [đảo] ngược lại, vẫn có nghĩa.
Rằng, kẻ tra tấn, là cứ thèm tra tấn suốt đời

Để tưởng nhớ mùi hương
Lần thăm Việt Nam cuối, chàng [Greene] hít nhiều hơn lệ thường: thường, nghĩa là ba hoặc bốn bi, nhưng chỉ riêng trong lần cuối này, ở Sài Gòn, trong khi chờ đợi một tờ visa khác, tiếu lâm thay, của Vi Xi, chàng "thuốc" chàng đến bất tri bất giác, he smoked himself inerte.
Norman Sherry
Tưởng niệm Greene
Đây là điều phân biệt những nhà văn như Greene, với họ.

Rợp bóng Greene?
Mê Thảo

Ông anh HC

Top 25
March 19, 2005
Today Alexa Ranking: 62,372







co
Jen's sister
Vientiane, 2004

Độc giả Tin Văn đón đọc
Phát hành
tháng 11, 2004
Chân Dung
NQT
giới thiệu
Đỗ Long Vân
 và
Joseph Huỳnh Văn
Nhà xuất bản Văn Mới.
locot

Lô cốt trên đê làng
Thanh Trì, Sơn Tây
Phòng Tranh
Nguyễn Trọng Khôi

Phòng Ảnh
Adamdigitalstudio.com

Cát Bụi Tuyệt Vời
cat_bui_tuyet_voi
Adam Studio hy vọng tụ họp một nhóm bạn Việt cùng đi dự, và săn ảnh tại lễ hội Mardi Gras vào tháng Hai, 2005 sắp tới tại New Orlean. Xin liên lạc: Duonganhliem@yahoo.com
Cần tổ chức sớm để
"book" vé máy bay, và khách sạn, với giá rẻ.
Trang Mardi Gras

Sao Mai
Quán Gió
Việt Báo
Talawas
VN Express
Vietnam_net
E_Van
Guardian
Chess

Alexa Ranking
  92,832