Jen

Nguyễn Quốc Trụ
Sinh 16 tháng Tám, 1937
tại Kinh Môn, Hải Dương.
Quê Sơn Tây (Bắc Việt).
Vào Nam 1954.
Học Nguyễn Trãi (Hà-nội),
Chu Văn An, Văn Khoa
(Sài-gòn).
Trước 1975 công chức
Bưu Điện (Sài-gòn).
Tái định cư năm 1994 tại Canada.

Tác phẩm đã xuất bản:
Những ngày ở Sài-gòn
Tập Truyện
[1970, Đêm Trắng,
 Huỳnh Phan Anh chủ trương]
Lần cuối, Sài-gòn
Thơ, Truyện, Tạp luận
[Văn Mới, Cali. 1998]
Nơi Người Chết Mỉm Cười
Tạp Ghi
[Văn Mới, 1999]

Bản quyền thuộc
Tin Văn và tác giả.
Trích đăng, vô vụ lợi,
liên lạc
email
Cần ghi rõ xuất xứ
[nguồn] khi sử dụng.




10.3.2000 - 10.3.2005: Chúc mừng sinh nhật Jennifer Tran

sinh_nhat

Ngày xưa có một công chúa xinh đẹp Jennifer. Cô mời bạn tham dự lễ sinh nhật của cô tại toà lâu đài

sinh_nhat_jen
@
tanvien.net

Trang thơ Joseph Huỳnh Văn
có một số sai sót. Đã sửa lại

"Nguyên văn câu ấy như sau: trên quảng trường trung tâm đầy cỏ dại, Lăng Hồ Chí Minh phô ra xương-cột của mình ngay trước toà nhà quốc hội trông chẳng khác gì nhà hát opera tỉnh lẻ (trong nguyên văn tác giả coi toà nhà quốc hội giống nhà hát opera tỉnh lẻ, sự lầm lẫn nếu có thì chính là lỗi của tôi, xin được lượng thứ)."
Thư độc giả Phạm Minh Ngọc, trên talawas
Từ "xương cột" thật là tuyệt cú mèo!

Chuyện "vi tính" trên một tờ báo Tây. Hay là vẫn chuyện tuyệt cú mèo!
Hơi na ná thôi, nhưng có lẽ cũng viết ra ở đây, như là một thứ Tạp Ghi Thứ Sáu!
Tay Frédéric Beigbeder, tác giả cuốn Bảng Phong Thần, giữ mục Nguỵ Tín, Mauvaise Foi,  trên tờ Đọc, Lire, trong bài viết số tháng Hai, 2005, đã gần như muốn văng tục, khi gặp những từ như "écrivaine", "văn sĩ gái", hoặc từ "auteure", "tác giả gái"!
Trong tiếng Tây, theo ông, bắt buộc phải dùng écrivain, hay auteur, không cần biết nghệ sĩ thuộc giống có râu hay không có râu, có trứng hay không có trứng!
Nịnh đầm, vinh danh phái nữ nhân ngày Vùng Lên 8/3 như vậy, là nhảm quá.
Gấu đọc Ngôi Nhà Của Những Hồn Ma trong khi đứng bán sách báo, tại sạp báo của Gấu cái, ở ngay cổng chúng cư số 29 Nguyễn Bỉnh Khiêm Sài Gòn, và cảm thấy những trang sách run bần bật ở trong tay, bởi cái sức nóng hừng hực, của tình yêu và của hận thù!

Có thể nói, Gấu là nhà văn "nguỵ" đầu tiên, viết cho báo "cách mạng", bằng cái tên viết văn "nguỵ", trước 1975.
Đúng vào thời kỳ những nhà văn Cách Mạng được nhà nước tạm cởi trói, khoảng 1988 hay 89.
Nguỵ Viết Báo Cách Mạng Ở Sài Gòn, Thời Cởi Trói


Chẳng có một xứ sở nào đã luyện được cái tay nghề tài tình trong việc huỷ diệt linh hồn của dân mình như nước Nga. Và chẳng có một nhà văn nào lại có thể làm lành lặn linh hồn đó; không, chỉ có Trời, Phật, Thần Thánh mới có thể làm được điều này. Chính là vì lý do đó, mà Đấng Thiêng Liêng kia mới có mặt trong suốt Thời Gian Của Người. Xin cho tiếng Anh là nhà cho những người thân quá cố của tôi. Trong tiếng Nga, tôi được sửa soạn để đọc, viết những dòng thơ, hay lá thư. Tuy nhiên, với mẹ cha tôi, bà Maria Volpert và ông Alexander Brodsky, tiếng Anh mới chính là thứ ngôn ngữ dâng cho họ một cõi sau xem ra tươm tất hơn và có thể đó là cõi duy nhất mà họ có được, ngoài cái trí nhớ của bản thân tôi về họ ra. Còn về bản thân tôi, khi viết bằng tiếng này, thì cũng chỉ như là rửa chén dĩa mà thôi, rất tốt cho sức khỏe, như mẹ tôi đã mừng rỡ khi biết thằng con của bà vừa rửa một mớ chén dĩa xong, là bèn gọi điện thoại cho mẹ liền!
Thư Nhà
Khi Brodsky nhấn mạnh sự quan trọng của những thể thơ cổ điển, ông không chỉ là một người bảo thủ, nhưng ông làm điều này với niềm tin vào chức năng kép của chúng: như là phần tử cấu tạo và như là một tên gìn giữ văn minh. Khẳng định giá trị tuyệt đối về thể văn thể thi, đây là phần quan trọng của điều mà Brodsky gọi là triết học của văn hóa.
Cái phần đẹp nhất của tôi, thì đã ở đó, rồi: Thơ Của Tôi.
Tôi hết còn tin vào nơi chốn đó
Ai điếu Nadya


Ruth Franklin, trong bài đã dẫn, trên tờ Người Nữu Ước, còn nhắc tới một ẩn dụ của Borges, về một đế quốc khổng lồ, mà ở đó, nghệ thuật đồ họa đã toàn thiện đến nỗi, bản đồ nào tỉ lệ xích cũng là 1/1. Một nhà văn Việt Nam [Lê Trọng Phương, trên tờ Gió Đông ngày nào] đã mô phỏng Borges, và tưởng tượng ra cái đế quốc khổng lồ của người Việt tị nạn, trên khắp năm châu bốn biển, và cùng với họ, là tấm bản đồ Việt Nam rách nát, tỉ lệ xích 1/1 mà họ đã mang theo, và đời này tiếp đời khác, cố vá víu lại, cố làm cho nó được như xưa.
Tưởng niệm G. Greene

Để Tưởng Nhớ Mùi Hương
1 2

Trở lại Anh, Greene nhớ Việt Nam quá và đã mang theo cùng với ông một cái tẩu hít tô phe, như là một kỷ niệm tình cảm: cái tẩu mà ông đã hít lần chót, tại một tiệm hít ngoài đường Catinat. Tay chủ, người Tầu hợp với ông, và ông đã đi vài đường dậy tay này vài câu tiếng Anh. Tới ngày rời Việt Nam, tay chủ tiệm hít bèn giúi vào tay Greene cái tẩu. Cây gậy thiêng nằm trên một cái dĩa tại căn phòng của Greene, ở Albany, bị sứt mẻ tí tí, do di chuyển, đúng là một thần vật cổ, của những ngày hạnh phúc...

Mê Thảo


co
Jen's sister
Vientiane, 2004

Độc giả Tin Văn đón đọc
Phát hành
tháng 11, 2004
Chân Dung
NQT
giới thiệu
Đỗ Long Vân
 và
Joseph Huỳnh Văn
Nhà xuất bản Văn Mới.
locot

Lô cốt trên đê làng
Thanh Trì, Sơn Tây
Phòng Tranh
Nguyễn Trọng Khôi

Phòng Ảnh
Adamdigitalstudio.com

Cát Bụi Tuyệt Vời
cat_bui_tuyet_voi
Adam Studio hy vọng tụ họp một nhóm bạn Việt cùng đi dự, và săn ảnh tại lễ hội Mardi Gras vào tháng Hai, 2005 sắp tới tại New Orlean. Xin liên lạc: Duonganhliem@yahoo.com
Cần tổ chức sớm để
"book" vé máy bay, và khách sạn, với giá rẻ.
Trang Mardi Gras

Sao Mai
Quán Gió
Việt Báo
Talawas
VN Express
Vietnam_net
E_Van
Guardian
Chess

Alexa Ranking
  92,832