|
Bài trên Time, về tiểu thuyết,
tình cờ sao, E-Văn trong nước
cũng để ý tới.
Người dịch có
vẻ như không rành về văn học cho lắm. Có vài chỗ
dịch sai.
Thí dụ như câu này:
The novel is
one of the platforms from which the voice of a generation speaks.
And if you listen closely, you'll start to wonder if the current
generation has a voice at all.
Tiểu thuyết là một trong những
bục, bệ, từ đó, tiếng nói của một thế hệ cất lên. Và nếu bạn lắng nghe
thật gần,
bạn sẽ
bắt đầu tự hỏi, liệu cái thế hệ hiện đang có này, có tiếng nói của nó
chăng.
E-Văn dịch là:
Tiểu thuyết là
một diễn đàn, nơi đó
các giọng nói của một thế hệ sẽ vang lên, và nếu chú ý lắng nghe, bạn
sẽ tự
hỏi, đâu là giọng lĩnh xướng cho thời đại hôm nay.
"The voice", dùng mạo từ "the" như vậy, là để chỉ tiếng nói của thế hệ,
có tính độc nhất, theo kiểu dùng, thí dụ của Brodsky, khi được hỏi, về
xứ sở của ông:
"Tôi hết còn
tin tưởng
ở xứ sở đó. Tôi không quan tâm (đến chuyện này). Tôi đang viết bằng
tiếng nước tôi, và tôi thích tiếng nước tôi."
Tiếng nước
tôi, ông dùng từ "the language", là để chỉ tiếng Nga.
Cũng vậy, the
voice, ở đây, là để chỉ tiếng nói của thế hệ. Không phải các tiếng nói
của thế hệ.
Tôi hết
còn tin vào nơi chốn ấy
*
Câu này cũng
sai:
The novel is
one of the most vital
cultural resources we have – a private, potent means of sharing the
unspeakableness of daily life with one another.
Tiểu thuyết là
một trong những nguồn
văn hóa sống động nhất mà chúng ta có – một phương thức riêng tư, hiệu
nghiệm để
chia sẻ với nhau, điều không thể nói ra bằng lời, về cuộc sống hàng
ngày.
E Văn dịch là:
Tiểu thuyết là
một món ăn tinh thần
thiết yếu của con người - một phương tiện sẻ chia những điều không thể
nói
thành lời một cách riêng tư và cực kỳ hiệu quả.
Tôi nghĩ,
người dịch không nắm được tinh thần bài viết, thành ra cứ lúng ta lúng
túng, khi dịch nó.
Đây là một bài
vinh danh thể loại tiểu thuyết, coi nó là phương tiện nói lên tiếng nói
của một thế hệ, và nhân đó, tìm xem ai là người đang nói lên tiếng nói
của thế hệ hiện thời.
Bạn phải nắm được tinh thần bài viết, và sau đó, dù có dịch sai đi một
chút, thì vẫn không sao, theo tôi.
Bài trên E Văn.
Bài này, thực sự, khi Tin Văn nhắm tới, là để nhân đó, tìm ra cái giọng
nói của thế hệ hiện nay ở trong nước.
NHT thì... hỏng rồi. Ông này chê bai dè bỉu tiểu thuyết, thứ dành
cho đám bợm, như có lần ông tuyên bố.
Nhưng với E Văn, chỉ là một cái tin trám chỗ, vô thưởng vô phạt.
Nhưng hình
ảnh DTH ngồi
khóc đó, còn làm nhớ đến một nàng Mỵ Nương nhỏ
nước mắt xuống cho cuộc tình Cộng Sản.
Linh hồn những anh chàng Trương Chi không biết hát, hay chỉ biết hát có
mỗi một câu, Đường ra trận mùa này đẹp lắm, được những giọt cam lồ nhỏ
xuống, tan biến vào hư vô.
Đám sống sót, đa số biến thành bọ!
Nhà
văn Do Thái, Amos Oz,
trả
lời phỏng vấn tờ Tin Nhanh
Chỉ có mỗi một giải pháp
là chia.
Khi còn nhỏ tôi đã mơ, khi
nào lớn, mình sẽ là một cuốn sách, chỉ có cách đó là đỡ nguy hiểm, hơn
là làm một người. Và biết đâu, với một chút may mắn, cuốn sách đó, có
một bản sống sót.
Ngay từ khi còn con nít, Oz đã cảm nhận ra nỗi bi đát, là một người Do
Thái.
Đối với hai dân tộc đó, thay vì yêu nhau, hãy ly dị nhau:
Pour les deux peuples, il ne sagit non pas de s'aimer mais de divorver.
*
Ôi chao, hoá ra ông Tây
mũi lõ ngày xưa đã nhìn ra số phận của cái đám Con Rồng Cháu Tiên nơi
mảnh đất hình chữ S. Chỉ có mỗi một cách chia chúng ra, thì mới tránh
được cái
họa, chúng nó giết lẫn nhau, mới tránh được cái họa Thống Nhất, và sau
đó, cái họa Con Bọ VC!
Chào
Mừng Sinh Nhạt Bác!
Đi
Tìm Một Cái Nón Cối Đã Mất
Một trong
những kỷ niệm tuyệt vời về
Bác, của riêng Gấu, là, khi đọc hồi ký "Đêm Giữa Ban... Đêm" [?], me-xừ
Vũ
Thư Hiên, khi còn là cameraman của Bác, thuật cảnh đi theo Người,
trong một chuyến thăm con cháu. Người lần đó vừa tậu được một đôi
dép mới, và, tới một quãng đường lầy lội, Người bèn cởi dép ra, ôm khư
khư vào lòng, [như Miền Nam ở trong trái tim Người?], bước qua
quãng đường lầy lội. Thấy thằng đệ tử ngưng
quay, Người trừng mắt toan... chửi, nhưng chợt hiểu ra, bèn gật gù cái
đầu, ra vẻ cảm ơn!
Còn một
kỷ niệm nữa, cũng của riêng Gấu, khủng khiếp lắm, về Bác, thời gian tù
cải tạo Đỗ Hải, Duyên Hải, Cần Giờ
Kỷ niệm này, mỗi lần kể lại, cho bất cứ ai nghe, cũng đều lắc đầu,
chửi,
chưa từng thấy thằng nào ngu như... Gấu!
Gấu,
nhà văn
"Hãy nhớ rằng, trong một
cuộc hôn nhân tốt, người này trở thành thiên
thần hộ mạng, cho nỗi cô đơn của người kia".
Rilke
Chép lại, từ Phỏng
Vấn Steiner I để tặng Gấu Cái!
|
|