Mừng Jennifer lên sáu!
10.3.2006 @ WWC
[Wonderful World Circus]
Thằng
du đãng
Thảo Trường
1994 Irish postage stamp of Samuel Beckett
Cười Vỡ Đêm Đen
Beckett một thoảng nhớ
It is true that he drank
quite a lot and is almost certainly
truer that he needed to drink, both to vivify a spirit that had "little
talent for happiness" and to lessen the barrage of fellow imbibers.
Đúng, ông nhậu hơi nhiều, nhưng đúng hơn nữa, ông cần nhậu, một là để
hâm nóng cái tinh thần chỉ dành 'tí tài năng cho hạnh phúc', một là để
xóa đi cái rào cản giữa những bạn nhậu.
Tôi
muốn tình tôi
Je voudrais que mon amour meure
qu' il pleuve sur le cimetière
et les ruelles où je vais
pleuvant
celle
qui crut m'aimer
Samuel Beckett
Đến như thế này thì hơi bị thảm, thật!
Có nhiều người cho rằng:
"Điều kỳ quặc nhất và thành
công nhất của Trịnh Công Sơn trong những nhạc phẩm của ông là đều kể
lại những
chuyện tình bi thảm của một người không có khả năng cho, một kẻ tàn phế
trong
tình yêu và phải chịu một cơn khát vĩnh cửu".
Anh suy nghĩ gì về người nói
điều đó? Anh hãy chọn một nhạc phẩm của Trịnh Công Sơn để minh họa cho
điều đó
?".
Bản thông báo còn cho biết vòng chung kết cuộc thi và lễ trao giải
diễn ra từ ngày 3 - 11/6/2006.
Nguồn (1)
Nhưng, ngay cả phản
ứng của những
người được coi là thân cận
nhất của TCS, cũng hơi bị lạ. Hoàng Phủ Ngọc Tường, thay vì viết Thư
Ngỏ gửi
cho Nhà Nước VC, hoặc tệ lắm, Nguyễn Khoa Điềm, lại nhè báo Thanh Niên
để
mà nên
hay chẳng nên:
"Báo Thanh Niên nên có thái độ với cuộc thi có tính
điên rồ và trò chơi thiếu văn hóa này".
Có thể, ông nghĩ, vụ này do báo Thanh Niên khui ra, nhưng theo Hai Lúa,
'nó' vượt ra khỏi tờ báo này rồi.
Nó bảo cho cả thế giới biết, cái ông nhạc sĩ hát rong, nói "Không" với
chiến tranh đó, được cả thế giới trân trọng đó, chẳng là cái thá gì cả!
(1):
Post lại
trên Tin Văn, phòng hờ nguồn bị cháy.
Chuyển Dịch Mẽo
In American Translation
Dương Thu Hương
Vào Nam tôi mới hiểu rằng,
chế độ ngoài Bắc là chế độ man rợ vì nó chọc
mù mắt
con người, bịt lỗ tai con người. Trong khi đó ở miền Nam người ta có
thể nghe
bất cứ thứ đài nào, Pháp, Anh, Mỹ..., nếu người ta muốn. Ðó mới là chế
độ của
nền văn minh. Và thật chua chát khi nền văn minh đã thua chế độ man rợ.
Ðó là
sự hàm hồ và lầm lẫn của lịch sử. Ðó là bài học đắt giá và nhầm lẫn lớn
nhất mà
dân tộc Việt Nam phạm phải.
Nguồn
Cổ Lai
Chinh Chiến Kỷ Nhân... Sầu?
Tên
Của Cuộc Chiến
Góp
Ý Đại Hội Đảng VC, Lần Thứ
[Number] Ten
Này, đã đi thăm Lăng Lênin chưa?
-Cần gì đi? Cho tụi nó năm đô là nó mang đến tận khách sạn.
Câu chuyện talaCu trên, do Kundera kể.
Bếp Lửa
2
“”Tôi định bàn với cậu là
tôi ra ngoài.”
Tôi trả tiền cho người bán hàng và bảo Đại:
“Chúng ta ra ngoài kia.”
Trời không một ngọn cây. Những chiếc xe hàng thô lỗ quay đi
quay lại ngang lối đi. Được một quãng ngắn tôi hỏi:
“Bao giờ thì khởi hành?”
“Tôi đã bắt được liên lạc. Chỗ đến là Phú Thọ.”
“Nhưng cậu hẳn biết tôi không đồng ý kiến với cậu. Nhưng tôi
không thể phản đối cũng như khuyên cậu điều gì cả. Ở lại đây ư? Để làm
gì mới được?
Bằng chứng là tôi cũng không giải quyết nổi cho tôi. Còn đi? Nhưng cũng
để làm
gì mới được?”
“Hẳn phải có việc để mà làm. Tất cả những người ở bên kia,
người ta không biết người ta đang làm gì hay sao?”
Chúng tôi đi qua một miếng đất hoang.
“Tôi biết như thế: cậu sẽ đi. Cái chua xót là tất cả chúng
ta đều thành thật, thành thật đến độ có thể chết. Tôi cũng mong cậu làm
được điều
gì ở đấy như tôi mong tôi sẽ làm được điều gì ở đây.”
Hà Nội
Đồng Nai Tam Kiệt
2
Bây giờ mới nhớ ra là cái vụ gặp gỡ của Hai Lúa với nhà thơ TTY, lần
thứ nhất, và chắc cũng là cuối cùng, tại văn phòng của nhà thơ khi đó
còn là sĩ quan tâm lý chiến, tại Nha TLC, ngay dưới chân cầu Thị Nghè,
là do nhà thơ NĐ giới thiệu.
Lúa lúc đó đói lắm. Gặp là để hy vọng nhà thơ ban cho một tác phẩm nào
đó, dịch dọt.
Đọc phỏng vấn nhà thơ NĐ, trên net, do Lý Đợi thực hiện, ông có nói về
ông anh NND....
*
Trong chưởng Kim Dung, có con rơi xanh hút máu người, Thanh Vực Bức
Vương Vi Nhất Tiếu, nổi danh với đòn Hàn Băng Miên Chưởng, một khi đánh
trúng địch thủ, không thèm đánh thêm một đòn thứ nhì. Hành sự quái dị
đến độ Kim Dung còn phải né nhân vật của mình!
Bởi vì giả sử như đòn
không đủ ép phê, thì sao?
Hai Lúa cũng đã từng ra đòn như Con Dơi Xanh, không chỉ một, mà
là vài lần!