*





*
Grandma, Thảo Trần, by Jen.
May, 7, 2006

War_Pix

Sự cứu rỗi cuối cùng
... Theo nghĩa trên, tôi thành thực tin rằng, DTH, độc nhất, nhà văn.
Mấy thứ kia, đồ bỏ. NQT

THANH TAM TUYEN
La poésie entre la guerre et le camp
Khi ra khỏi trại tù, trên đường về, điều đầu tiên tôi làm, là cúi gập mình viết ra những bài thơ lưu giữ trong trí nhớ suốt thời gian tù đầy.
Tôi là kẻ sống sót, nhưng tôi chẳng muốn làm nhà văn nữa, như đã từng mong muốn.
Tôi đã từng lưu vào trí nhớ, khi ở trong trại tù, điều này: "Phải làm sao viết như chẳng có gì xẩy ra, chẳng có gì thay đổi."
Và bây giờ tôi tự hỏi: "Khi nào thì tôi có thể làm được như vậy? Lại viết?


Gấu, nhà văn
"Sinh hoạt văn học nghệ thuật tại Sài Gòn trước 1975".
LH
Lần thứ nhì, sinh hoạt văn học nghệ thuật, là lần hân hạnh được tướng Lưu Kim Cương, lúc đó là tá, mời ăn ở nhà hàng nổi tiếng ở Chợ Cũ, Sài Gòn, cùng cả một băng văn nghệ.
Khách danh dự bữa đó, hình như là Nguyễn Mạnh Côn. Gấu ăn theo một anh bạn, thời gian đó, hai thằng thân lắm, thắm thiết lắm nhưng sau này, thảm lắm, nhưng là chuyện sau này, xin xem hồi sau sẽ rõ.
Lần sau chót, hụt, mới xẩy ra, cũng thảm lắm.
*
**

Trên đây, là hình trang bìa TLS, April, 21, 2006, và tiểu sử mini của Beckett, nhân dịp kỷ niệm 100 năm năm sinh của ông.
Chưa ngắn bằng của một ông vua. Ông này order toàn những tinh anh viết, ròng rã nhiều năm. Trình, ông nói, dài quá, rút ngắn lại. Rút bao nhiêu, vưỡn dài, tới khi vua hấp hối, mấy ông kia bèn ghé vào tai thì thầm, ông vua cười, rồi đi!
Tiểu sử của ông vua, hoá ra là chỉ có bốn chữ: ăn, ngủ, đụ, ị.
Theo nghĩa đó, tiểu sử ông Hồ có hai chữ: hoả thiêu.
Nguyện vọng khiêm tốn nhất của Bác cũng bị tụi nó vờ.
Thảm [nhảm] thiệt.
*
Tiểu sử Beckett, vừa tiết kiệm vừa nhỏ xíu, chính nhà văn cũng phải hài lòng. Người viết nó, đã sáng tạo ra một cách kể rất OK, về đời và thời của Beckett.
Chúng ta hãy đọc thử.
1939. Tháng Chín
1. [Thứ Sáu]. Đức xâm lăng Ba Lan. Điểm Finnegans Wake trên Revue de Paris.
3. Tây tuyên chiến với Đức.
4. Beckett rời Dublin đi Tây.
...
Thú vị nhất, theo Gấu, là cái dòng này:
18. Beckett viết chỉ hai dòng Watt.
Đúng là một chi tiết thần sầu!

Gấu tôi tin rằng, 'hậu thế', khi viết tiểu sử nhà thơ vừa mới ra đi, sẽ không thể bỏ qua chi tiết, vừa được VC thả, trên đường về với vợ con, nhà thơ gập đôi người, chép, những bài thơ chất chứa trong đầu, suốt thời gian tù đầy!

Còn DTH?
Làm sao bỏ qua chi tiết, người nữ văn công ngồi bệt xuống hè phố Sài Gòn, khóc đời mình, và thời của mình, đúng vào ngày 30 Tháng Tư 1975!
PTH?
Chi tiết cắm cờ trên đỉnh... Nam Cực!