Ghi
1 2 3 4 5
6
|
Date:
Tue, 5 Apr 2005
13:44:01 -0700 (PDT)
From:
Subject: Hỏi thăm
To:
Site của anh là một trong những
site mà người viết thư này hay vào. Tuy không quen, không biết anh,
người viết
cũng đánh bạo mà xin anh cho vài câu trả lời dùm : Làm cách nào mà anh
đọc
nhiều, viết thật nhiều, maintain cái site của anh, giữ mối liên lạc
bằng hữu và
người thân, mà không thức trắng đêm, ngày này sang ngày khác vậy???
Note: Do trục trặc kỹ thuật,
cả một folder "Độc
giả sáng tác" bị mất. Nay
tái lập lại.
Trân trọng cáo lỗi. NQT
*
K.
rất thương,
Không ngờ bức thư đó là K. viết. Lần đầu khi đọc thư đó, nghĩ ai mà
viết giống
ta thế! Ai ngờ, là bạn ta!
Ta rất ngại khi viết thư cho các tác giả, và chính nhờ bức thư đó của
K. mà ta
có can đảm làm quen với tay Hai Lúa này. Cách viết, cách nói của Hai
Lúa có một
cái gì thân mật, chân tình nên cũng đáng nói chuyện!
Thấy mệt khi đọc bài trả lời của Hai Lúa, cho K. Mấy thằng cha nhiều
chữ phải
trả lời sao để tỏ ra nhiều chữ, đọc mệt lắm K. ơi!
Người
có nỗi chuân chuyên của người, sách có sự thăng trầm của sách. Tại khu
sách cũ
Nơ Trang Long một chiều mưa, tôi gặp thi sĩ Bùi Giáng đang chăm chú với
một
cuốn sách cũ. Cứ ngỡ bậc tiền bối như Bùi tiên sinh thì không còn gì
đáng cho
ông đọc nữa, nhưng khi ông bỏ cuốn sách xuống đi ra thì tôi lại thấy đó
chính
là cuốn Tư tưởng hiện đại
của... ông. Giở lam nham thấy nhiều trang còn nguyên
vết mực tươi, chữ viết ngoằn ngoèo. Thì ra ông tìm đến quầy sách cũ để
tiếp tục
sửa lại những điều chưa vừa ý trong cuốn sách của mình!
*
Cá nhân người viết không tin, chuyện "tìm, để" nhưng cảnh tượng
ông trời bơ vơ thưởng thức một buổi chiều mưa như thế, bằng những nét
chữ còn tươi
nét mực như vậy, chắc chắn là có thực. Tôi bỗng liên tưởng tới đoạn
Zhivago về
già, đi làm công cho một gia đình, gặp ông chủ nhỏ đang cắm cúi ghi chú
lia lịa
trên những trang sách, giơ tay vẫy vẫy ra ý xua đuổi, đừng làm rộn...
nhân lúc
vắng người, Zhivago tò mò lén coi: hóa ra là tác phẩm của mình! Hai
hình ảnh,
về cùng nhà thơ, một mơ tưởng một cuốn sách đẹp thật đẹp, cùng với nó
là trách
nhiệm của một người viết, và một (hình như) hài lòng vì thấy tác phẩm
sống dai
hơn mình...
Tưởng niệm
Bùi Giáng
*
Chứng kiến một độc giả đang
say sưa đọc bài viết của chính mình: Liệu có thể coi đó là những giây
phút đẹp
nhất trong một đời viết văn?
Why not?
Gấu đã từng chứng kiến, chính
ông anh nhà thơ, đọc bài viết Bếp
Lửa trong Văn chương viết
về ông, tại tiệm sách
Khai Trí, khi bài viết đăng trên Tập
san Văn chương, và có thể, vì vậy, sau đó,
ông đề nghị Văn đăng lại,
trong số đặc biệt về ông.
Nhưng,
độc giả thứ nhì mà Gấu
chứng kiến say sưa đọc Gấu hàng giờ đồng hồ, bảnh, và hách hơn ông anh
nhà thơ
rất nhiều!
Đó là Chú Muời, hay Chú Chín “gì
gì” đó, Trùm nông trường cải tạo Đỗ Hòa, Nhà Bè, và nhờ vậy Gấu đã trải
qua một quãng đời tù tuyệt vời, viết hoài còn hoài, đúng vào thời gian
Gấu thật
sợ, nếu bị trả về đời! Về cũng chẳng biết làm gì, mà về cũng bằng thừa!
Chẳng
ai còn cần, còn nhớ tới mình, mấy đứa nhỏ, nhỏ quá, Gấu Cái thì lo sống
sót, nuôi
con, nuôi chồng trong tù, liên hệ độc nhất với thế giới bên ngoài, là
bà mẹ già,
tháng tháng lọ mọ xách giỏ đồ đi thăm nuôi thằng con trời đánh không
chết.
*
Nhưng, biết đâu đấy, những kỷ niệm đẹp nhất, có khi lại là, những kỷ
niệm thê lương nhất!
Hai vợ chồng nhà Gấu, kỷ niệm,
“có để mà nhớ”, thì đều đau lòng. Quá đau lòng. Thê lương, tàn khốc,
có thể nói
như vậy. Ngay cả cái chuyện, lấy nhau ra sao, như thế nào, thì hầu như
cả Sài Gòn
ngày đó đều biết, và ông bạn văn DNM còn gửi tối hậu thư cho Gấu, qua
NTaV, mày
nói với nó, nếu nó không viết, thì tao viết.
Bỏ qua, uổng lắm, chắc thế.
Chẳng thế mà ngay cả Gấu Cái,
đôi khi còn bị bả vinh hoa, danh vọng “trù quyến” [trù ẻo & quyến
rũ],
mi mà viết ra cuộc tình, cuộc đời, cuộc khổ… của ta với mi, thì làm sao
mà tránh
khỏi… Nobel!
*
Gấu
Cái, đọc
những cuộc tình ‘thánh thiện’ với những ‘thánh nữ’của Gấu, bực
mình, tất nhiên, tủi thân, làm sao không, có lần hỏi thẳng, ta vừa đau
lòng, vừa không
tin, vừa ngạc nhiên, bởi vì ta nhớ là hồi đó, mi đối xử với ta khác hẳn!
*
Lần đó, tại nhà sách Khai Trí
đông người, nhưng tờ Tập San Văn
Chương ký gởi, nhờ bán giùm, thì được
bầy ở một trong
những quầy sách ngay ở phía bên ngoài, và Gấu vừa bước vô, là thấy
ông anh
đang mải miết đọc. Ông cầm nghiêng tờ báo, thành thử từ xa Gấu đã nhìn
thấy tờ
báo của "đám mình", bài viết của "chính mình". Người đọc xong, bèn để
tờ báo xuống,
và đi ra, không thèm nhìn ai, và, tất nhiên, chẳng thấy thằng em.
Ông
cũng coi
cọp, như đa số độc giả, vào một buổi chiều thứ bẩy đông khách đó.
Nhưng phải nhìn cái cảnh Chú
Muời, trình độ học Chú Sáu Dân, chắc hẳn, đọc Gấu, thì mới rất ư là cảm
động!
Quái
làm sao, sau này, đọc Call
for the Dead,
Le
Carré tả cảnh “Smiley đứng ở cửa sổ
phòng mình
ngắm một đám lửa trại lớn nơi sân trường Đại học: Vây quanh ngọn lửa,
hàng trăm
sinh viên mặt hồ hởi bóng nhẫy dưới ánh lửa bập bùng. Và họ ném hàng
trăm cuốn
sách của họ vào ngọn lửa ngoại đạo. Hắn biết tác giả của những cuốn
sách:
Thomas Mann, Heine, Lessing, và hàng loạt những người khác, và Smiley
bàn tay
ẩm ướt khum khum quanh đầu điếu thuốc, ngắm nhìn và thù hận, hả hê
trong nỗi
chiến thắng vì đã nhận diện ra kẻ thù của mình.”, Gấu lại
nhìn thấy
Chú Muời, đang đọc Báo Tường “Đội Ba. Kiên Trì. Vũng Tiến”!
Hay
cũng có tí hả
hê trong nỗi chiến thắng, vì nhìn ra kẻ thù của mình?
*
Tất
cả những cuộc
tình thánh
thiện với những thánh nữ của Gấu, về già, ngẫm lại, Gấu hiểu ra được
rằng, sở dĩ,
thánh thiện, thánh nữ, ấy là vì, chúng đều chỉ có phần hồn, không có
phần thịt,
chúng giống như một thứ thuốc giảm đau. Với Bông Hồng Đen là nỗi đau
Bắc Kít, nỗi
đau Hà Nội. Cô bạn, nỗi đau mất thằng em, nỗi sợ cuộc chiến.
Mỗi khi quá đau, quá sợ, Gấu
chạy đến cầu cứu họ.
Theo nghĩa đó, Gấu Cái chính
là mối dây liên lạc khiến Gấu nhập vào với cuộc đời thực.
Có thể như vậy chăng?
*
Bông Hồng Đen cực kỳ thông minh. Em nhận ra liền, bỏ đi, và cay đắng
nói, mi đâu có thương ta, mi thương một đứa con nít, là ta từ đời thuở
nào, và Hà Nội của mi, ở trong đứa bé đó.
Nhưng phải đến già, và sau khi em đã từ giã cõi đời này, thì Gấu mới
hiểu sự thực, tại sao em bỏ Gấu.
*
Còn
cái
kỷ niệm,
nhờ nó, gặp BHD mà chẳng xứng đáng ghi vô gia phả dòng họ Nguyễn sao?
Hồi đó, ở hẻm Đội Có, Phú Nhuận. Bữa đó, ông anh vợ hụt vô thăm bạn
Uyển. Ông
này, chắc là đã nghe giang hồ đồn đại, thằng cha Gấu giỏi Toán lắm, và
ngay lần
đầu gặp, bèn đưa ra một bài toán, nhờ giải giùm. Không biết ông ta lấy
ở đâu
ra, chắc bài toán đang làm ông đau đầu.
Bài toán thuộc chương trình Đệ Tam, mà Gấu lại không học Đệ Tam.
Đậu Trung học, khóa hai, theo đám bạn bè cùng học như NKL xúi bẩy, bỏ
luôn năm
Đệ Tam, lên Đệ Nhị, cuối năm thi Tú Tài I, đậu liền khoá đầu.
Đám bạn, do đậu trung học khoá đầu, ba tháng hè học Đệ Tam, theo kiểu
học rút
[gọn].
Gấu bèn tự biên tự diễn, mượn cours, mượn sách tự học.
Gặp bài toán hắc búa, Gấu mầy mò coi lại cours Đệ Tam, giải được, đến
nhà đưa
cho ông anh vợ hụt, không gặp, đưa cho bà mẹ vợ hụt.
Bà ngạc nhiên lắm, Gấu còn nhớ rõ, bà không thể tin, có thằng lại giỏi
hơn con
trai của bà!
Đúng lúc đó, một cô bé đen thui, ốm nhom ốm nhách, có chiếc răng khểnh,
có đôi
mắt cực kỳ thông minh, cực kỳ buồn, từ đâu chạy về, Gấu vừa nhìn thấy,
là nghĩ
ngay đến Hà Nội!
Ui chao Hà Nội đây rồi! Đúng là Hà Nội của Gấu!
Quái đản thật.
Quá nhớ Hà Nội, vừa thấy cô bé con, là "ơ ra kià" liền!
Vừa nhìn thấy cô bé một cái, là Gấu hiểu ra liền, mất mấy ngày cực nhọc
giải
cho ra bài toán, nhờ vậy mà được thưởng!
*
Trong phim
OK Corral, có một xen, và cùng
với nó, một chi tiết thần sầu, đó là cảnh Burt Lancaster, trong đêm, mò
ra OK Corral, nơi sáng ngày hôm sau, sẽ là bãi chiến trường, và có thể,
để tưởng tượng ra cái cảnh, ngày hôm sau, mình sẽ chết như thế nào, anh
bần thần bật diêm, đốt ngọn đèn dầu, treo ở chiếc xe ngựa, kế bên để
ngắm nghía toàn cảnh bãi đấu súng.
Ngày
hôm sau, anh bắn cháy cây đèn, làm cháy chiếc xe, khiến địch thủ nấp
trên đó phải nhẩy ra, và... chết.
Trong
phim Shane, cũng có một chi
tiết thần sầu, là cái xen hai tay đấu súng Alan Ladd vs Jack Palance, ở
chót cuốn phim, và con chó đang nằm, chán quá, từ từ nhỏm dậy, rời sàn
đấu súng.
Những
chi tiết như thế chứng tỏ tay nghề lão luyện của tay đạo diễn.
Và
trong cõi người thăm thẳm, những "chi tiết là Thượng Đế" này, là do
Thượng Đế sắp đặt, và chúng ta gọi là số mệnh, chắc hẳn?
Những
lúc trầm tư về cõi đời tù VC, Gấu thường nhẩn nha nhớ lại những chi
tiết của số mệnh, mà ông Trời dành cho Gấu.
Shane, Gấu coi tại
Sài Gòn, rạp Majestic, kế ngay bên Khách sạn Majestic, cùng với bà cụ
C, bạn C. Khi đó, nó có cái tên Tây là Người của những thung lũng mất tích, L'Homme des vallées perdues
*
Thời
gian tá túc nơi VHNT của
PCL, một bữa, bỗng Gấu bật ra ý nghĩ, hay là mình phịa ra một cái nick
mới
tinh, như thể đây là một hậu duệ Mít, đời thứ hai, ở hải ngoại, những
Kevin Dang,
Jimmy Nguyen, thí dụ, và thế là Jennifer Tran xuất hiện trên chốn giang
hồ gió
tanh mưa máu net hải ngoại.
Ngay lập tức, chấn
động diễn đàn
VHNT. Cô chủ báo forward những messages thiên hạ hỏi thăm Jennifer
Tran, và cũng
hơi ngạc nhiên, hỏi ai đấy. Sau này, khi Gấu chuyển một số bài, của một
số tác
giả, thí dụ như NTV, cô còn hỏi, lại một hoá thân của NQT ư?
Nhưng phải đến khi
Jennifer
Tran xuất hiện trên Việt Báo online thì mới sướng mê tơi!
PTH mail cho
biết, ui
chao ơi, thiên hạ hỏi thăm Jennifer Tran ghê quá.
Và nhận xét, Jennifer
Tran viết
khác hẳn NQT. Vui hơn, nhẹ nhàng hơn, không lên gân, không, không..
Một nữ tác giả, ra đi
từ Miền
Bắc cũng nhận ra điều này. Jennifer Tran viết không có chất bác học như
NQT, và
hai vai không gánh gánh nặng Quốc Cộng, Bắc Kỳ Di Cư & Nhà văn Miền
Nam trước
1975… cho nên thoải mái hơn nhiều!
*
Khi viết cho bà chủ
quán cá,
Gấu sử dụng nick Jennifer Tran, bởi vậy mà một nữ phê bình gia viết văn
bằng tiếng
Tây, ở Paris, nhưng gốc Bắc Kít, đã hạch hỏi, tại làm sao gọi NHT là
nhà văn Miền
Bắc, ấy là vì, với một người viết đời thứ hai ở hải ngoại như thế, chỉ
còn có
nhà văn Mít, ngắn ngọn vậy. Bắc Nam
chung một mầu cờ rồi, hiểu chưa?
Sự ăn khách của
Jennifer
Tran, còn là ở chỗ đó nữa!
Subject:
Re: Texts
Date:
Fri, 8 Dec 2000
10:27:39 -0800
From:
To:
Ca?m
o+n anh Tru.
Ba`i
Tu+ Tu+o+?ng Gia Ta^n
The^' Ky? la` do to^i so't.
DDe^m
nay se~ ddi ba`i
"Dde^m Tha'nh 3" va` dde^m mai (Thu+' Ba?y) se~ ddi
ba`i
Tu+ Tu+o+?ng Gia
To^i
phu.c anh kinh khu?ng,
ve^` su+' ddo.c, su+'c vie^'t, su+. nha.y be'n
va`
lo`ng tho+ mo^.ng.
Sau
na`y ddo^.c gia? trong
va` ngoa`i nu+o+'c se~ ghi o+n anh (nhu+ to^i
dda~
no'i ho^`i anh ghe' Calif.),
nha^'t la`
gio+'i sinh vie^n va` dda(.c
bie^.t
la` gio+'i nha` va(n nhu+
to^i.
Tha^n
a'i
-----
Original Message -----
From:
To:
Sent:
Friday, December 08,
2000 4:30 AM
Subject:
Texts
>
Ban: Bai Tu Tuong
Gia Tan The Ky, toi da gui roi, nay gui lai, xin
>
tuy nghi, nqt
*
Hi anh
Tru.
Lan
nghi~ voi ca'ch tra?
lo+`i nha~ nha(.n cu?a anh Tru. the^' la` to^'t la('m, hy vo.ng o^ng ta
se~
kho^ng question nu+~a. Tha^.t la` phie^`n vo+'i nhu+~ng ke? "di.
u+'ng", cu+.c ddoan, va` vo^ hi`nh chung dda^?y nhu+~ng ngu+o+`i "phe
ta" ve^` phe be^n kia...
-----
Original Message -----
From:
To:
Sent: Thursday, August
23, 2001 4:51 PM
Subject:
Re: Nguye^~n Quo^'c
Tru
Cam on
ban da quan tam den
chuyen di VN cua toi; nhu ban da doc bai phong van, toi roi dat Bac tu
nam
1954, khong biet dich xac ong than sinh mat ngay nao, va xa cach mot
nguoi chi
va mot nguoi em trai tu nam 1946, sau khi ong cu mat gia dinh moi nguoi
mot
noi; chuyen ve la de thap huong cho ong cu, va gap lai chi va em; ngoai
ra ,
neu chuyen di gay mot anh huong nao khac, la ngoai y nghi cua toi,
Kinh, nqt
-----
Original Message -----
From:
To:
Cc:
Sent:
Thursday, August 23,
2001 5:30 PM
Subject:
Fw: Nguye^~n Quo^'c
Tru.
Chao
anh Tru
Them
mot doc gia
"sensitive" ve chuyen ve VN
Anh Tru
co muon viet tra loi
doc gia nay?
pcl
-----
Original Message -----
From:
To:
Sent:
Thursday, August 23,
2001 2:07 PM
Subject:
Nguye^~n Quo^'c Tru.
Xin
cha`o ca'c ba.n,
Ma^'y
tua^`n na`y ddo.c ba'o
chi' ha?i ngoa.i cu~ng nhu+ trong nu+o+'c tha^'y dda(ng ba`i pho?ng
va^'n
Nguye^~n Quo^'c Tru.- mo^.t ngu+o+`i co^ng ta'c vo+'i qui' ba'o- ve^`
chuye^'n
vie^'ng tha(m Vn cu?a o^ng ta.
Xin
qui' ba'o cho bie^'t y'
kie^'n ve^` chuye^.n na`y. DDa^y co' pha?i la` ha`nh ddo^ng tro+? ma(.t
ba('t
tay vo+'i Cs cu?a NQT hay kho^ng? To^i
i't khi le^n tie^'ng
ve^` chuye^.n chi'nh tri. nhu+ng vi` to^i la` ddo^.c gi?a thu+o+`ng
xuye^ng
cu?a VHNT online va` ra^'t ye^u me^'n ta.p chi' na`y ne^n to^i mo+'i
le^n
tie^'ng.
Xin
tha`nh tha^.t ca'm o+n.
*
Subject:
Re: Text Revised
Date:
Thu, 15 Sep 1994
17:38:40 -0700
From:
To:
Anh
Nguyen Quoc Tru tha^n ki'nh
Ta^'t
ca? nhu+~ng gi` anh
vie^'t dde^`u quan tro.ng cho ddo^`ng ba`o mi`nh,
dda(.c
bie^.t la` vo+'i
ngu+o+`i ca^`m bu't (Ca' nha^n to^i ho.c ra^'t
nhie^`u
qua ddo'.)
DDo^i
khi ddu+a le^n Vietbao
Online cha^.m, chi? vi` so+ so't, hay vi` to^i
be^.nh
(ho^m qua bi. cu'm,
ho^m nay co`n le^n co+n so^'t va^~n pha?i ddi
la`m).
Anh
ye^n ta^m. Ca'c nha` va(n
va` tuo^?i tre? trong va` ngoa`i nu+o+'c se~
mang
o+n ca'c ba`i vie^'t
cu?a anh.
Tha^n
a'i
-----
Original Message -----
From:
To:
Sent:
Monday, September 18,
2000 7:09 AM
Subject:
Text Revised
>
Ban: Bai phong van
kha dai, toi dich them, va gui lai; tuy
ban, neu
>
thay khong hop voi muc
Dien Dan, cu tu nhien cho biet, toi se dang bai
>
nay tren VHNT, than, nqt
>
*
Subject:
Re: Chuc Mung Nam
Moi
Date:
Sun, 21 Jan 2001
16:24:20
From:
To:
Chuc vo
chong Tru mot nam moi
nhu y.
Tam
T.B.
Dung pho bien dia chi
nay cho ai khac. Cung chuyen loi dan nay den NTV
ho toi. Cam
on.
>From:
>To:
>Subject:
Chuc Mung Nam
Moi
>Date:
Sun, 21 Jan 2001
10:50:26 -0500
>
Anh
Tam: Nhan dip nam
moi, tui em kinh chuc anh chi va gia dinh moi dieu
>nhu
y, cho em gui loi
chuc toi cu va Chat; bai dich Gao cua NTV em dang
>danh
may lai, se chuyen
anh sau,
>Kinh,
>Nguyen
Quoc Tru
*
Note:
Lâu lâu, cũng phải cho
NQT tự sướng một tí chứ!
|
|