NGUYỄN
LƯƠNG VỴ
TINH ÂM
TRONG CHIẾC LÁ KHÔ
Ôi sắc thu rền trong lá khô…
I.
Ngồi xem
mùa phơi khô nắng
Nắng phơi
khô hạt vĩ cầm
Thu phơi
khô một chiếc lá
Lá phơi
khô hồ tinh âm
Hồ tinh âm
thì trong suốt
Nhúm xương
ta hồ lãng quên?!
Nên chỉ
còn xương của lá
Trong sắc
thu trông rất hiền
Mắt ta mở
mắt ta khép
Hạt vĩ cầm
hạt nắng bay
Nhúm xương
ta nhúm xương lá
Ôm nhau
nghe nhạc rụng đầy…
II.
Ngồi nghe
mùa nhớm bước gần
Gần hơn
trước mà xa vắng
Mà âm vàng
rượi cố nhân
Mà cố nhân
thì quá trắng!!!
Lá khô hết
rồi đất trích
Chỉ còn
một nhúm chiêm bao
Một nhúm
đốt lên soi lá
Theo tinh
âm về những đâu?!
Tai ta
nghiêng tai ta úp
Hạt vĩ cầm
hạt nắng vút
Ý vừa trao
vuột mất lời
Mà lời
kia? Trôi mất hút…
III.
Ngồi chơi
với chiếc lá khô
Với một
tâm hồn quá vãng
Của ta hay
của ai đây?!
Hạt vĩ cầm
ôm hạt nắng
Hồ tinh âm
trong chiếc lá
Chiếc lá
câm mà ta nghe
Mà ánh
sáng ta nhìn thấy
Thuở đất
trời còn đỏ hoe
Ò í e…!!!
Ò í e…!!!
Ò í e…!!!
Ò í e…!!!
Ò í e…!!!
Ò í e…!!!
Ò í e…!!!
Ò í e…!!!
9/2003