Album
|
Thu
2011
Thu, bên kia
đường
Thu, trên đầu
Thu, Rừng
sau nhà
"Chuồng
Gấu", nhìn từ Rừng sau nhà
Note: Tiệm
này bán báo Tây là chính, không bằng 1 tiệm khác, chuyên
trị sách Tây, thứ thật dữ cũng có. Nhưng “hạ cờ Tây” mất rồi:
Librairie
Champlain: A French Bookstore - CLOSED
City's lone
French bookstore to close
Ui chao Gấu
có không biết là bao nhiêu kỷ niệm với tiệm này. Cuốn Lý Thuyết Tiểu Thuyết, mua ở
đây, khi nó vừa được tái bản. Mua gửi NN, giữ cuốn cũ lại, của 1 ông
bạn, quen
qua NTV, ở Montreal tặng. Ông này mua cuốn này cùng thời với Gấu, mua ở
Sài
Gòn, những ngày mới làm quen với Lukacs. Cả một bộ Ðệ Nhất Kỳ Thư, Dits et Écrits mấy ngàn trang của
Foucault, gồm 4 tập. Cuốn Bịnh Nhân Anh,
bản tiếng Tây, mua chỉ vì cái bài giới thiệu bản tiếng Pháp.
Ðó là thời
gian đọc sách. Khi có internet, kể như không còn ghé tiệm nữa. Tiệm
đóng cửa
cũng chẳng hay. Ðệ Nhất Kỳ Thư là nick của NTV gọi bộ sách của
Foucault.
Trong tiệm cũng có 1 khu trưng bày sách cũ. Gấu vớ được 1 cuốn về
Kafka, gồm gần
như toàn thể những phê bình gia hách xì xằng nhất thế giới, viết về
ông. Có những
quầy thật dặc biệt, dành cho từng nhà xb, từng tủ sách, Gallimard,
Point, Policier... Tất nhiên làm sao thiếu khu dành cho
sách mới ra lò, sách được giải thưởng...
L'AUTOMNE
Un
cheval s'écroule au milieu
d'une allée
Les feuilles tombent sur lui
Notre amour frissonne
Et le soleil aussi.
Mùa Thu
Ngựa
quị giữa lối đi
Lá thu phủ lên ngựa
Tình đôi ta run run
Và mặt trời cũng rứa.
Paroles
BARBARA
Jacques Prévert
Nguồn
[Bài
thơ này, TTT cũng đã
từng dịch.
Bạn nào còn giữ được, thêm vô
đây, làm thế chân vạc.
Thi sĩ còn viết tựa Tựa cho
tập
thơ của Trần Lê Nguyễn,
cũng có tên như của Prévert.
NQT]
Hàng Xóm,
Thu
Ngửi thấy
mùi Noel rồi!
Ui chao, lại
nhớ đến Nguyễn Huệ, một anh Nam Bộ, lần đầu ra Hà Nội, thủ đô văn hóa
của giống
Mít 4 ngàn năm.
Người
"mặc khải", bàng hoàng la lớn:
-Hửi thấy
mùi hoa sữa rùi!
Chán nhất là
họ Trịnh, ngửi gì không ngửi lại ngửi cơm nguội.
Vậy mà cũng
được mặc khải.
Nàng Bống đó!
Cái tiệm
này, Gấu quen nó qua cô bạn mà có lẽ chẳng bao giờ biết tới nó. Ly kỳ
thế.
Số là, khi còn ở trại tị nạn, tháng tháng, thường chỉ có hai tờ báo lọt
vô, là
tờ LV số 1 và tờ... LV số 2 [để phân biệt], cùng ở Toronto,
Canada.
Trước là 1, sau tách ra và chửi nhau cũng dữ lắm.
Còn 1 tờ nữa, cũng ở Canada, của nhóm Montreal, là tờ NM cũng thường
xuyên có mặt
tại trại tị nạn Thái Lan.
Gấu quen băng này, qua NTV, cũng những ngày đầu tiên ở Xứ Lạnh.
Tay trùm tờ LV số 1, là ông em của ông biếm văn số 1 hải ngoại. Hai gia
đình
quen nhau. Thấy Gấu vưỡn còn mê viết lách, gia đình cô bạn bèn giới
thiệu hai
bên. Và cái ông em của ông biếm văn số 1 hải ngoại bèn dẫn Gấu tới cái
tiệm
sách trên, ở con phố thuộc loại số 1 của giai cấp thượng lưu số 1 của
Toronto.
Tiệm sách lúc đầu ở 1 tầng hầm sát mặt đường, ở phía trước mặt của
tiệm.
Khu đó sau được phá bỏ, xây dựng 1 chung cư, mặt tiền của nó bây
giờ là mấy
cửa hàng lớn.
Cứ mỗi lần đi mua sách báo, [đa phần là tiếng Tây nhe], vào những ngày
cuối đời
như thế này, là Gấu lại nghĩ, chắc là lần cuối cùng, và lại nghĩ đến
thằng em
trai lần chót về Sài Gòn thăm tất cả bạn bè, rồi đi luôn.
Thành ra lần này mới chơi mấy pô hình, làm kỷ niệm.
Vườn & Rừng
sau nhà, sau cơn mưa 9:35 AM
Spadina
Av, Toronto. Phố Tầu Tây.
Khúc
này gần subway, vắng vẻ, nổi tiếng với tòa lâu đài tình nhân. Khúc dưới
thật
nhộn nhịp và đúng là Phố Tầu, Việt, với những quán ăn, nhà hàng, siêu
thị.
Rừng Thu sau
nhà, cc 12:00
Lối đi tới
tiệm sách báo, downtown, Toronto cc 2:30
Spadina Av
Toronto. Khu Tầu Tây.
Toronto có
hai khu Phố Tầu, Ðông và Tây. Khu Tầu Ðông, đa số là người Bắc. Hồi Gấu
mới
qua, khu này sầm uất chẳng thua khu Tầu Tây, nhưng tàn tạ dần. Con phố
Spadina,
Gấu có nhiều kỷ niệm, khui từ từ. Khu nhà tạm cư đầu tiên nằm trên 1
con phố nhỏ
ăn ra con phố College, kế ngay Spadina. Sáng sớm đầu tiên Gấu Ðực &
Cái mò đi ăn phở, lội tuyết [trận bão tuyết lớn
nhất,
thời tiết lạnh nhất kể từ 40 năm như báo chí cho biết], tới nơi thì mới
biết,
phải tới trưa tiệm mới mở. Lội tuyết về, không làm sao vô nhà được,
và phải
đợi đến giờ hành chính, cũng đâu 10 giờ sáng!
Phố Gấu
Thu
2010
Xuống
rừng nẻo thuộc
Hình
như là
thu phân
Trần Mộng Tú
Ở trong
rừng sáng nay có chiếc lá vừa ửng chín
một chút
vàng loang trên mầu xanh
em cúi
xuống nghe hơi rừng thở nhẹ
nghe tiếng
chân nai bước rất ngập ngừng
nghe tiếng
ai cười bên vai áo mỏng
hình như
rừng rơi vào thu phân
có gì
trong gió nghe lạ lắm
như hạ chưa
qua thu đã vội vã sang
gió mang
một chút nồng như hơi rượu mạnh
làm những
hàng cây nhìn nhau hoang mang
tiếng bước
chân nai chạy cuồng trong cỏ ấm
tiếng chân
em bước rất ngập ngừng
tóc em rối
giữa hai đầu ngọn gió
hình như
rừng rơi vào thu phân.
Khi ở
Vienna, V.A.
9/2011
Bình loạn của
GCC: Liệu có thể thay "hoang mang" bằng "bàng hoàng"?
Bài thơ ngay
bên dưới, câu thơ," The sky now is doubtful like an awkward lie",
từ
"awkward" mà chẳng "hoang mang, bàng hoàng" sao? NQT
Bài thơ của
Cô Tú làm nhớ bài thơ dưới đây, đã post trên TV
AUTUMN
Autumn is
always too early.
The peonies
are still blooming, bees
are still
working out ideal states,
and the cold
bayonets of autumn
suddenly
glint in the fields and the wind
rages.
What is its
origin? Why should it destroy
dreams,
arbors, memories?
The alien
enters the hushed woods,
anger
advancing, insinuating plague;
woodsmoke,
the raucous howls
of Tatars.
Autumn rips
away leaves, names,
fruit, it
covers the borders and paths,
extinguishes
lamps and tapers; young
autumn, lips
purpled, embraces
mortal
creatures, stealing
their
existence.
Sap flows,
sacrificed blood,
wine, oil,
wild rivers,
yellow
rivers swollen with corpses,
the curse
flowing on: mud, lava, avalanche,
gush.
Adam
Zagajewsk: Without End
Mùa Thu
Mùa Thu luôn luôn mò tới
quá sớm
Những bông mẫu đơn thì vưỡn đương nở rộ,
Ðám ong thì vưỡn loay hoay xây dựng cho bằng được
ngôi nhà Mít bằng năm bằng mười nhà lũ Ngụy ngày nào
theo di chúc của Bác Hát.
Vậy mà những ngọn roi bay on nét lạnh buốt của mùa thu bất thình lình
quất cho anh cu Gấu mấy cú lịm người buổi sáng sớm lò mò đi làm ly cà
phe!
Gió hú lộng trên những ngọn đồi Ðà Lạt
ngày nào còn Trung Uý Kiệt,
trong Một Chủ Nhật Khác!
[Còn cả BHD nữa chứ.
Không nhớ ư, lúc đi qua một cái vòi nước công cộng,
em thì thầm, nó cũng đang nỉ non tâm sự!]
Nguồn gốc của Mùa Thu, là
cái quái gì vậy?
Tại sao nó huỷ diệt
những giấc mộng, quang cảnh, hồi ức?
Kẻ lạ xâm nhập những cánh rừng im lặng
giận dữ sấn tới, gây dịch bệnh;
khói rừng, những tiếng hú khàn khàn của rợ Tatars.
Mùa Thu vặt trụi lá, tên,
trái,
phủ những đường biên, những nẻo đường,
làm tắt lịm những ngọn đèn, những cây nến, mùa thu trẻ,
những cặp môi tím, ôm lấy sinh vật, chôm hiện hữu của chúng.
Nhựa cây ứa, máu hy sinh từ Một Mùa Thu Năm Qua Cách Mạng Tiến Ra,
rượu vang, dầu, những con sông hoang dại
sông Hồng đầy xác người,
sự trù ẻo của Cái Ác Bắc Kít cứ thế tiếp tục,
bùn, đầm lầy, lụt lũ bô xịt đổ xuống, phọt ra…
[Ðã kiếm
ra bản dịch tiếng Việt]
Bài thơ của
Cô Tú, nhịp chuyển động của nó, và tất nhiên, của Mùa Thu, mới thật là
đẹp.
Từ “nai
ngập ngừng”, với nhịp đi của thời tiết,
chuyển thành “nai chạy cuồng”, “tóc em rối giữa hai
đầu ngọn gió"....
Tuyệt!
Qui Nhơn
Nhà cũ, Thu
xưa
Thu,
2010
Trên
đường tới Quán Chùa
2.11.2010
Thu
2011
by iPod,
18.9.2011 & Tim Horton Coffee
WAIT FOR AN
AUTUMN DAY
(FROM
EKELOF)
Wait for an
autumn day, for a slightly
weary sun,
for dusty air,
a pale day's
weather.
Wait for the
maple's rough, brown leaves,
etched like
an old man's hands,
for
chestnuts and acorns,
for an
evening when you sit in the garden
with a
notebook and the bonfire's smoke contains
the heady
taste of ungettable wisdom.
Wait for
afternoons shorter than an athlete's breath,
for a truce
among the clouds,
for the
silence of trees,
for the
moment when you reach absolute peace
and accept
the thought that what you've lost
is gone for
good.
Wait for the
moment when you might not
even miss
those you loved
who are no
more.
Wait for a
bright, high day,
for an hour
without doubt or pain.
Wait for an
autumn day.
Adam
Zagajewski
[From Eternal Enemies]
Đợi một ngày thu
[Từ Ekelof]
Đợi một ngày thu, trời
mền mệt, oai oải,
không gian có tí bụi và tiết trời thì nhợt nhạt
Đợi những chiếc lá phong
mầu nâu, cộc cằn, khắc khổ,
giống như những bàn tay của một người già,
đợi hạt rẻ, hạt sồi, quả đấu
ngóng một buổi
chiều, bạn ngồi ngoài vuờn
với một cuốn sổ tay và khói từ đống lửa bay lên
chứa trong nó những lời thánh hiền bạn không thể nào với lại kịp.
Đợi những buổi chiều cụt
thun lủn,
cụt hơn cả hơi thở của một gã điền kinh,
đợi tí hưu chiến giữa những đám mây,
sự im lặng của cây cối,
đợi khoảnh khắc khi bạn
đạt tới sự bình an tuyệt tối,
và khi đó, bạn đành chấp nhận,
điều bạn mất đi thì đã mất, một cách tốt đẹp.
Đợi giây phút một khi mà
bạn chẳng thèm nhớ nhung
ngay cả những người thân yêu ,
đã chẳng còn nữa.
Đợi một ngày sáng, cao
đợi một giờ
đồng hồ chẳng hồ nghi, chẳng đau đớn.
Đợi một ngày
thu
Thư tín,
Saturday,
September 17, 2011 10:23 AM
Mong được thấy
hình thu vàng nơi ông ở năm nay.
Nhớ lắm những
ngày thu sẽ lạnh Bắc Mỹ.
Kính
Ða tạ. NQT
Bài thơ
trên, bà xã Gấu mê lắm.
Nhưng bài
sau đây, làm ngay Mùa Ðông đầu tiên Bắc Mỹ, thì lại bực lắm.
Mùa Đông
Con chó đen
đùa với bãi tuyết
Người đàn
ông đi hết mùa Đông
Cây khắc nét
khô vào nền trời xám
Nghe nói mùa
Thu ở đây đẹp lắm
Tụi mình chạy
xe đuổi theo lá đổi mầu
Trên xa lộ
Trong thơ
Nguyễn Du
Trong hạnh
ngộ.
Lạnh,
Hai vợ chồng
ôm cặp
Đứng đợi xe
Ở đầu ngã tư
Cuối cuộc đời
Học giùm mấy
đứa con còn kẹt lại
Tuổi năm
mươi gấp sách lại đứng nghe
Đi trong gió
Nỗi nhớ
Sài-gòn buốt trên đầu ngón tay
Khi làm bài
thơ, Gấu chưa được thưởng thức Mùa Thu Bắc Mỹ.
Thành ra cái
cảnh, “tụi mình chạy xe đuổi theo lá đổi màu”,
là tưởng tượng
ra,
khi nghe cô bạn kể là, vào Mùa Thu,
đám nhà giầu
mướn máy bay,
chỉ để đuổi nhìn theo lá đổi màu.
Nhờ vậy, mà
có Bài Thơ Cuối Cùng, sau đây.
Chúng ta chẳng
bao giờ là của nhau
Nhưng hãy chia nhau những
khoảnh khắc-ngoài cuộc
đời đó
Chút phù du
giữa những lo toan
Khi em kẹt
xe ở một ngã tư đường, chẳng hạn
Chợt để hồn
mình chao nghiêng thay vì theo xe di động
Biết đâu em
sẽ thèm mùi bùn
Bốc lên từ
những hốc, hẻm, ngõ sâu
Từ dòng nước
đen bên dưới cầu Thị Nghè
Khi cơn mưa
đầu mùa chợt tới
Anh ở đây,
em ở đây
Vậy mà chúng
ta cách xa nhau, thật cách xa nhau, quá đỗi
Còn nhận ra
nhau
Nhờ chiếc lá
mùa Thu
Nhân đôi niềm
nhớ
Thu vàng
Rộn rã những
giờ những phút giây ngày xưa
Em,
Vàng tươi mầu
áo
Xanh rực mầu
trời
Đen thăm thẳm,
mướt như tóc
Như chẳng
bao giờ em phải lo toan
(Sáng nay nhặt sợi tóc ngà
Nhìn con chợt
thấy như là chút hương)
Như ở đây,
là bốn câu thơ
Hãy cho anh
những gì mà em đã bỏ
Đã quên
Hoặc không
thèm nhớ
(Dấy lên từ
bụi vô thường
Ngày qua
tháng lại, tà dương kiếp người)
Thơ Mỗi Ngày
cong. thu
mái cong. lá
cong
lá. nhiều
chiếc. cong. vàng
mái xòe. hứng
cong. cong
thấp bóng.
ngồi dáng. thu
những bậc
thang. trải
rung rẩy. bước
chân. chậm
giọng kèn đồng.
khô. vắc
cái chớp mắt.
vàng. lá
dáng cây.
cong buồn. lá
lời thu.
cong ngày. lơi
vòng ngực.
cong hơi. thở
chớm hơi. lạnh
vòng. môi
ký ức. vàng.
cong. đứng. đợi
nói hộ lời.
chia tay. với bàn tay
nói hộ lời.
tình iêu. với trái tim
bằng những.
lời cong. lá
bằng liêu
xiêu. vàng. rơi
nhanh.
nhanh. nhanh hơn
Ðài Sử
Lá
Thu Vàng
AUTUMN
Autumn is always too early.
The peonies are still blooming, bees
are still working out ideal states,
and the cold bayonets of autumn
suddenly glint in the fields and the wind
rages.
What is its origin? Why
should it destroy
dreams, arbors, memories?
The alien enters the hushed woods,
anger advancing, insinuating plague;
woodsmoke, the raucous howls
of Tatars.
Autumn rips away leaves,
names,
fruit, it covers the borders and paths,
extinguishes lamps and tapers; young
autumn, lips purpled, embraces
mortal creatures, stealing
their existence.
Sap flows, sacrificed
blood,
wine, oil, wild rivers,
yellow rivers swollen with corpses,
the curse flowing on: mud, lava, avalanche,
gush.
Adam Zagajewsk: Without End
Mùa Thu
Mùa Thu luôn
luôn mò tới quá sớm
Những bông mẫu
đơn thì vưỡn đương nở rộ,
Ðám ong thì
vưỡn loay hoay xây dựng cho bằng được
ngôi nhà Mít bằng năm bằng mười nhà lũ Ngụy
ngày nào
theo di chúc
của Bác Hát.
Vậy mà những
ngọn roi bay on nét lạnh buốt của mùa thu bất thình lình
quất cho anh cu Gấu mấy
cú lịm người buổi sáng sớm lò mò đi làm ly cà phe!
Gió hú lộng
trên những ngọn đồi Ðà Lạt
ngày nào còn
Trung Uý Kiệt,
trong Một Chủ
Nhật Khác!
[Còn cả BHD
nữa chứ.
Không nhớ ư,
lúc đi qua một cái vòi nước công cộng,
em thì thầm,
nó cũng đang nỉ non tâm sự!]
Nguồn gốc của
Mùa Thu, là cái quái gì vậy?
Tại sao nó
huỷ diệt
những giấc mộng,
quang cảnh, hồi ức?
Kẻ lạ xâm nhập
những cánh rừng im lặng
giận dữ sấn
tới, gây dịch bệnh;
khói rừng,
những tiếng hú khàn khàn của rợ Tatars.
Mùa Thu vặt
trụi lá, tên, trái,
phủ những đường
biên, những nẻo đường,
làm tắt lịm
những ngọn đèn, những cây nến, mùa thu trẻ,
những cặp môi tím, ôm lấy sinh vật,
chôm hiện hữu của
chúng.
Nhựa cây ứa,
máu hy sinh từ Một Mùa Thu Năm Qua Cách Mạng Tiến Ra,
rượu vang, dầu,
những con sông hoang dại
sông Hồng đầy
xác người,
sự trù ẻo của Cái Ác Bắc Kít cứ thế tiếp tục,
bùn, đầm lầy, lụt lũ bô
xịt đổ xuống, phọt ra…
Adam
Zagajewsk: Without End
Hàng
năm cứ vào cuối thu,
lá ngoài đường rụng nhiều,
là lại phải bắt đầu niên học… mới!
Hôm nay tôi
đi học, 6.9.2011; 08:16
20.10.2010
Automne
Dans le
brouillard s'en vont
un paysan cagneux
Et son bœuf lentement dans le
brouillard d'automne
Qui cache les hameaux pauvres et vergogneux
Et s'en
allant là-bas le
paysan chantonne
Une chanson d'amour et
d'infidélité
Qui parle d'une bague et d'un
cœur que l'on brise
Oh!
l'automne l'automne a
fait mourir l'été
Dans le brouillard s'en vont
deux silhouettes grises
Apollinaire
Mùa Thu
Trong
sương mù, một người nhà
quê đi, chân liềng khiềng
Và con bò của anh ta lừng khừng đi trong sương
mù mùa thu
Lấp ló trong lớp sương mù là
những thôn xóm nghèo nàn và xấu hổ
Và
trong khi đi như thế, anh
nhà quê ư ử hát
Một bài tình ca và sự không trung
thuỷ
Nói về một cái nhẫn và một trái
tim mà người ta làm tan nát
Ôi mùa
thu, mùa thu làm chết đi
mùa hè
Trong sương mù cập kè
hai cái
bóng xám
|
|